Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 47

Cập nhật lúc: 2024-12-02 14:47:50
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Biến cố xảy , bất ngờ kịp phòng.

Chung quanh nhất thời quá sợ hãi.

Hiên Viên Triệt cũng thường, lập tức sắc mặt trầm xuống, biến chiêu kì mau, biến trảo vi chưởng, một chưởng liền hướng mặt đánh đến .

Cùng thời gian, Lưu Nguyệt sát khí nhất chích, phản thủ một kiếm liền phóng tới.

Phịch một tiếng trầm đục đột nhiên vang lên, Hiên Viên Triệt chỉ cảm thấy một cỗ khí lực mạnh mẽ vọt mạnh tới, cho dù là cũng vững , lảo đảo lui về phía .

Người quả thực nội lực vô cùng hùng hậu.

Một bước lui xuống, chân liền đạp đến vách núi đen.

Hiên Viên Triệt trong lòng dự cảm , giận thể phát hết sức, tay liền dùng sức ném Lưu Nguyệt trong n.g.ự.c về phía , chính hướng vách núi đen rơi xuống.

Cùng khắc, gian tế Hiên Viên Triệt một chưởng chống , một ngụm m.á.u tươi cuồng phun mà , hình liền phi vụt về phía .

Chỉ thấy một đạo m.á.u tươi cùng với lui về phía b.ắ.n , hiện tại sớm nổi lên thành một vệt đỏ bùn đất, cường tráng thể ở giữa trung, đột nhiên chia thành hai nửa, ngã xuống .

Một kiếm chặn ngang, Lưu Nguyệt phân đôi.

Sắc mặt lạnh như băng, Lưu Nguyệt cũng thèm tớ igian tế phía nàng chặn ngang chém, từng bước hướng tới vách núi đen phóng , chút nghĩ ngợi theo sát Hiên Viên Triệt nhảy xuống.

Thân ảnh nhỏ bé nhất thời biến mất ở vách núi.

Hết thảy chỉ xảy trong chớp mắt, Mộ Dung Địch cùng Thu Ngân đám cơ hồ còn kịp phản ứng, tất cả đều rơi trạng thái hoang mang, vách núi đá trong chốc lát họ mất cả Vương gia và Vương phi .

Kia sương trắng miếu độc yên lượn vòng, một mảnh tịch liêu.

"Vương. . . . . ." Tiếng rống vang vọng quanh quẩn ở bộ vách núi phía .

Vân Mộng Hạ Vũ

Dưới vách núi, Lưu Nguyệt mãnh phác hướng Hiên Viên Triệt đuổi theo, mãnh lực gian đầu hướng tầm tay Hiên Viên Triệt mà rơi xuống.

Hiên Viên Triệt mắt như nổ tung đuổi theo Lưu Nguyệt mà rống lên: "Ngươi điên ."

Hắn thật vất vả mới đem nàng ném về vách núi đen, nàng còn theo nhảy xuống.

"Ta điên." Lưu Nguyệt so với thanh âm đáp trả còn lớn hơn vài phần, một bên cổ tay động nơi đó vẫn đeo một cái bao cổ tay giống bao cổ tay mà cũng dùng để bảo vệ tay, mạnh mẽ cứng rắn, hô một chút khiêu khai, bên trong một vật dài nhỏ thẳng hướng phía mà phóng .

Hiên Viên Triệt còn thấy rõ ràng đó là cái gì, thể đột nhiên dừng giữa trung, lắc qua lắc rơi xuống nữa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-47.html.]

Hiên Viên Triệt hai mắt trợn to, khiếp sợ vạn phần theo Lưu Nguyệt cùng vật , một cây dài nhỏ thiên tàm ti.

Chú thích by pracell: sợi tơ, đây là 1 loại tơ tằm trong truyền thuyết, cứng dẻo dai, sợ nước, lửa

Hắn nhớ rõ trong bảo khố của mấy thứ , nhưng sớm đưa chìa khoá cho Lưu Nguyệt, tuỳ nàng quản lý, bất quá từng nghĩ đến thiên tàm ti còn thể dùng như .

Hai mắt kinh ngạc sợi thiên tàm ti thật mỏng manh, nhưng sự mềm mại dẻo dai ngay cả kiếm cũng c.h.é.m đứt, Hiên Viên Triệt chậm rãi, gắt gao nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Lưu Nguyệt.

Đáy mắt chậm rãi hiện lên một chút ấm áp ôn nhu, Hiên Viên Triệt thấp giọng : “Nàng thật ngu ngốc.”

Cúi đầu mắng, nhưng bên trong đầy tình cảm nhộn nhạo thắm thiết.

Lưu Nguyệt một tay nắm chặt lợi kiếm, một tay nắm lấy Hiên Viên Triệt phía , hành động dư thừa, đầu Hiên Viên Triệt của nàng, mặt đường đường chính chính : “Ta ngu ngốc, chỉ hạnh phúc của do tự nắm giữ, nếu là hạnh phúc của đời , cũng sẽ tuyệt buông xuôi từ bỏ, ai cũng thể cướp đoạt khỏi tay , cho dù là thần c.h.ế.t cũng thể.”

Càng càng nắm c.h.ặ.t t.a.y Hiên Viên Triệt, kiếp nàng thể kiếm tình cảm như , kiếp nếu , tuyệt sẽ buông tay.

Hiên Viên Triệt , Lưu Nguyệt vẻ mặt bình tĩnh kiên định, cả đầy chấp nhất và quyết tuyệt.

Lập tức, khỏi nhẹ nhàng nở nụ , thấp giọng khẽ : “Con ngốc .”

Lưu Nguyệt phản bác Hiên Viên Triệt nữa, chỉ trừng mắt , trong mắt ngập tràn kiên định.

Không một lời, trong lòng nhộn nhạo, hai .

Trong mắt , trong mắt .

Trừ ảnh của phản chiếu trong mắt, còn truyệt đối gì khác nữa.

Gió núi vù vù thổi qua, quất vạt áo hai , một bên đỏ sẫm, môt bên xanh biếc, khung cảnh mờ ảo lâng lâng.

Hai tay đồng thời nắm chặt, Lưu Nguyệt cùng Hiên Viên Triệt đồng thời nở nụ , quang mang trong mắt thể so với nhật nguyệt trời cao.

Lướt qua mắt, Lưu Nguyệt xuống bên Hiên Viên Triệt.

Còn cách khá xa, thiên tàm ti của nàng đủ dài.

Nếu ở hiện đại còn thể dùng vũ khí bằng hợp kim tiên tiến, giờ trong tay chỉ thiên tàm ti, chiều dài đủ, thể .

“Đưa kiếm cho .” Đang suy nghĩ cách, Hiên Viên Triệt đột nhiên lên tiếng, đưa tay còn rảnh .

Lưu Nguyệt bàn tay một mảng hoá đen, sắc mặt khỏi trầm xuống, nhưng nhiều lời, năm ngón tay lập tức buông lỏng, nhuyễn kiếm liền rớt xuống trong tay Hiên Viên Triệt.

Cầm chắc nhuyễn kiếm, Hiên Viên Triệt đầu , cắm mũi kiếm vách đá, chỉ thấy trường kiếm cứ như đ.â.m đậu hũ, lún sâu đất đá, Hiên Viên Triệt tựa lực kiếm, Lưu Nguyệt lập tức thấy sức nặng cả buông lỏng một chút.

Loading...