Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 452
Cập nhật lúc: 2024-12-15 09:57:26
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nên cả nhất thời ngây ,… đây là…
Đột nhiên, cho kịp phản ứng.
Vũ khí sắc bén bản đem đến, cũng cắt ngang qua cổ .
Một chút tiếng động cũng , một chút gợn sóng cũng .
Chỉ một dòng m.á.u nhỏ, từ đáy biển tràn .
Nước biển vốn tanh, một dòng m.á.u nhỏ nhoi như .
Ngay cả đang ngụp lặn trong nước biển cũng khó phát hiện .
Kéo tên binh sĩ lén tập kích của Minh Đảo c.h.ế.t , Lưu Nguyệt lặng lẽ về đáy thuyền.
Lấy đầu ngón tay gõ nhẹ đáy thuyền.
Lập tức, thuyền mở một con đường nhỏ.
Phía nhanh chóng kéo tên binh sĩ đánh lén của Minh Đảo lên.
Lưu Nguyệt tiếp tục xoay hướng nơi khác vọt .
Tốc độ của Lưu Nguyệt nhanh.
thủ trải qua huấn luyện đặc biệt, những kẻ trưởng thành từ biển cả như Minh Đảo cũng khó phát hiện .
Là loại thủ giống như dung hòa cùng với nước một.
Là một uy h.i.ế.p trí mạng.
Từng tia m.á.u đỏ nhanh chóng nổi lên nước biển.
Rất nhạt, nhạt, màu hoàng hôn, một chút cũng .
Đây là dạng thế trận nghiêng về một phía.
Lưu Nguyệt như là bò cạp độc ôm cây đợi thỏ.
Ở đáy thuyền lẳng lặng đợi con mồi chủ động tới cửa.
Đây đơn thuần là một tràng g.i.ế.c chóc.
Tốc độ thật nhanh.
Cơ hồ khi binh sĩ đánh lén của Minh Đảo đến gần.
Liền bộ những do Lưu Nguyệt dẫn đầu đưa lên Tây Thiên .
Đáy thuyền,giống như đột ngột xuất hiện lỗ đen hút mất .
Mà những tên binh sĩ Minh Đảo để cách đó xa để quan sát động tĩnh cũng một chút phát hiện nào.
Còn đang khẩn trương tình hình xung quanh.
Tay đáy thuyền buông lỏng, tên tập kính cuối cùng của Minh Đảo cũng đưa khoang thuyền .
Ngay đó, khoang thuyền, liền bắt đầu đẩy xuống y phục những tên đánh lén của Minh Đảo cởi .
Màu y phục may theo màu xanh dương của nước biển.
Những thủ phục nước, đổi về khoang thuyền, trong nháy mắt hít một thật sâu đầy lồng ngực.
Nhận y phục ngay lập tức mặc .
Vân Mộng Hạ Vũ
Động tác mau lẹ mà chỉnh tề.
Dường như chỉ tốn một chút thời gian, đội binh Thiên Thần do Lưu Nguyệt dẫn dắt, liền biến thành đội binh đánh lén của Minh Đảo.
Mỗi một bộ màu xanh lục bích, diện mạo cũng che .
Khi y phục đổi xong, Lưu Nguyệt lập tức gõ nhẹ mấy cái ở đáy thuyền, truyền tin tức.
Phía khoang thuyền liền đóng cửa , đó dần dần các tia màu đen từ đáy các thuyền thẩm thấu xuống biển.
Đó là một màu đen đặc quánh, đen đến thế nào đen hơn nữa.
Nước đen, nhanh chóng tràn xung quanh.
Trong thời gian ngắn,tựa như bao phủ cả vùng biển nơi , bao gồm cả vùng biển bên thuyền của Thiên Thần.
Người khứu giác nhạy bén.
, trong hải dương thể so với cá .
Mùi m.á.u nhè nhẹ, cho binh lĩnh trông coi của Minh Đảo chú ý.
mà bọn cá thì sẽ chú ý.
Lúc ,chỉ một thoáng lơ đãng, ít loài cá tụ tập tới đây.
Sóng nước chuyển động như lập tức cho binh lính trông chừng của Minh Đảo chú ý.
mà, lực chú ý cùng tập trung tới một cảnh tượng.
Vừa thấy một đàn cá lớn, bơi xuống ở chỗ nước đen, lập tức lật ngửa cái bụng trắng.
Hơn nữa thật giống như bắt đầu ăn mòn.
Có độc, nước đen độc.
Thiên Thần bắt đầu đánh lén bọn .
Người trông chừng lập tức phát tín hiệu cảnh cáo.
Cùng lúc , Lưu Nguyệt dẫn đầu binh lính Thiên Thần đánh lén ngược Minh Đảo, cũng từ khu vực màu đen bao quanh bay vọt lên.
Lưu Nguyệt dẫn đầu, thật nhanh lấy tay hiệu với trông chừng,trao đổi với .
Thất bại, đánh lén thất bại, Thiên Thần phát hiện, bọn họ phóng độc.
Độc tính kịch độc, tính ăn mòn, bọn họ khả năng tới gần.
Người trông chừng sớm thấy màu đen cực độc .
Nếu là độc khác bọn họ còn thể cố gắng chịu đựng một chút.
độc ăn mòn như , là kịch độc, thể chịu .
Lập tức tức giận vung tay lên, hiệu xếp thành hàng, chỉnh nhân , trở về bàn .
Chỉ đợi câu .
Lưu Nguyệt liền vung tay lên, xếp thành hàng.
Một hàng nhiều lắm, nhưng thiếu một ai, xem bất kỳ tổn thất nào.
Người trông chừng dấu tay, vung lên, bắt đầu bơi .
Lưu Nguyệt theo sát vung tay lên, chân đạp nước, bơi theo hướng trông chừng, quang minh chính đại hướng Minh Đảo bơi về.
Phía , đám thuộc hạ Phỉ Lợi theo.
Mặt trời chiều ngả về Tây, màu trần bì từ từ hòa nhập đường chân trời.
Ánh sáng chuyển động mặt nước, hiện giờ tình hình hề xuất hiện một điểm dị thường nào.
Trên chiến thuyền, Hiên Viên Triệt chăm chú mặt biển.
Màu trần bì cũng biến mất, sắc trời cũng tối dần .
Cho dù mắt đến mấy, cũng thấy tình hình ở mặt biển.
“Bệ hạ, hoàng hậu thâm nhập đội ngũ của quân địch, Minh Đảo .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-452.html.]
Từ hướng khoang thuyền tới, Thu Ngân bẩm báo với Hiên Viên Triệt, trong mắt lóe lên tia sáng.
Hiên Viên Triệt gật đầu: “Không xảy sai lầm gì chứ?”
“Không , hoàng hậu việc thì tuyệt đối yên tâm.” Thu Ngân dõng dạc .
Hiên Viên Triệt trong mắt hiện lên một chút ý , đúng a, Lưu Nguyệt nàng bao giờ hỏng việc, bao giờ để xảy sơ suất.
Lập tức xoay biển rộng nữa, lạnh lùng : “Tiến hành bước chuẩn tiếp theo.”
“Vâng.” Thu Ngân đáp một tiếng nhanh chóng lui xuống.
Nước biển tung bay, nhè nhẹ chuyển động.
Đánh lén
Minh Đảo, thật nghĩ tới.
Sau khi bọn họ tưởng một cũng thiếu trở về, bạn đồng hành thật sự của bọn họ mới từ thuyền chiến Thiên Thần rơi xuống, chôn biển sâu.
Sắc trời dần dần tối .
Mặt trời lặn , cung trăng tỏa sáng treo màn trời.
Sóng nước lăn tăn.
Dưới ánh trăng, đại dương đen thẫm.
Đó là một màu đen đặc, đen hơn cả mực.
Trong biển, đạp nước phịch phịch bơi tới Minh Đảo.
Đám Lưu Nguyệt trầm mặc, giống như thật vô cùng áy náy vì thành nhiệm vụ, thẹn với những đào tạo của Minh Đảo.
Hỏa Diễm đảo của Minh Đảo, bãi biển.
Bởi vì Hỏa Diễm đảo ở chính diện của đảo chủ, đường biển qua khá thuận lợi, cũng chướng ngại như nước xoáy đá ngầm gì cả.
Vì , đây là một nhược điểm.
, chính bởi vì nó là cái xương sườn mềm, cho nên phòng thủ càng nghiêm ngặt.
Dọc đường , cả vùng biển đều phong tỏa.
Vô chiếc thuyền tuần tra đan xen lướt , từ mặt biển cho đến biển, cũng bỏ qua.
Dường như nghiêm mật đến mức một con ruồi cũng bay qua .
Lưu Nguyệt lãnh đạm hết tất cả.
Ngay cả bọn họ cũng đưa vô ám hiệu suốt đường về, dựa ám hiệu của trông chừng, mới thể trở khu vực biển của Minh Đảo.
Nếu , sợ rằng biến thành cá bay, cũng thể nhích tới gần đảo phụ của Minh Đảo.
Minh Đảo quả nhiên là Minh Đảo.
Gặp một cái thiệt hại nặng như , một chút bối rối và hỗn loạn nào.
Phòng thủ quá mức cẩn mật.
Xem , quả nhiên coi thường bọn họ.
Nếu lúc Hiên Viên Triệt cùng nàng dẫn thuyền chiến tấn công tới đây, sợ rằng ưu thế lúc sẽ mất hết bộ.
Bơi kiệt sức, mới lên một chiếc thuyền bình thường thuyền tuần tra.
Đám Lưu Nguyệt cả ướt nhẹp ở đuôi thuyền.
Không nào chuyện, bộ đều cúi đầu, thậm chí cả khăn trùm đầu cũng tháo xuống.
Nhìn qua như cả đầy áy náy, khuôn mặt đưa đám.
Người thuyền thấy khuyên bọn họ vài câu, cũng để ý bọn họ nữa.
Dù , bọn họ cũng thuộc trong cùng một chiến lược, là hai bộ phận khác .
Lúc tiến nội hải Minh Đảo, đường bờ biển ở phía đằng xa.
Sắc trời đen , mặt trăng mây che lấp, một chút ánh sáng cũng .
Mà ánh sáng của những ngôi thường ngày, giờ cũng ẩn dấu hết.
Cả đất trời, một màu đen thâm trầm.
Thuyền cảng, hạ neo ở bờ biển.
Khóe mắt Lưu Nguyệt quét mắt , thuyền chiến của Minh Đảo hạ neo trở về.
Đông nghẹt, giống như một xâu chuỗi điểm cuối, chi chít, đếm xuể.
Đây chính là thuyền chiến Minh Đảo hôm nay rút lui về.
Mắt khẽ híp , khóe miệng đằng khăn che mặt, cong lên mỉm .
Thuyền chiến Minh Đảo trở về, lúc sớm định, cũng sắp xếp xong xuôi.
Mà nhóm của Lưu Nguyệt bọn họ, xem như là đội Minh Đảo cuối cùng trở về.
Vì , hải cảng lúc im ắng, chỉ tiếng của đám Lưu Nguyệt.
“Chỉ đưa các ngươi đến đây, các ngươi tự tiếp .” Người phụ trách thuyền .
Bọn họ đột ngột dừng , từ đây tiếp là địa bàn bọn họ nữa.
Người dẫn đầu đội Lưu Nguyệt gật đầu, đầu đám Lưu Nguyệt : “ Tự bơi trở về , tại hình sảnh tự nhận phạt.”
Dứt lời đầu với phụ trách thuyền : “Ta với ngươi tiếp, cũng qua bên báo cáo với cấp .”
Người phụ trách thuyền đó gật đầu, bắt đầu điểu khiển thuyền.
Đám Lưu Nguyệt ánh mắt bức của dẫn đầu.
Mọi vô cùng áy náy từ chiến thuyền nhảy xuống.
Sau đó, trong vùng biển đen đặc, bơi tới Minh Đảo cách đó xa.
Thuyền chiến chở dẫn đầu đội quân đánh lén ở trong đêm theo một hướng khác.
Trời đất một mảnh yên tĩnh, chỉ còn âm thanh đạp nước mà bơi của đám Lưu Nguyệt.
Một mảnh đông nghìn nghịt, thuyền chiến loang loáng.
Không một bóng , chỉ còn gió đêm vù vù thổi qua.
Lưu Nguyệt tùy ý bơi trong biển, thấy chiếc thuyền xa, ở chỗ chỉ còn đám bọn họ.
Lưu Nguyệt .
“Còn cần phân phó nữa ?” Trong bóng đêm tiếng trong trẻo lạnh lùng phát .
Đám Phỉ Lợi theo sát Lưu Nguyệt, trong mắt đầy phấn khởi, sáng hừng hực như mặt trời.
“Không cần ạ.”
Đem một đám sâu mọt thả lên một khúc gỗ hấp dẫn.
Còn cần nhắc nhở bọn họ gì.
Bọn họ chỉ cần tự hành sự theo bản năng là .
“Tốt, .”
Quát nhẹ một tiếng, Lưu Nguyệt , mục tiêu, thuyền chiến của Minh Đảo.
Bóng đêm tràn ngập, đêm nay sóng im gió lặng, là một thời tiết thật .