Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 429

Cập nhật lúc: 2024-12-14 08:24:26
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gió thu lạnh như băng nhẹ nhàng len qua, nơi thoáng chốc rơi yên tĩnh.

Chân mày Lưu Nguyệt nhíu thật sâu, Độc Cô Dạ tự thiêu? Người như ?

Sao nhất quyết chịu buông tay?

Quả thực là tên ngốc mà!

Uổng phí khi nàng tin Hiên Viên Triệt tha cho , chút cao hứng.

Ngạo khí, so với tính mạng còn quan trọng hơn ?

Sắc mặt Lưu Nguyệt nháy mắt trở nên xanh mét, nắm thật chặt roi ngựa trong tay.

Lòng trở thành lòng lang thú!

“Tính tình Độc Cô Dạ thật là, chịu ơn khắp thiên hạ, , nhất quyết chịu nhận của ngươi một chút ân huệ.”

Trong trầm mặc, Âu Dương Vu Phi liếc Hiên Viên Triệt, chậm rãi mở miệng.

Hiên Viên Triệt thấy lời Âu Dương Vu Phi , khuôn mặt thoáng vặn vẹo từ từ khôi phục .

Thu Ngân đang xông , thấy , nhanh chóng : “Nếu Độc Cô Dạ tự thiêu…………….”

“Hắn sẽ chết!” Lời còn dứt, Hiên Viên Triệt đột nhiên mở miệng, trầm giọng .

Lưu Nguyệt đang phẫn nộ bên cạnh, Hiên Viên Triệt , khỏi kinh ngạc đầu .

Hắn tự thiêu, thể chết……………?

“Tự thiêu Đông cung, là cho Hiên Viên Triệt thấy rõ thái độ của , vẫn kiên trì đấu tranh, vẫn cùng phân cao thấp, quyết chịu nhún nhường, quyết chịu thua như , cũng tỏ rõ sự thất vọng của đối với đám Quốc chủ Ngạo Vân.

Đồng thời cùng ngầm tuyên chiến, sẽ một chọi một đấu với ngươi.”

Đầu ngón tay vuốt vuốt roi ngựa, Âu Dương Vu Phi Hiên Viên Triệt.

Tiếng chậm, cũng nhấn mạnh.

“Nếu như tự vẫn, là Độc Cô Dạ, cũng xứng đối thủ của Hiên Viên Triệt .”

Nhìn Âu Dương Vu Phi, khóe miệng Hiên Viên Triệt chậm rãi cong lên.

Tin tức truyền , thiên hạ hiểu hàm ý của Độc Cô Dạ, nhưng, cũng nghĩa là .

“Ha ha, cẩn thận . Ai lúc nào thì Độc Cô Dạ ngóc đầu trở , chậc chậc, đúng là ngày ăn ngon, đêm ngủ yên a, ha ha.”

Không khí trầm mặc , trong tiếng đùa cợt của Âu Dương Vu Phi, nhanh chóng tiêu tan.

Nghe đến đây, Lưu Nguyệt hiểu .

Nam nhân chính là nam nhân, biểu đạt lời tuyên bố cũng cần quyết liệt như .

Sự tức giận mặt cũng nhanh chóng tiêu tan.

Độc Cô Dạ như thế mới chính là Độc Cô Dạ nàng quen .

Có điều, tuyên bố như , là chấp nhận từ bỏ Ngạo Vân ?

Suy nghĩ trong đầu chuyển, Hiên Viên Triệt bên cạnh đột nhiên vung roi ngựa lên, hét lớn: “Dừng , hậu quân trở thành quân tiên phong, tấn công Ngạo Vân, trong vòng mười ngày, thâu tóm Ngạo Vân cho !”

Tiếng hô sắc bén vang vọng phía chân trời.

Các tướng quân Thiên Thần vốn đang bực tức vì Hiên Viên Triệt đột nhiên đang trong thế thắng buông tha Ngạo Vân, tiếng hô , đột nhiên hai mắt sáng rực, vui sướng vô cùng.

“Tuân lệnh!”

Binh mã hừng hực khí thế, tiếng hô quân uy, bay thẳng lên trời cao.

Độc Cô Dạ, lắm, ngươi nhận ân huệ của , nhất định sẽ dốc lực, chiếm lấy Ngạo Vân của ngươi.

Ngươi nhận, lấy .

Đợi và ngươi gặp , nhất định sẽ một mất một còn.

Phân tranh thiên hạ, hướng mũi nhọn Ngạo Vân.

Thiên Thần điều quân , hướng thẳng Ngạo Vân quốc.

Mà ở nơi , khi Thiên Thần rút quân xảy đại hỏa.

Đông cung thái tử, hủy hoại trong chút chốc, còn sót thứ gì cả.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đình đài, cây cối, gạch ngói cháy đen còn nhận hình hài ban đầu.

Thế nhưng, cả Đông cung tuyệt lấy một thi thể.

Quốc chủ Ngạo Vân, một hồi điên cuồng mới bình tĩnh , cho tìm kiếm khắp trong ngoài hoàng cung, phát hiện , Độc Cô Dạ còn ở đây.

Biến mất , vô tung vô ảnh, giống như từng tồn tại.

Độc Cô Dạ biến mất.

Ngạo Vân, cả nước khiếp sợ.

Mà trong lúc , đại quân Thiên Thần vốn đang rút lui, đột nhiên đầu công kích.

Định hải thần châm (con bài chiến lược) của Ngạo Vân ở, ai thể ngăn cản bước tiến công của quân Thiên Thần đây.

Đại bại, chỉ là vấn đề thời gian thôi.

Sắc thu ngày càng đậm, lá cành bắt đầu ố vàng, bay lả tả xuống mặt đất.

Đây là mùa thu hoạch.

cũng là mùa héo tàn.

Đối với Minh Đảo, Tuyết Thánh, Ngạo Vân, chính là héo tàn.

, đối với Thiên Thần, đây là mùa bội thu.

Thiên Thần năm thứ 270, ép Tuyết Thánh quốc quy hàng, thâu tóm Ngạo Vân. Thiên hạ Cửu Châu thu về một mối, hàng nghìn hàng vạn lê dân bách tính Trung Nguyên thành dân một nước.

Từ đây, thất hùng Trung Nguyên trở thành quá khứ.

Thế trận giao tranh còn.

Chỉ còn một giang sơn thống nhất, một bá chủ duy nhất, Thiên Thần.

Tâm nguyện trăm năm, nay thành hiện thực.

Bảy nước tranh bá kể từ hôm nay còn, giang sơn trăm triệu dặm, duy chỉ một nước độc tôn.

Mấy trăm năm chiến loạn, kể từ hôm nay binh ngừng đao hạ.

Trời xanh mênh m.ô.n.g như biển, mây trắng bồng bềnh nhẹ trôi.

Gió thu thổi qua khắp bốn biển năm châu, xoay chuyển cả thiên hạ.

Mà trong cuối thu.

“Ầm!” Một tiếng vang long trời lở đất vang lên.

Từng đạo lệnh, từ thủ đô Thiên Thần vang .

Chuông lớn nghìn ngày, tiếng trống nhiều tháng, kinh thiên động địa, bao trùm khắp ngàn dặm núi sông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-429.html.]

Cửu Lộc Thiên Thần.

Đế vương hạ mũ, hoàng thất quy hàng, hàng nghìn hàng vạn dân chúng cùng binh mã cúi đầu chấp thuận.

Khấu đầu quỳ rạp đất, kéo dài khắp Cửu Châu.

Trong thiên hạ, Thiên Thần độc tôn.

Gió thu vũ động, mang theo lý tưởng hào hùng.

Thiên Thần năm 270.

Thiên Thần vương Hiên Viên Triệt thống nhất thiên hạ, xưng đế, đổi quốc hiệu thành Vĩnh Yên.

Từ đây, thiên hạ mang họ Thiên Thần.

Mười tám tháng chín Nông lịch, đại hôn.

Dân chúng thủ đô Thiên Thần mới cử hành đại lễ xưng đế, lúc , trong ánh mặt trời rực rỡ, vô cùng vui mừng, vô cùng hân hoan, từ khắp đầu đường cuối phố tập trung tại đường lớn, tham gia đại lễ phong hậu còn lớn hơn cả đại lễ xưng đế.

Lụa đỏ phủ kín mười dặm, đèn lồng giăng khắp Đô thành.

Kim Long nhảy múa, Phượng Hoàng tung bay.

Ba ngày đại lễ xưng đế, dân chúng Thiên Thần vốn vô cùng phấn khích, đến hôm nay, niềm vui dâng lên tới cực điểm.

Tiếng hân hoan từ trong nhà lan , vang vọng khắp đường lớn.

Đường lớn thủ đô Thiên Thần chật kín , nối , vai ních vai, đến nước cũng chảy lọt qua.

Quan viên, hạ thần, quý tộc từ khắp nơi tiến tới Thiên Thần để tham dự đại lễ phong hậu.

Bảy nước tham gia tranh bá ai .

Không kịp tham dự đại lễ xưng vương của Hiên Viên Triệt cả.

nhất định đến tham dự đại lễ phong hậu .

Nếu , hậu quả khó thể .

Khắp thiên hạ ai Hoàng hậu Thiên Thần, Mộ Dung Lưu Nguyệt bao lợi hại.

Người nào , chính là Nữ vương Bắc Mục, nhân vật mấu chốt giúp Thiên Thần thống nhất thiên hạ.

Người nào , tại Trung Nguyên, lực lượng của nàng bao nhiêu.

Người nào , hoàng đế của họ, Hiên Viên Triệt yêu nàng đến thế nào.

Cho nên, đắc tội với Hiên Viên Triệt còn đường sống, nhưng ngàn vạn thể đắc tội với Mộ Dung Lưu Nguyệt.

Khắp Đô thành, chiêng trống náo động, đèn cờ rợp trời, từ khắp bốn phương tám hướng đều tập trung tại đại lễ phong hậu.

Lúc , phủ Mộ Dung tướng quân, khắp trong ngoài, từ xuống đều đến híp cả mắt , chân bước chạm đất.

Lụa đỏ giăng khắp , từ xa trông như một biển sắc đỏ.

Tam phòng.

Toàn bộ nhà Mộ Dung đều tập trung hết tại đây

Mộ Dung Cương, Đỗ Nguyên Như, Mộ Dung Thu Thủy, Mộ Dung Xuân Thủy, Mộ Dung Trần, Mộ Dung Lí………..Toàn bộ già trẻ đều đến đông đủ.

“Tam ca, , quốc cữu đại nhân, ha ha………….”

“Ngũ , đừng trêu chọc tam ca như thế ha ha………….”

“Tam thúc, xin phiền tam thúc chỉ bảo nhiều………….”

“Tam bá, chúc mừng, chúc mừng……………..”

“Tam , chúc mừng…………”

đều hướng tới chúc mừng Mộ Dung Nghị, khiến cho khuôn mặt già nua của lúc khỏi tươi đến khép miệng .

Rất giỏi, nữ nhân của quả thực giỏi a.

Mà lúc , trong Tam phòng.

Thê tử của Mộ Dung Vô Địch, lão thái quân Hướng An Thần từ sáng sớm mặt tại đây, đang tự giúp Lưu Nguyệt trang điểm, áo, đội mũ phượng, phủ khăn……..

Mũ phượng khảm hơn trăm viên trân châu, hỉ bảo đỏ thẫm thêu hình bách điểu hướng phượng bằng kim tuyến kéo dài từ xuống .

Lưu Nguyệt, vốn xinh tuyệt trần, lúc càng thêm rực rỡ chói lóa khiến khác dám gần.

Khóe miệng nhẹ cong lên, Lưu Nguyệt tùy ý nãi nãi mắt vì nàng mà sáng sớm tới đây giúp nàng mặc trang phục.

Nàng mang họ Mộ Dung, thì xuất giá từ Mộ Dung phủ.

Đây chính là quy củ.

Mà Hiên Viên Triệt vô cùng nghiêm túc , dành cho nàng một hôn lễ thật long trọng, cho nàng cách nào từ chối, đành trở về nơi .

Nếu , với tính tình của nàng, nhất định sẽ ở trong điện Lưu Ly, cử hành đại hôn đơn giản với Hiên Viên Triệt là , cần chi nhiều thủ tục phiền phức thế .

Chẳng qua, lúc , thấy lão nhân gia một đầu tóc bạc từ sáng sớm đến đây, đầy mặt vui mừng, vì nàng bận rộn, Lưu Nguyệt tạm thời quên ý niệm chán ghét nhà Mộ Dung của .

“Lưu Nguyệt, gả nhà đế vương, nhất định trở thành vợ , giúp chồng dạy con.

Nãi nãi bản lĩnh con cao cường, cùng Lưu Nguyệt nhà là một cô gái , thể sánh vai cùng bất cứ đàn ông nào.

, nếu gả thì còn là cô gái ngây thơ, cần để ý gì nữa , sống cũng chỉ cho riêng nữa.

Cần yêu trượng phu của hơn chính mạng sống của , việc nên vì trượng phu mà suy nghĩ.”

Hướng An Thần một lời một lời dặn dò nàng, vẻ tươi mặt lúc cũng giảm xuống ba phần.

Lời , Lưu Nguyệt lên tiếng đáp lời, cũng tỏ vẻ gì, chỉ nhàn nhạt lắng .

Hướng An Thần thấy khỏi càng vui sướng.

Lưu Nguyệt nhà nàng lợi hại thế nào, cho dù nàng tận mắt thấy, nhưng cũng ít.

Lưu Nguyệt thích nhà Mộ Dung, nàng cũng .

Vậy nên, lúc Lưu Nguyệt chỉ lẳng lặng , lắng nàng là cho nàng mặt mũi .

“Lão thái quân, giờ lành đến!”

Đỗ Nguyên Như từ phía ngoài vội vàng bước , hướng Hướng An Thần , vô cùng hổ cùng ngượng ngùng, lấy lòng Lưu Nguyệt ngừng khom .

Lưu Nguyệt quét mắt nhàn nhạt qua, thu hồi tầm mắt.

Không để ý?

Đỗ Nguyên Như thấy , khuôn mặt đột nhiên trắng bệch.

“Xong ngay đây.”

Lúc , Hướng An Thần liền lui về phía một bước, từ xuống đánh giá Lưu Nguyệt một lượt, híp mắt : “Lưu Nguyệt nhà quả là tuyệt sắc, xinh vô cùng.”

, đúng …………”

“Đây là đương nhiên………”

Lập tức một loạt tiếng khen ngợi vang lên, di nương, cô cô, thẩm thẩm của Lưu Nguyệt cũng lên tiếng phụ họa.

Lưu Nguyệt thấy một chút sắc mặt cũng để cho đám , lạnh nhạt bước ngoài.

Loading...