Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 474
Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:04:53
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Nguyệt khóe miệng cong lên, đầu về phía Âu Dương Vu Phi.
Nàng chút hiểu ý tứ của Âu Dương Vu Phi.
Chẳng qua, vẫn là tự sẽ hơn.
Âu Dương Vu Phi Linh Ngọc bên cạnh đang đất, đó nở nụ thắng lợi, lúc mới chồm hổm mặt đất, vạch y phục của bốn Kim Cương tôn chết.
Thấy ánh mắt của Lưu Nguyệt và Hiên Viên Triệt sang.
Cũng khỏi ngẩng đầu lên : “Hai ngày , trong cấm địa nhiều tới.
Trừ những thủ vệ bảo hộ ở nơi đây, còn nhiều cao thủ ở nơi khác tới.
Xem hành tung của chúng tất cả Minh Đảo , vì bộ đánh tới đây.
Chúng chọn đường .
Vốn là vì nó ít , mặc dù kẻ thù võ công cao cường, nhưng ít trở ngại.
Bây giờ xem như ý .
Vậy tiếp tục ở đây thì thú vị gì nữa, dù con đường trống trải, ngay cả nơi ẩn cũng dễ dàng tìm .”
Nói tới đây, Âu Dương Vu Phi ngừng .
“Ý của ngươi là đổi đường .” Vân Triệu tiếp lời.
Âu Dương Vu Phi tiếp tục vạch bộ y phục thứ ba.
Nghe gật đầu : “, bọn họ đều cho rằng chúng ở cấm địa, chúng đường nữa, tới Bích Tinh Cung chỉ một con đường .”
Dứt lời, dậy, cầm bốn bộ y phục của tứ đại Kim Cương đưa cho Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt và Vân Triệu.
Một tay nhận lấy y phục Âu Dương Vu Phi đưa tới, Hiên Viên Triệt Âu Dương Vu Phi một cái: “ Ta thấy ngươi là cố ý dụ bọn họ chạy tới chỗ .”
Âu Dương Vu Phi cũng phản bác, cũng khẳng định.
Chẳng qua là với Hiên Viên Triệt, từ chối cho ý kiến.
“A, Mộc Đầu Nhân của , Mộc Đầu Nhân của , bọn chúng đốt Mộc Đầu Nhân của …”
Lúc Âu Dương Vu Phi đang chớp mắt một cái, thì Linh Ngọc đột nhiên thấy lửa bay đầy trời bên ngoài.
Trong nháy mắt mặt mày liền đổi, nhảy ầm lên, lửa giận ngút trời, phóng thẳng ngoài.
Hắn nhanh, Âu Dương Vu Phi phản ứng cũng chậm, trở tay kéo Linh Ngọc ở .
“Buông tay, bọn chúng đốt Mộc Đầu Nhân của , đánh c.h.ế.t bọn chúng, đánh c.h.ế.t bọn chúng.”
Linh Ngọc Âu Dương Vu Phi kéo , liền đá cắn Âu Dương Vu Phi.
Giống như một con thú nhỏ.
Đáng tiếc, khinh công của , nhưng võ công, đối với Âu Dương Vu Phi thực chất chút tổn hại gì.
Ôm chặt Linh Ngọc đang tức giận, Âu Dương Vu Phi nhanh chóng an ủi: “Bọn chúng đốt Mộc Đầu Nhân của , hiện tại còn cái nào bên nữa, đánh bọn chúng .”
“Âu Dương ca ca giúp đánh .”
Linh Ngọc khi sửng sốt, lập tức bắt lấy cánh tay Âu Dương Vu Phi.
Mày mặt lóc, lời đó như là vô cùng hợp tình hợp lý.
Âu Dương Vu Phi khổ : “Bọn chúng nhiều như đánh .”
Linh Ngọc nhất thời nhíu mày, mặt mày sầu khổ: “Âu Dương ca ca thật vô dụng.”
Nói vô cùng thành thật thẳng thắn, ngay cả Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt, Vân Triệu cũng nhướng mày, như Âu Dương Vu Phi.
Cái tên , cảm giác hệt như là một tên buôn chuyên lừa con nít.
Miệng lưỡi ngon ngọt thêm hưu vượn, c.h.ế.t vì chọc tức thì ông trời vẫn còn với chán.
Cười khổ đón nhận sự xem thường của ba , Âu Dương Vu Phi ôm lấy Linh Ngọc : “Âu Dương ca ca vô dụng, còn Linh Ngọc hữu dụng a.
Bọn chúng đốt Mộc Đầu Nhân của , bọn chúng là đồ xa.
Linh Ngọc theo Âu Dương ca ca, đến lúc nào cơ hội, Linh Ngọc thật nhiều Mộc Đầu Nhân, đánh bại bọn chúng .”
Đôi mắt đen nhanh trong veo liếc qua liếc .
Linh Ngọc, tâm địa thuần khiết như đứa trẻ, liền lời gật gật đầu.
Vung quả đ.ấ.m nhỏ nhắn lên, hướng về phía ngọn lửa ngoài bìa rừng, nghiến răng nghiến lợi : “Hừ, dám khi dễ Linh Ngọc, chờ lúc nào đó một binh đoàn Mộc Đầu Nhân.
Ta đánh c.h.ế.t các ngươi, ai bảo các ngươi đốt đồ chơi của , đánh cho chết.”
Thành công, ba Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt, Vân Triệu liếc mắt .
Đây, tính là Âu Dương Vu Phi xúi giục thành công một nhân vật chủ chốt của Minh Đảo, trở thành một trợ thủ tuyệt vời phe .
Minh Đảo thiếu mất một Linh Ngọc chế tạo Mộc Đầu Nhân.
Bọn họ hơn một Linh Ngọc chế tạo Mộc Đầu Nhân.
Sự khác biệt lúc chỉ là kết quả bớt một thêm một.
Lúc , tâm tình của ba thật , đồng loạt ném cho Âu Dương Vu Phi một cái khinh bỉ, lừa gạt con nít, thật đạo đức mà.
Gió thu lạnh, gió giúp thổi bùng ngọn lửa, đội hình Mộc Đầu Nhân sớm chỉ còn những tàn lửa âm ỉ.
Đáng tiếc, Âu Dương Vu Phi sớm tính toán đổi đường .
Mộc Đầu Nhân tuyệt đối thể mang theo, nếu phận sẽ lộ.
Nếu bọn họ thể mang theo, nhất là hủy hết.
Đáng thương cho những hộ vệ Minh Đảo tiếc bất cứ giá nào để hủy Mộc Đầu Nhân.
Giúp đốt sạch những Mộc Đầu Nhân mà Âu Dương Vu Phi cần nữa, còn trở thành kẻ thù của Linh Ngọc.
Nếu Tả hộ pháp , chừng tức đến hộc máu.
Gió thu thổi khắp nơi, một mùa thu thật dễ chịu.
Ánh mặt trời chiếu xuống mặt đất, một ngày mới bắt đầu.
“Tránh , chúng , chúng g.i.ế.c tên phản đồ Âu Dương Vu Phi đó.”
“ , chúng g.i.ế.c , g.i.ế.c …”
“Các ngươi tránh , là kẻ thù của Minh Đảo chúng , chỉ của các ngươi, chúng cũng góp sức một chút.”
“, nhất định …”
“Không , Thánh điện lệnh, cho bất luận kẻ nào tiến cấm địa, kẻ nào trái lệnh, giết.”
Trong ánh nắng rực rỡ.
Ranh giới cấm địa bao vây bởi hai nhóm .
Một nhóm là các cao thủ từ khắp nơi của Minh Đảo tụ tập tới đây.
Có những cao thủ giang hồ, những tướng gia trướng Vương tôn, những cao thủ của mấy gia tộc lớn.
Còn cả vài đoàn nhân mã sinh sống ở những vùng thế ngoại đào nguyên của Minh Đảo (cao thủ ẩn cư).
Mà nhóm khác là những hộ vệ Thánh điện mặc hắc bào.
Hai bên đối nghịch.
“Thánh điện chẳng qua là nơi cúng tế, dựa cái gì mà lệnh cho chúng tiến cấm địa?
Cho dù mệnh lệnh thật sự tồn tại, thì cũng xem tình thế một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-474.html.]
Hiện tại tên phản đồ Âu Dương Vu Phi tiến cấm địa, võ công của cao như , mang theo những võ công cũng cao nữa.
Chúng là phá cửa ải thứ nhất .
Tất cả phủ trong cửa thứ hai của chúng , cũng bọn chúng phá hư.
Lúc nguy nan cấp bách như thế , bất cứ mệnh lệnh gì cũng thể thông qua.
Không là chúng lệnh, mà chúng bảo vệ gia viên chúng , chúng g.i.ế.c tên phản đồ nhân tính .”
“, chúng bảo vệ quê nhà của chúng , chúng g.i.ế.c tên phản đồ đó.”
Một võ tướng hoàng gia mặc bạch y, với những hộ vệ cấm địa những câu từ hết sức nghĩa khí.
Lời , những phía lập tức cao giọng đồng ý.
Hộ vệ cấm địa thấy nhíu mày : “Các trở về .
Chuyện g.i.ế.c phản đồ, xử lý.
Các chỉ cần việc của là , việc khác cần để ý đến.”
“Cái gì gọi là việc của ? Giết tên phản đồ đó chính là chuyện của chúng .
Các ngươi xử lý, các ngươi xử lý lâu như , mà những g.i.ế.c phản đồ mà ngược cho vượt qua ải thành công.
Chúng tin các ngươi.
Hộ vệ Thánh điện thì nên chuẩn đồ tế lễ, diệt trừ phản đồ là chuyện của chúng , tránh .”
“ , tránh .”
Những hộ vệ Thánh điện thấy đám mặt như bạo động, sắc mặt khỏi trầm xuống: “Ngoan cố, ngu ngốc, thì đừng trách chúng chấp hành mệnh lệnh…”
“Ầm.”
Lời của hộ vệ còn hết, thì một tiếng nổ vang đột nhiên truyền đến.
Cả hộ vệ ở phía mềm nhũn, liền té xuống.
Tập kích mắt cho đoàn hai bên sửng sốt.
Ngay đó, binh khí rút khỏi vỏ, đồng loạt về hướng cấm địa.
Bóng cây d.a.o động, năm mặc hắc bào chầm chậm tới.
Mặt mày bẩn thỉu dường như khuôn mặt thật sự, hắc bào lộn xộn, hiển nhiên là mới trải qua chiến đấu.
“Kim Cương tôn giả.” Những vị cao thủ trong đám thấy đến ăn mặc như , nhất thời khom với năm hô lớn.
Hắc bào mà Kim Cương tôn giả mặc, đó là tượng trưng cho phận.
Mà những hộ vệ Thánh điện nhúc nhích, đang đánh giá năm từ xuống , hình như là đang đó rốt cuộc là nào.
Âu Dương Vu Phi thấy những khuôn mặt bẩn thỉu bụi đất của chăm chú như , bọn họ đang nghĩ xác định phận của .
Kim Cương tôn giả, phân hai loại thuộc quản lý của Vương tôn và quản lý của Thánh điện.
Trên đảo nhiều , cũng là do may mắn mà cơ hội .
Liền để ý tới, cả thở lạnh lẽo âm trầm tới, căm tức với hộ vệ Thánh điện: “Ai lệnh cho các ngươi?
Thời khắc nguy nan, đối đãi cũng khác, lúc cư nhiên những cho , mà còn chặn .
Có các ngươi để ý đến an nguy của Minh Đảo và Vương tôn.”
Lời dứt xong, Âu Dương Vu Phi căn bản cho hộ vệ Thánh điện cơ hội mở miệng, trực tiếp những cao thủ trầm giọng : “Hiện nay, cái tên phản đồ Âu Dương Vu Phi đó trọng thương.
Chẳng qua là để cho chạy, qua cửa ải thứ hai .”
Nói đến đây, nặng nề thở dài một tiếng.
Những cao thủ , lập tức như mèo xù lông: “Tên phản đồ đó thoát, , chúng nhất định g.i.ế.c .”
“Phải g.i.ế.c , bất kể trả giá như thế nào, nhất định g.i.ế.c .”
“, nhân tính như tuyệt đối để sống đời , , chúng .”
Lập tức, lời của Âu Dương Vu Phi như nước đổ chảo dầu, bùng nổ .
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong mắt , đều lộ mối hận khắc cốt với Âu Dương Vu Phi.
Tai thấy tiếng kêu gào mắng chửi đầy tức giận và sát khí đầy , nhưng thần sắc Âu Dương Vu Phi một chút cũng đổi, chỉ trầm giọng : “Vậy thì , g.i.ế.c .”
“Đi, , …”
“Giết c.h.ế.t …”
“Không , nếu …”
Lời hộ vệ Thánh điện còn xong, Hiên Viên Triệt và Vân Triệu đồng thời một đao, hộ vệ lập tức chút phản ứng ngã xuống.
Mặt mày Âu Dương Vu Phi lúc trầm xuống : “ Chỉ đánh bọn họ ngất xỉu, chúng đả thương của , nhưng chúng cũng bảo vệ gia viên và tiêu diệt phản đồ.”
Lời xong, về phía các cao thủ vẫn đang phía ngoài cấm địa .
Tiếp theo, khí như nổ mạnh một cái, hàng trăm cao thủ xuất chiêu.
Hộ vệ Thánh điện cho dù mạnh đến mấy, sức cũng hữu hạn.
Chen mà qua, tiếng gió rít gào.
Hàng trăm cao thủ đánh ngất hộ vệ Thánh điện, lập tức chấp tay với mấy Kim Cương tôn giả Âu Dương Vu Phi.
Ngay lập tức xông ào cấm địa.
Sự căm hận vô cùng đối với tên phản đồ Âu Dương Vu Phi, toát từ cả chân mày ánh mắt.
Không thể , việc khiến cho các cao thủ Minh Đảo loạn, để ý đến mệnh lệnh mà xông cấm địa.
Mấy chữ “phản đồ Âu Dương Vu Phi”, thật sự là tác dụng to lớn.
Đứng bên cạnh Âu Dương Vu Phi, những cao thủ xông cấm địa, Âu Dương Vu Phi mặt mày chút đổi, lấy những lời căm hận sắc bén độc địa nhất để chính .
Tâm Lưu Nguyệt đau một chút.
Điều cần bao nhiêu dũng khí, điều khiến cho trong lòng mang bao nhiêu vết thương.
Mới thể cho ngoài mặt vẫn vẻ gì.
Lưu Nguyệt khẽ lắc đầu, giơ tay vỗ vỗ vai Âu Dương Vu Phi.
Âu Dương Vu Phi đầu , vẻ bi thương trong đáy mắt chợt lóe lên, với Lưu Nguyệt một tiếng, ý là, .
Chờ cao thủ hết, hộ vệ Thánh điện ngã xuống hết.
Linh Ngọc híp mắt, lộ hai cái núm đồng tiền: “Thực là ngốc, như cũng , ngu ngốc, ngu ngốc, ha ha.”
Âu Dương Vu Phi thấy mỉm : “Đi thôi, chúng lừa gạt khác.”
“Được a.” Linh Ngọc liền mừng rỡ, tiến lên nắm tay áo Âu Dương Vu Phi, nhảy nhót phía , trò chơi , thích.
Phía , Hiên Viên Triệt, Vân Triệu, Lưu Nguyệt liếc mắt .
Đồng thời thật sâu bóng lưng Âu Dương Vu Phi.
Âu Dương Vu Phi mặc dù là cố ý, mặc dù bọn họ vẫn hiểu vì Âu Dương Vu Phi dẫn dắt mấy từ đến nay từng cấm địa đồng loạt tiến cấm địa.
, bọn họ thể khẳng định, Âu Dương Vu Phi là sớm kế hoạch chu đáo, là cố ý.
Lấy chính mồi nhử, dẫn những tiến cấm địa.
Ba liếc mắt , bất quá bọn họ cũng hỏi, chỉ là theo bước chân của Âu Dương Vu Phi.
Gió thu tung bay, năm đổi phận, bắt đầu lẫn khu vực đảo chủ Minh Đảo.