Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 473

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:04:52
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khí trời đậm chất thu, cho dù là Minh Đảo, cũng bắt đầu lạnh .

“Ầm.” Trong khu vực cấm địa thứ hai của Minh Đảo, một tiếng ầm chấn động cả rừng cây vang lên.

Hiên Viên Triệt trận doanh Mộc Đầu Nhân, tiếp một chưởng của Kim Cương tôn, hình khẽ d.a.o động.

trường kiếm trong tay, cũng nhuốm một mảng m.á.u đỏ mỏng.

Nhìn xa xa, Kim Cương tôn Hiên Viên Triệt bức rời khỏi tôn tọa (ghế ), cũng Hiên Viên Triệt đ.â.m một nhát.

Cùng lúc , trong mảnh rừng nhỏ gần đó.

Lưu Nguyệt cùng đội hình Mộc Đầu Nhân của vẫn nện bước thoăn thoắt, máy móc tiến về phía .

Mà bên cạnh bọn họ, vô những hộ vệ, cả tự ý xông lên trông chừng cấm địa và sai tới, đang bao vây đám Lưu Nguyệt.

Cả đội hình Mộc Đầu Nhân trầm mặc.

Các hộ pháp bảo hộ cấm địa cũng trầm mặc.

Đây là một màn đối đầu tiếng động.

Lưu Nguyệt ở giữa đám Mộc Đầu Nhân phụ trách chỉ huy.

Lưu Nguyệt những đối thủ mắt, là đối thủ thứ mấy gặp trong mấy ngày qua, khóe mắt hiện lên một chút khinh miệt, khóe miệng hiện lên một nụ lạnh.

Nhìn nhóm quanh quấn đầy ống dầu hỏa mặt .

Xem hôm nay là hạ quyết tâm, thiêu hủy cả đội hình Mộc Đầu Nhân của nàng .

mà, bọn họ nghĩ rằng Mộc Đầu Nhân sợ lửa, nàng cũng từng nghĩ tới.

Có Hiên Viên Triệt, Âu Dương Vu Phi, Vân Triệu bảo hộ, Mộc Đầu Nhân giúp đỡ.

Những tới gần cũng dễ dàng, chứ đừng tiến lên đổ dầu phóng hỏa.

Đáy mắt hiện lên chút lạnh, Lưu Nguyệt cắn quả táo trong tay một cái “rốp”.

Dáng vẻ nhàn nhã khoan thai đó, quả thực đối với những thủ vệ cấm địa của Minh Đảo, là sự đả kích ghê gớm nhất.

“A…”

Lưu Nguyệt ăn xong một miếng táo, đột nhiên phía truyền đến một tiếng kêu đau đớn.

Là tiếng Âu Dương Vu Phi, Lưu Nguyệt nhất thời nhướng mày, xoay mạnh .

Rơi tầm mắt, là hình Âu Dương Vu Phi đang bay , phun một ngụm m.á.u tươi, tạo thành một đường cong tuyệt trung.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thân hai Kim Cương tôn mặt đánh lui về phía rừng cây.

Xem , thương nặng.

Lưu Nguyệt sửng sốt, thể, sự hỗ trợ của Mộc Đầu Nhân.

Coi như là lấy một địch hai, cũng thể thương a?

Trong lòng kinh ngạc, tay Lưu Nguyệt cũng nhanh chóng động.

Ném bay quả táo trong tay, vung tay lên, Thiên Tàm Ti trong tay b.ắ.n về phía Âu Dương Vu Phi đang bay ngược về phía .

Không thể khỏi đội hình Mộc Đầu Nhân, nếu khó ứng phó.

Thiên Tàm Ti b.ắ.n nhanh như tia chớp.

Màu bạc ánh lên trong trung, lập tức quấn lấy Âu Dương Vu Phi đang đánh bay ngoài.

Lưu Nguyệt thấy vung tay lên, định kéo Âu Dương Vu Phi trở .

Đột nhiên cổ tay mới giương lên, tay liền truyền đến một luồn ám khí, nhẹ nhàng ngăn nàng nâng tay.

Đó là… Đó là Âu Dương Vu Phi cản nàng?

Lưu Nguyệt khỏi sững sờ, ngẩng phắt đầu lên gò má Âu Dương Vu Phi.

Khuôn mặt tái nhợt, chút máu.

Xem trọng thương.

mà ánh mắt, lướt qua nàng trong giây lát, nhẹ nháy mắt với nàng một cái.

Âu Dương Vu Phi đây là…

Hai mắt Lưu Nguyệt động, Âu Dương Vu Phi chẳng lẽ là…

Mấy ngày nay, cũng , đầu óc vô cùng , khiến cho chuyện gì cũng nghĩ liền thông suốt, nghĩ cái là .

Trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch (cực nhanh), Lưu Nguyệt đột nhiên chút hiểu rõ ý tứ của Âu Dương Vu Phi.

Lập tức thể động một cái, giống như là chỉ thể kéo Âu Dương Vu Phi.

Ngược còn lực đánh bay Âu Dương Vu Phi kéo , hướng Âu Dương Vu Phi bay tới.

Kèm theo đó còn kêu lên một tiếng kinh hãi: “Âu Dương Vu Phi ngươi vây?”

Thân hình như chớp, trong nháy mắt hai Âu Dương Vu Phi và Lưu Nguyệt, một một như đánh bay rừng cây , thấy bóng dáng.

“Âu Dương ca ca…”

Thấy biến cố, Linh Ngọc đang thẳng Mộc Đầu Nhân, tìm cách gì để kiểm tra, khuôn mặt chút vui, cũng dọa một cái.

Ầm một cái, liền thi triển khinh công hướng tới chỗ Âu Dương Vu Phi rơi xuống, lo lắng xem tình hình.

Đừng xem chỉ là nhược trí, nhưng xét khinh công, tuyệt đối là nhất đẳng.

Có thể ngay cả những nhân vật như Hiên Viên Triệt, Âu Dương Vu Phi cũng nhanh bằng .

Biến cố phát sinh, Âu Dương Vu Phi đánh cho trọng thương, Lưu Nguyệt trực tiếp kéo qua.

Thế là hai Kim Cương tôn chịu trách nhiệm đối phó Âu Dương Vu Phi lập tức mừng rỡ, liền vọt rừng cây.

Mà lúc , Hiên Viên Triệt và Vân Triệu đang cùng đội hình Mộc Đầu Nhân ở và giữa đối phó với địch, thấy tiếng kêu của Lưu Nguyệt, khóe mắt quét qua thấy hai gặp sự cố.

Không khỏi hoảng hốt, kịp đấu đối thủ mắt.

Thi triển hình, hai bay nhanh một cái, liền vọt tới chỗ Âu Dương Vu Phi trọng thương.

Cùng lúc , hai vị Kim Cương tôn đối phó Hiên Viên Triệt và Vân Triệu thấy .

Sắc mặt cũng vui mừng, phịch một cái hướng rừng cây vọt tới.

Lần , năm Lưu Nguyệt ở năm hướng bộ rời khỏi đội hình Mộc Đầu Nhân.

Lực lượng công kích từ xa của Môc Đầu Nhân lập tức cũng mất hết.

Bên cạnh, những thủ vệ cấm địa sớm chuẩn , lệnh bằng giá đốt hết Mộc Đầu Nhân.

Lúc ầm ầm tiến lên.

“Mau, mau đốt , mau lên…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-473.html.]

Mùi dầu hỏa nồng nặc, từ khắp nơi dội lên đội hình Mộc Đầu Nhân.

Lửa, lập tức liền xuất hiện.

Mộc Đầu Nhân bên mau chóng bắt lửa, mà Âu Dương Vu Phi đánh bay và Lưu Nguyệt rơi rừng sâu.

Trong nháy mắt, từ sắp sửa rơi xuống, hai một cái, ý tứ trong đó cần cũng .

Vừa rơi xuống mặt đất, hình Lưu Nguyệt chợt lóe, ẩn rừng cây.

Mà Âu Dương Vu Phi tay ôm ngực, khóe miệng một dòng m.á.u rơi thẳng xuống đất.

Nhìn bộ dáng, như trọng thương đến mức thể động đậy.

Hai Kim Cương tôn theo sát phía thấy sắc mặt mừng rỡ, hai tay giơ lên, hướng Âu Dương Vu Phi xông tới, vui đến mức ngay cả chuyện tìm kiếm Lưu Nguyệt cũng chú ý.

“Âu Dương Vu Phi, phản bội Minh Đảo, Thánh điện lệnh, xử tội tử hình.”

Thanh âm lạnh như băng vang dội cả rừng cây.

Hai Kim Cương tôn, bàn tay giơ lên, nhất tề liền hướng đỉnh đầu Âu Dương Vu Phi đánh xuống.

Âu Dương Vu Phi đang trọng thương, mắt thấy sắp đánh gục.

Trong nháy mắt bàn tay của hai Kim Cương tôn sắp đánh xuống đỉnh đầu , vẻ lạnh lùng trong đáy mắt chợt lóe, đột nhiên trở bàn tay một chưởng nghênh đón.

Lực lượng cường đại đó, là lực lượng của một trọng thương.

Mà ở phía hai bọn .

Lưu Nguyệt núp trong rừng cây, giống như một con báo nhỏ, ầm phóng , chủy thủ trong tay hướng tới hai , nhanh chóng và chuẩn xác đ.â.m xuống.

Con mồi biến thành thợ săn, hai Kim Cương tôn trong nháy mắt sững sờ.

Cao thủ so chiêu, trong nháy mắt thể định thắng thua.

Hai Kim Cương tôn sửng sốt giật , sợ là cho dù lập tức phản ứng , cũng muộn .

Tay trúng một chưởng, chủy thủ đ.â.m .

Hai Kim Cương tôn trừng mắt, từ từ ngã mặt đất.

“Âu Dương ca ca…”

Trong khoảnh khắc hai Kim Cương tôn đánh gục, Linh Ngọc lắc một cái liền chạy tới, thấy một cảnh như khỏi sửng sốt.

Con mắt trừng lớn, dường như đang cẩn thận suy nghĩ xem tình thế thể đổi như .

Âu Dương Vu Phi Linh Ngọc, trong mắt hiện lên một nụ , đưa ngón trỏ lên khóe miệng, tiếng động hiệu: “Chúng chơi trốn tìm.”

Dứt lời, cùng Lưu Nguyệt nháy mắt .

Hai liền một tiếng, tốc độ cực nhanh liền té ầm xuống, giả chết.

Linh Ngọc thấy , kịp phản ứng, lập tức hai mắt sáng lên.

Chơi trò chơi, cũng .

Lập tức, nhảy mạnh một cái, bổ nhào về phía , té cái rầm bên cạnh Âu Dương Vu Phi, úp sấp, cũng giả chết.

Trong nháy mắt Linh Ngọc giả vờ xong, Hiên Viên Triệt và Vân Triệu cũng lao đến.

“Nguyệt nhi…”

“Làm thể?”

Mắt thấy Lưu Nguyệt vô thanh vô tức té mặt đất, trái tim Hiên Viên Triệt trong nháy mắt dường như nổ tung.

Giật , mau chóng phóng lực vọt đến chỗ của Lưu Nguyệt.

Mà Vân Triệu theo sát đó cũng kinh hãi.

Làm thể? Lưu Nguyệt và Âu Dương Vu Phi võ công cấp bậc đến mức nào.

Cho dù địch thế lực Kim Cương tôn, cũng thế trong thời gian nháy mắt như giết.

Đây…

Trong lòng kinh ngạc, nhưng hình cũng nhanh chóng nhào tới.

“Nguyệt nhi, Nguyệt nhi…” Một cái bổ nhào thật mạnh, Hiên Viên Triệt ôm lấy Lưu Nguyệt, hai mắt vằn lên tia m.á.u đỏ.

Đột nhiên rống to lên hai tiếng thê lương.

Lưu Nguyệt nhúc nhích, đột nhiên mở mắt, chớp mắt với Hiên Viên Triệt một cái, đó nhanh chóng nhắm mắt .

Động tác nhanh, nếu Hiên Viên Triệt đang chằm chằm Lưu Nguyệt, thể thấy.

Hiên Viên Triệt thấy khỏi sửng sốt.

Mà bên cạnh, Vân Triệu chậm một bước, vội vã mà đến: “Như thế nào? Như thế nào, bọn họ…”

“Ha ha, hôm nay mấy cái mạng nhỏ của bọn ngươi để nơi , dám khiêu khích Minh Đảo , nhất định đem xương các ngươi nghiền thành tro.”

Một câu hỏi của Vân Triệu còn xong, hai Kim Cương tôn khác theo sát phía , lớn mà tới.

Tình thế xem , chính là hai vị Kim Cương tôn kéo theo hai bọn họ, đồng vu quy tận (cùng chết).

Như , chỉ còn hai , cho dù chút bản lãnh cũng đáng sợ lắm.

Tiếng lớn vang dội trong rừng cây.

Hai Kim Cương tôn hướng Hiên Viên Triệt và Vân Triệu đánh tới.

Hiên Viên Triệt cũng là thông minh, khi ngẩn trong giây lát, lập tức hiểu .

Liền kêu lên một tiếng thảm khốc: “Nguyệt nhi, đừng, đừng chết…”

Lời , dù là ai thấy cũng rơi lệ, thương tâm.

Đừng những khác, chính là Vân Triệu cũng một tiếng kêu của Hiên Viên Triệt cho giật , sắc mặt cũng đổi, dường như quên mất kháng cự.

Hai Kim Cương tôn càng phát tiếng cao ngạo, song chưởng đánh thẳng đến Hiên Viên Triệt và Vân Triệu.

Khinh địch, thì cái giá trả là vô cùng thảm.

, trong nháy mắt hai vị Kim Cương xông đến.

Lưu Nguyệt và Âu Dương Vu Phi đang giả c.h.ế.t ầm một cái vùng dậy, bốn vây quanh hai vị Kim Cương trở tay kịp.

Kết quả, cần cũng .

Nhìn t.h.i t.h.ể bốn Kim Cương tôn cỏ, khóe miệng Âu Dương Vu Phi và Lưu Nguyệt hiện lên chút lạnh.

“Ha ha, chơi thật vui, chơi thật vui.”

Linh Ngọc đang giả chết, ha ha nhảy lên, vỗ tay liên tiếp, dáng vẻ bao vui vẻ, như đây thật sự chỉ là trò vui đùa .

Vân Triệu lau cái trán đầy mồ hôi, Âu Dương Vu Phi và Lưu Nguyệt : “Các ngươi a, quả thực sợ chết.”

Loading...