Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 413

Cập nhật lúc: 2024-12-14 08:09:49
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn mau nhường đường cho bọn .

Như bay mà đến, đám nhanh chóng chen , đến gần Độc Cô Dạ.

Tứ đại thống lĩnh bên Độc Cô Dạ, lúc đang chia , chỉ huy quân tấn công, một bên cạnh Độc Cô Dạ.

Nghe thấy tiểu binh mừng rỡ hét lên, Lưu Nguyệt đột nhiên nhíu mày.

Cửu thánh Minh Đảo, mặc dù nàng từng giao chiến, nhưng cũng qua.

Người Minh Đảo, từ Tam vương, Lục tôn, ai ai cũng là cao thủ, mặc dù thua trong tay nàng và Hiên Viên Triệt, nhưng nàng tuyệt đối coi thường bản lĩnh của bọn .

Mà Cửu thánh Minh Đảo, theo như lời Âu Dương Vu Phi, võ học, binh pháp so với Tam vương, Lục tôn còn cao hơn một bậc.

Không thể bắt một cách dễ dàng như .

Hơn nữa, tay một tiểu binh.

Suy nghĩ của Lưu Nguyệt đổi nhanh, hai hàng lông mày trong nháy mắt nhướn cao.

Trong lúc mắt nàng lóe tinh quang, Độc Cô Dạ đột nhiên vung trường kiếm trong tay lên, chỉ đám tiểu binh đang tiến tới gần , lạnh lùng quát: “Đứng !”

Hiển nhiên, cũng suy nghĩ giống Lưu Nguyệt.

Tiếng của Độc Cô Dạ rơi xuống, tiểu binh vọt tới gần chỉ còn cách Độc Cô Dạ hai, ba bước.

Nghe tiếng quát của Độc Cô Dạ liền lập tức dừng bước, nhưng đột nhiên ngẩng đầu Lưu Nguyệt.

Khuôn mặt đen nhánh vốn biểu cảm.

, cặp mắt khiến Lưu Nguyệt đột nhiên cảm thấy căng thẳng.

Cảm xúc trong mắt một chút che đậy.

Cặp mắt màu hổ phách, sâu, nhạt cũng hung ác.

Mang theo vẻ khinh thường, ngạo mạn.

Cũng mang theo sự cơ trí, tỉnh táo, bình tĩnh đến tuyệt đối.

Đây tuyệt đối là ánh mắt của một tiểu binh, mà là……………

Lưu Nguyệt đột nhiên cả kinh. Âu Dương Vu Phi từng với nàng, cặp mắt màu hổ phách chỉ một, đó chính là…………….

Suy nghĩ chuyển nhanh.

Lưu Nguyệt còn kịp hành động, tiểu binh đột nhiên hướng Độc Cô Dạ cùng Lưu Nguyệt vung tay một cái.

Động tác gì đặc biệt, giống như chỉ tùy ý vung tay.

, ánh mặt trời, Độc Cô Dạ và Lưu Nguyệt đều thấy rõ ràng, lúc tiểu binh hướng bọn họ vung tay lên, trong lòng bàn tay để lộ một thứ màu đen.

Mà vật , Lưu Nguyệt cùng Hiên Viên Triệt vô cùng quen thuộc.

Trong Binh khí phổ ghi, binh khí ác độc nhất trong tất cả các loại binh khí: Ngưu mao phụ cốt châm.

Tầm b.ắ.n xa, chỉ đến một trượng, nhưng chứa kịch độc.

Ánh bạc lóe lên, b.ắ.n trong trung.

Từng điểm bay vụt đến, trong nháy mắt bao phủ khắp nơi.

“Không !”

“Mau lùi !”

Hai tiếng quát lớn đồng thời vang lên, Độc Cô Dạ cùng Lưu Nguyệt nhất tề chuyển động.

Thân hình Độc Cô Dạ loáng một cái, lui về phía , mà bổ nhào lên phía .

Sắc bạc nhảy tới chắn Lưu Nguyệt, che chở cho nàng.

Động tác nhanh nhẹ vô cùng.

Không một chút do dự, một chút chần chừ.

Thậm chí, cũng kịp suy nghĩ.

Tiểu binh vung tay, thể tự động phản xạ .

Thậm chí, còn kịp báo cho trung khu thần kinh.

“Thái tử điện hạ………………..”

“Không, thái tử điện hạ…………….”

Mấy cận vệ chỉ thấy ánh bạc quét qua. Đầu Ngưu mao châm (châm nhỏ như lông trâu) mang theo chất độc màu đen b.ắ.n tới, nhiều kể xiết.

Trong nháy mắt, nhất thời cả kinh, sắc mặt đại biến, nhanh chóng hướng tới chỗ Độc Cô Dạ.

, bọn họ cách quá xa, quá xa.

Mặc dù thực tế cách của bọn họ cũng là xa, nhưng đối với Ngưu mao phụ cốt châm, cách hai bước chân, cho dù Độc Cô Dạ là cao thủ cũng cách nào xoay chuyển .

Ánh bạc chợt lóe qua mắt, chói mắt nàng.

Đau xót từ đáy lòng lan tràn khắp cơ thể.

Người ……………Người …………..

Sao đối với nàng như thế? Sao quan tâm nàng, che chắn cho nàng chút nghĩ ngợi như thế?

Độc Cô Dạ, ngươi quả thực………….?

Thân hình đang bay nhào trong trung đột nhiên dừng , Lưu Nguyệt nén thở dài một .

Thân hình khẽ chuyển, bắt lấy cánh tay Độc Cô Dạ, kéo mạnh một cái.

Độc Cô Dạ đang sức nhảy qua chỗ Lưu Nguyệt, đột nhiên kéo qua, hình đột nhiên cứng .

Mà ngay lúc hình cứng , lưng một thể che chắn cho .

Một đôi tay, vòng qua xương sườn, ôm lấy n.g.ự.c .

Ngay đó, Độc Cô Dạ chỉ cảm thấy thể vòng, cả lật phía .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-413.html.]

Chuyện ……………

Lưu Nguyệt đang che chở cho ?

Lưu Nguyệt che những mũi tên độc cho ?

Không, thể! Sao chuyện như thế ……………?

Cả hình giãy dụa, sức gỡ hai cánh tay , nhưng Độc Cô Dạ cách nào gỡ , Lưu Nguyệt khống chế.

Nàng dùng cách khống chế .

“Nàng điên , mau buông ……………”

Không còn thời gian nữa, tiểu binh chỉ cách họ hai bước chân, tốc độ của Ngưu mao phục cốt châm nhanh như thế, bọn họ sẽ cách nào tránh .

“Câm miệng cho !”

Tiếng hét lạnh như băng vang lên bên tai khiến lỗ tai Độc Cô Dạ ong ong.

Chỉ trong nháy mắt, cả Lưu Nguyệt vật ngã xuống đất, mà ôm chặt lưng , chính là Lưu Nguyệt.

Hắn ở , Lưu Nguyệt ở bên .

Răng chạm xuống mặt đất, mùi bùn, mùi , lẫn với mùi m.á.u tanh, còn mùi sát khí.

Bên tai thấy rõ từng tiếng Ngưu mao châm b.ắ.n xuống mặt cỏ.

Tất cả đều tập trung tại một chỗ, khiến lồng n.g.ự.c thấy đau.

Vành mắt Độc Cô Dạ chợt đỏ lên.

Chất lỏng trong suốt tràn ngoài, mang theo sự tinh khiết, cùng nhiệt độ ấm nóng thiêu đốt .

Tình cảm thật sâu đậm từ tận đáy lòng nháy mắt tràn , con tim ngừng thét gào.

Thương tâm như , đau đớn như , cũng ấm áp là thế.

Không hối hận, đời kiếp hối hận.

Không cần đến kiếp , kiếp chỉ cần một thế là đủ, cho dù xảy chuyện gì cũng oán hối.

Trời xanh mênh mông.

Rất nhiều năm về , đám cận vệ tham chiến cùng Độc Cô Dạ mới hiểu rõ tình huống .

Ngày đó, ánh bạc cùng giáp đen ánh mặt trời khiến cho chói mắt.

Mà trong nháy mắt Độc Cô Dạ cùng Lưu Nguyệt ngã xuống đất, cổ tay Lưu Nguyệt chợt động, một vật nhỏ xé gió bay tới chỗ tiểu binh .

Một loạt khói màu vàng theo đó bay lên trung, vây quanh đám tiểu binh.

“Hí……………” Ngựa đột nhiên hí vang, vươn chân lên trời.

Thân thể cao lớn từ từ ngã xuống.

“Giết, giết…………..”

“Có ám sát thái tử điện hạ, mau g.i.ế.c bọn chúng…………”

“Chủ soái, chủ soái……………”

“Không, ………………..”

Trong nháy mắt, hai quân của Lưu Nguyệt cùng Độc Cô Dạ đại loạn.

Chiến mã của hai cũng trúng Ngưu mao phụ cốt châm, ầm ầm ngã xuống, co quắp mặt đất.

Hai quân từ hai phía nhanh chóng từ bên cạnh tiểu binh nhanh chóng chạy tới chỗ Độc Cô Dạ và Lưu Nguyệt.

Vẻ mặt mỗi bao nhiêu kinh sợ.

“Không chạm nàng!” Độc Cô Dạ đang bên Lưu Nguyệt hai quân đang chạy tới chợt rống to một tiếng.

Sau đó hít sâu một , cố giữ giọng bình tĩnh : “Lưu Nguyệt, nữa , nàng mau buông tay ………………”

Tiếng trầm thấp , nếu đang kinh sợ cùng lo lắng khôn cùng, dễ dàng nhận thấy Độc Cô Dạ dường như đang .

Lời dứt, hai cánh tay đang ôm chặt lấy từ từ thả lỏng , trượt sang một bên.

Độc Cô Dạ lúc mới trở dậy.

Không đợi cho Hàn Phi chạy , tay vươn ôm lấy Lưu Nguyệt.

Ngưu mao phụ cốt châm thể xuyên qua loại áo giáp.

Vậy nên, áo giáp Lưu Nguyệt thể ngăn châm độc .

Độc Cô Dạ thể tưởng tượng , Lưu Nguyệt dùng lưng chặn Ngưu mao phụ cốt châm, chắc chắn châm độc ghim sâu da.

Hắn thể dùng tay mà lấy , thế nhất định sẽ khiến cho vết thương của Lưu Nguyệt càng nặng hơn.

, cả một vết thương nhỏ cùng …………..

“Ngự y, mau tới đây, nam châm , mau mang tới…………..”

Cầm lấy bàn tay Lưu Nguyệt, cả Độc Cô Dạ run lên ngừng.

Bao nhiêu lãnh đạm, bao nhiêu thản nhiên, bao nhiêu cao quý……..giờ phút đều thấy.

Chỉ lo lắng, chỉ đau lòng, chỉ tâm tình phức tạp thể rõ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Dựa Độc Cô Dạ, Lưu Nguyệt nghiêng cỏ.

Đau, con nó, thật là đau.

Phụ cốt châm, ngờ lợi hại đến .

Bắn thể, chạm đến tận xương. Loại vũ khí , nàng thật nguyền rủa kẻ thiết kế nó.

Hít sâu một , khóe miệng Lưu Nguyệt giật giật, một tiếng kêu đau cũng thoát .

Đôi môi, nháy mắt chuyển thành đen.

Độc Cô Dạ thấy , móng tay bấm sâu lòng bàn tay, m.á.u từ từ chảy , từng giọt từng giọt rơi xuống mặt cỏ.

Loading...