Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 371

Cập nhật lúc: 2024-12-12 22:44:48
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nắng như lửa đốt.

, lúc Dương Hổ Thành cho còn cảm thấy chút nóng nực nào cả, lãnh lạnh đến kinh .

Nếu thành trì thất thủ, cũng sẽ ảnh hưởng nhỏ đến thế trận cả hai bên.

Đối với Dân tộc Hung Nô, sẽ là bại trận thể ngóc đầu lên

Còn Bắc Mục, sẽ dễ dàng thâu tóm dân tộc Hung Nô.

Chính vì hai bên, đều hết sức đề phòng cẩn thận, nghiêm ngặt.

Tại doanh trại đại tướng quân của Bắc Mục.

“Ta cho rằng thăm dò .” Lê Khoát bản đồ mặt , mày nhíu .

“Dương Hổ thành, tới hai mươi lăm vạn quân dân tộc Hung Nô chiếm đóng, nếu cứ tấn công, e rằng sẽ bất lợi cho chúng ” Khố Tạp Mộc cũng gật đầu .

Giữa doanh trại, mấy đại tướng quân Bắc Mục quanh cái bàn nhỏ ngừng bàn bạc chiến thuật.

Trong khi đó, Lưu Nguyệt vẫn một bên mặt lạnh như băng .

Nàng hiểu lắm chuyện phòng ngự chiến thuật, điểm tất cả cận nàng đều .

Bởi , lúc nàng chỉ thể khán giả trong .

Một ông Vua, thì chỉ cần triệu tập họp bàn, chứ cũng nhất thiết là binh pháp, đánh giặc.

Đích mặt, chỉ cần như thôi.

Tuy rằng, Lưu Nguyệt chỉ là Nhiếp Chính Vương, Vương, nhưng, sự tồn tại của nàng, cũng ảnh hưởng nhỏ đến khí thế của Bắc Mục.

Trước mắt đây là tác dụng của nàng.

“Ân, cũng cho rằng chúng phái thăm dò thật kỹ ” đang lúc bàn bạc, Thác Bỉ Mộc nghiêm túc một câu.

Trước tiên thăm dò xem đối phương như thế nào

Sau đó sắp đặt mục tiêu tác chiến, đây chính là chiến thuật chắc chắn nhất.

“Nếu như , ngày mai cứ phái quân tiên phong xem xét”.

Nghe kết luận cuối cùng của Khố Tạp Mộc, Thác Bỉ Mộc,

Lưu Nguyệt lạnh lùng gấp bản đồ trong tay, .

“Phải” lập tức mấy đại tướng cùng đồng tình.

Sau đó nhanh chóng ngoài, bắt đầu bố trí lực lượng.

Bên ngoài trời xanh mây trắng, mặt trời chiếu xuống đỏ rực.

Thời tiết , thật sự nóng c.h.ế.t .

Thời gian trôi qua nhanh.

Gió đêm mát rượi, cấy cối đung đưa.

Tầng tầng lớp lớp cỏ xanh tươi gần như cao hơn , xa xa luồng gió mạnh thổi .

Gợn sóng phập phồng, như mặt biển lúc ẩn lúc hiện, một cách dị thường.

Dưới ánh chiếu rọi, càng tăng thêm phần xinh kỳ dị.

“Phạch phạch” ngay tại biển cỏ mênh m.ô.n.g xinh , sâu trong mấy cây cao cao, một con chim diều từ bầu trời đậu xuống.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chầm chậm đậu tay Thác Bỉ Mộc bên .

Trong bụi cỏ, Âu Dương Vu Phi từ từ di chuyển, nấp trong một đám cỏ cao che khuất , thấu qua bên , nơi Thác Bỉ Mộc đang .

Đợi mãi một ngày, cuối cùng cũng đến.

Nhờ ánh trăng sáng, Âu Dương Vu Phi mới thấy rõ.

Gương mặt ngay thẳng chính trực, khi gỡ tờ giấy buộc chân chim bồ câu , mặt thoáng đỏ đó tái nhợt . Nhìn thật đầy màu sắc.

Giống như ảo não, mà cũng giống như bội phục.

Âu Dương Vu Phi thấy mặt khẽ nhúc nhích, mắt đảo hai vòng, tay chuyển động.

Tiếng cây cỏ xào xạc, nhẹ vang lên.

Gió mùa hè hiu hiu thổi, cơ hồ gần như thấy âm thanh gì.

, Thác Bỉ Mộc .

Nhanh chóng, quét mắt về chỗ phát tiếng động.

Không đợi đó chạy , cánh tay vung lên .

Bỗng chim diều nãy giờ vẫn đậu tay, lập tức tung cánh, thét một tiếng bay thẳng lên bầu trời đêm.

Nháy mắt bay thật xa.

Thác Bỉ Mộc thoáng chim bồ câu bay , cổ tay khẽ cử động.

Tay đang nắm mật thư lúc nãy chim mang tới, liền nhét vội miệng.

Nhai ngon lành, đó nuốt thẳng xuống, động tác cực kỳ dứt khoát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-371.html.]

Tốc độ cũng nhanh, Âu Dương Vu Phi thấy hoa cả mắt, hề chứng cớ cũng như sơ hở.

Sau khi nuốt hết mật thư trong bụng, Thác Bỉ Mộc lạnh lùng quát : “Ai đó?”

Mặt khác liền nhảy bổ chỗ Âu Dương Vu Phi phát tiếng động.

Thân cỏ cao cao, bay bay theo gió.

Không hề bóng dáng một ai, tung tích gì cũng .

Thác Bỉ Mộc nhào tới chính xác chỗ Âu Dương Vu Phi , nhưng cũng hề phát hiện cái gì, chỉ ngọn cỏ xanh đang uốn lượn.

Hơi nhíu nhíu mày.

Thác Bỉ Mộc đảo đảo mắt, chẳng lẽ chính nhầm, đó nghiêng đầu, xoay lao trong bóng đêm, như bay.

Thấy Thác Bỉ Mộc bóng khuất, cách đó xa, từ trong bụi cây Âu Dương Vu Phi chầm rãi lên.

Võ công của , cho dù Thác Bỉ Mộc lợi hại cỡ nào, bất quá cũng thể thấy .

Chỉ cần tốc độ nhanh hơn so với Thác Bỉ Mộc, cái đối với thì gì là khó.

Thấy Thác Bỉ Mộc thật xa, Âu Dương Vu Phi phe phẩy chiết phiến trong tay.

Xem , Thác Bỉ Mộc quá mức cẩn thận.

Vậy thì lưng rốt cuộc là ai? Có thể cho thận trọng như thế ?

Gió nhẹ thổi, để một chút dấu vết.

Phải rằng Thảo Nguyên khó phục tùng.

Hắn Thác Bỉ Mộc ngoài Lưu Nguyệt , còn thể còn ai để trung thành đến thế, đúng , nhất định là kẻ nào lưng .

Chiết phiến trong tay lắc nhẹ, Âu Dương Vu Phi mặt mày nhăn chặt.

Bóng đêm chập chờn, trời chiếu sáng cả một vùng thảo nguyên.

“Cái gì? thăm dò nữa”

Lúc mặt trời chiếu xuống, mặt đất lấp lánh hàng vạn tia sáng vàng.

Mà giữa ánh nắng mặt trời, tại doanh trại tướng quân Bắc Mục, Lê Khoát sắc mặt khó coi đang trừng mắt với Thác Bỉ Mộc, hai mắt liên tục chớp chớp.

Toàn bộ quân tiên phong bố trí đấy.

Đội ngũ thăm dò chuẩn xuất phát.

lúc Thác Bỉ Mộc thăm dò nữa, ý gì?

Thác Bỉ Mộc vẻ mặt thành khẩn trình bày, và vẻ tuyệt đối nghiêm túc.

“Là thế , chúng thăm dò nữa, hôm qua suy nghĩ cẩn thận, lúc về nghĩ kỹ thấy, thăm dò mới là thượng sách”.

Phải rằng trong thời gian chúng thăm dò địch, bọn chúng cũng nắm rõ thứ của chúng .

Một phần thắng cũng , thì cần cử quân thăm dò.

Mười phần chắc thắng, thì cũng thể thăm dò như kế hoạch.

, hiện tại chúng chỉ năm phần, thì nhất là nên .

Như , chẳng khác nào để lộ sơ hở cho địch, đồng thời cũng cho chúng tự cảm thấy mất tự tin và nôn nóng”

Ôn tồn, Thác Bỉ Mộc vẻ mặt nghiêm túc, liền một mạch ngừng.

Mấy đại tướng bên cạnh lắng nhíu nhíu mày, gì, phản bác, nhưng cũng đồng ý.

Tựa lưng ghế, Âu Dương Vu Phi thấy vẻ mặt chính trực cùng nghiêm nghị của Thác Bỉ Mộc, mặt hề biểu hiện gì nhưng ánh mắt như hồ sâu đáy.

Chắc chắn đây là ý tưởng của Thác Bỉ Mộc, mà chính là ý tưởng trong bức mật thư đêm qua.

Đây là đỉnh cao của luận bàn chiến thuật a.

Lưu Nguyệt chiếc ghế cao hai tay khoanh ngực, Thác Bỉ Mộc mặt chút đổi.

Nếu lúc nãy là lời của Hiên Viên Triệt Lưu Nguyệt tuy mặt vẫn lạnh như băng, nhưng trong ánh mắt khẽ toát vẻ kinh ngạc

Chuẩn chiến đấu mà kế hoạch đổi, đây chính là điều tối kỵ của nhà binh.

Đạo lý cho dù là tiểu tướng cũng chứ đừng đến một đại tướng như Thác Bỉ Mộc .

như ý gì ?

Vẫn khoanh tay ngực, Lưu Nguyệt bắt đầu đánh giá sự biến đổi của Thác Bỉ Mộc.

Hôm qua còn đồng ý thăm dò, lập tức hôm nay đổi, dựa như ?

Nếu chỉ qua một đêm đột nhiên biến thành khác, thần tiên phù hộ, tẩy não, mới thể sự biến đổi thần kỳ như .

, lẽ nào như ?

Đó là điều thể, Lưu Nguyệt hiểu lắm về binh pháp, tuy lúc cũng linh hoạt, hận thù cùng bi thương cho nàng chút nhanh nhạy.

, đổi rõ ràng như thế, nếu nàng cũng nhận , thì nàng cũng chỉ đang phí thời gian công sức mà báo thù thôi.

Mắt khẽ đảo, Lưu Nguyệt chăm chú ánh mắt Âu Dương Vu Phi đang gắt gao Thác Bỉ Mộc.

Thực trầm, thực sâu, như là đang tìm hiểu.

Loading...