Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 478

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:04:59
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Khó trách, cấm địa cũng cấm , mà mười mấy năm đột nhiên cấm cho bất cứ nào tiến , thì là…”

Âu Dương Xuất Trần vuốt cằm, lời nhẹ nhàng đó, như thiên lôi, ầm một tiếng nổ vang trong lòng .

Nắm tay thành quả đ.ấ.m kêu răng rắc, sắc mặt Liên Phi tái xanh, phẫn nộ rống lên: “Chuyện nhất định truy manh mối, nếu quyết bỏ qua.”

“Phải tra cho , chúng thể để hài tử của chúng c.h.ế.t rõ ràng như .”

, cấm địa…”

“Tiến cấm địa, tra, tra …”

“Ta tìm trợ thủ, cùng …”

Lời của Liên Phi , cả đại sảnh đều xôn xao cả lên.

Vẻ mặt của đều hung tợn như ác quỷ, màu đỏ m.á.u trong mắt tản đầy hung ác, liều cá c.h.ế.t lưới rách.

Âu Dương Xuất Trần , giơ tay hiệu đàn áp âm thanh.

Sau đó trầm giọng : “Đã như , việc cũng nên chậm trễ, Liên Tộc trưởng, thấy đích ngài nên dẫn cấm địa xem xét, để xem lời của tiểu cuối cùng là thật giả.

Ta cùng Liên Thành chủ chịu trách nhiệm liên lạc với nhân sĩ khắp nơi.

Chỉ cần một khi là sự thật, chuyện tuyệt đối thể bỏ qua dễ dàng như .

Thánh điện dù mạnh, mấy đại gia tộc chúng liên thủ cũng sợ .”

, cứ như .”

Lập tức, trong đại sảnh bắt đầu đổ xô ngoài, vội vàng lo lắng xông đến cấm địa.

Âu Dương Xuất Trần thấy , đột nhiên cất cao giọng, lớn tiếng : “Các vị, hãy một câu.

Ta là vì cầu tình cho tên phản đồ Âu Dương Vu Phi của Âu Dương gia chúng .

Chỉ là, tin tưởng phán đoán của .

Âu Dương Vu Phi thể loạn nhất thời, nhưng thể loạn Minh Đảo chúng nhất thế (cả đời).

, nếu đời con cháu chúng vấn đề gì, Minh Đảo chúng khẳng định là lao dốc suy tàn.

Cái gì nhẹ, cái gì nặng, trong lòng cũng rõ, chuyện nặng nhẹ như thế nào, mong các vị, suy nghĩ rõ ràng.”

Lời Âu Dương Xuất Trần , Liên Phi trầm giọng quát: “ Xuất Trần đúng, việc nặng nhẹ chúng phân rõ,

Âu Dương Vu Phi Vương tôn xử lý, chúng tham gia.

Trước mắt, chúng giải quyết chuyện .”

, cứ như , việc nên chậm trễ, , xông cấm địa.”

“Đi, xông …”

Phương án quyết định xong, trong đại sảnh lập tức tản hành động, vô cùng nhanh chóng xông ngoài.

Ai xông cấm địa thì xông cấm địa, ai truyền bá tin tức thì truyền bá tin tức.

Ai trấn an lòng thì trấn an lòng .

Đại sảnh trong giây lát trống rỗng, chỉ còn Âu Dương Vu Phi và Vân Triệu luôn im lặng .

Liếc đại sảnh trống rỗng, Âu Dương Vu Phi khẽ cong khóe miệng.

Chuyện của Thánh điện, mấy đại gia tộc tới vạch trần, so với bất cứ ai khác tham gia cũng sẽ mãnh liệt hơn, hơn nhiều.

“Đi thôi.” Hơi nghiêng đầu hướng Vân Triệu một tiếng, Âu Dương Vu Phi xoay định .

“Âu Dương Vu Phi.”

Một bước còn bước ngoài, bên ngoài phòng đột nhiên truyền đến một tiếng kêu nhàn nhạt.

Kèm theo tiếng kêu , là Âu Dương Xuất Trần ngăn mặt Âu Dương Vu Phi.

Âu Dương Vu Phi thấy liếc Âu Dương Xuất Trần, cũng mở lời phản bác.

Âu Dương Xuất Trần thản nhiên Âu Dương Vu Phi một cái: “ Lần cải trang, thì đổi hình một chút.”

Âu Dương Vu Phi liền thể gạt , lập tức : “Đa tạ đường hỗ trợ.”

Hôm nay, nếu nhờ Âu Dương Xuất Trần danh tiếng cực ở trong các đại gia tộc và cả Minh Đảo , thậm chí tai tiếng phản bội của Âu Dương Vu Phi ảnh hưởng tới, mở miệng giúp.

Sợ rằng, chuyện cũng dễ dàng kích động như .

Âu Dương Xuất Trần cau mày Âu Dương Vu Phi một cái, trầm giọng : “Rốt cuộc là thật giả?”

“Thật.”

“Xác định là Thánh điện ?”

“Ta lấy đầu bảo đảm.”

Nghe Âu Dương Vu Phi như c.h.é.m định chặt sắt như , Âu Dương Xuất Trần trầm ngâm trong nháy mắt.

Đột nhiên ngẩng đầu Âu Dương Vu Phi: “Ngươi sớm phát hiện ? Cho nên mới sự phản loạn ngày hôm nay?”

Âu Dương Vu Phi , cũng trả lời .

Âu Dương Xuất Trần thấy cũng truy hỏi, chỉ thản nhiên : “Hóa là vì như … Khó trách luôn cảm thấy đúng, tên tiểu tử nhà ngươi vong ơn phụ nghĩa.”

Âu Dương Vu Phi Âu Dương Xuất Trần một cái thật sâu.

Trong mắt chỉ thản nhiên, chán ghét cũng giả vờ, Âu Dương Xuất Trần, thông tuệ nhất gia tộc Âu Dương của bọn họ từ đến nay sai.

Lập tức khóe miệng cong cong lên, nhưng trong nụ khổ đó là điều gì đó khác .

Âu Dương Xuất Trần thấy Âu Dương Vu Phi một cái, lên tiếng : “Hài tử ?”

Vân Triệu vẫn luôn xem cuộc vui lên tiếng, Âu Dương Xuất Trần hỏi như , lộ một tia kinh ngạc, một quá cẩn thận tỉ mỉ.

“Đi theo .”

Ngược , Âu Dương Vu Phi kinh ngạc khi Âu Dương Xuất Trần đoán trúng, ngoài đại sảnh.

Vân Triệu và Âu Dương Xuất Trần lập tức đuổi theo.

Lại Âu Dương Vu Phi ở chỗ kích động.

Lưu Nguyệt và Hiên Viên Triệt cùng với Linh Ngọc và Ly Lạc cũng đang ở bên đối phó với của Thánh điện.

Tại sườn núi đen đen ngoài cửa thành, Ly Lạc đá một cước với mấy Thánh điện hạ độc.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nói với Lưu Nguyệt: “Giải quyết xong, bọn họ cách phòng độc gì cả.”

Khẩu khí giống như … Cải trắng ăn ngon tí nào, việc dễ chỉ vung tay một chút là xong.

Lưu Nguyệt ôm lấy đứa trẻ sơ sinh đoạt từ trong tay năm Thánh điện, Ly Lạc như thế, khỏi lắc đầu .

Nàng vốn đủ khoa trương , nghĩ tên nhóc mới thật sự là tên thích khoe khoang ầm ĩ.

Vừa tay, năm Thánh điện cơ hội xuất thủ cũng kịp, liền trực tiếp ngã xuống, kết quả còn Ly Lạc phê bình .

“Em bé nhỏ xíu.”

Không để ý đến Ly Lạc, Linh Ngọc cực kỳ tò mò bên cạnh Lưu Nguyệt, đứa trẻ mới sinh đầy nếp nhăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-478.html.]

Lưu Nguyệt thuận tay ôm đứa trẻ mới sinh, với Hiên Viên Triệt: “Những của Minh Đảo rốt cuộc là cái gì?”

Buổi tối bọn họ tới, đúng lúc thấy năm Thánh điện bóp c.h.ế.t đứa trẻ sơ sinh , Âu Dương Vu Phi thấy liền nhúng tay ngăn .

Sau khi cướp đứa trẻ về, mang tã lót nhiễm m.á.u Thánh điện .

Bọn họ thì tới xử lý năm .

mà Thánh điện tại g.i.ế.c những đứa trẻ sơ sinh , nàng thật sự chút hiểu nổi.

Hiên Viên Triệt thấy Lưu Nguyệt hỏi , cũng lắc đầu, .

“Hắn vấn đề.”

Hiên Viên Triệt đang lắc đầu, Ly Lạc ở bên cạnh đến đột nhiên lên tiếng .

Lưu Nguyệt sửng sốt, đứa trẻ mới sinh đang , vấn đề gì ?

Ly Lạc thấy chỉ chân của đứa trẻ, Lưu Nguyệt và Hiên Viên Triệt theo tay của chỉ.

Dựa ánh trăng, Lưu Nguyêt rõ ràng bắp chân của đứa trẻ, mặt khỏi biến sắc, đây,…

Hồi lâu, Lưu Nguyệt ngẩng đầu lên trao đổi ánh mắt với Hiên Viên Triệt một cái, chẳng lẽ là vì nguyên nhân ?

cho dù như , cũng cần g.i.ế.c a.

Mây đen che khuất mặt trăng, lúc loáng thoáng tản .

Lộ ánh trăng sáng soi qua từng lớp mây đen.

Hiên Viên Triệt và Lưu Nguyệt ngẩng đầu thoáng qua ánh trăng đỉnh đầu.

Có lẽ, bọn họ trộm một góc bí mật mà Minh Đảo cố giấu diếm.

Gió lay ngọn cây, cả đêm nay chợp mắt.

Âu Dương Xuất Trần ôm lấy đứa trẻ mới sinh của Liên Thành chủ .

Mấy Lưu Nguyệt, Âu Dương Vu Phi một hàng sáu tới cửa ải thứ hai.

Lưu Nguyệt hỏi, Âu Dương Vu Phi cũng .

Chỉ là nụ thản nhiên, nhuần nhuyễn thể hiện hết sự tín nhiệm.

Ánh dương mùa thu, lóe lên rực rỡ.

Một nhóm Âu Dương Vu Phi, hành động thật nhanh chóng, dọc đường gặp chút cản trở nào.

Đây nhờ sự giúp đỡ của việc tung tin tức một đúng một sai.

cao thủ tiến cấm địa , lục soát khắp nơi để tìm tung tích của tên phản đồ Âu Dương Vô Phi.

Một nhóm khác, với sự dẫn đầu của Liên gia, bốn đại gia tộc và càng ngày càng nhiều nhân sĩ khác cũng tiến cấm địa, tìm kiếm nơi chôn cất những đứa trẻ mới sinh.

Vốn dĩ là một Minh Đảo hài hòa trong ngoài một thể, cùng chống ngoại nhân.

Bắt đầu từ khi xuất hiện tin tức nơi chôn cất những đứa trẻ mới sinh.

Thì rối loạn , phẫn nộ, một mũi nhọn vốn định đưa để chống địch thủ, cũng bắt đầu sụp đổ .

Trong tình cảnh và tâm tình như thế , tốc độ của nhóm Âu Dương Vu Phi, Lưu Nguyệt một hàng tiến tới cửa ải thứ hai, tự nhiên cũng sẽ tăng nhanh hơn.

Ngày thứ bảy, cửa ải thứ hai.

Sương mù đầy trời, cây cối điêu tàn.

“Sao mà lạnh như ?” Đang phóng ngựa sườn núi trống trải, Vân Triệu rùng một cái, cau mày .

Thời tiết , ở Trung Nguyên chắc cũng là đầu đông , hẳn cũng chút lạnh.

, đối với nhiệt độ ở Minh Đảo, thì cùng lắm là chỉ cuối thu thôi, khí trời chỉ là lạnh.

Mà khi nãy cách nơi mười dặm, nhiệt độ còn khá mát mẻ.

Làm mà mới qua tới mười dặm, cảm giác giống như trời đông giá rét , gió thổi qua mặt, như cắt da cắt thịt.

Khí trời như quả thật chút quỷ dị.

“Khí hậu quả thật chút cổ quái.”

Hiên Viên Triệt , cởi áo ngoài, khoác thêm cho Lưu Nguyệt đang .

Lưu Nguyệt cự tuyệt cũng , nên cũng tùy ý để Hiên Viên Triệt khoác thêm cho .

Mày khẽ nhăn : “Chắc là vấn đề địa hình, nơi sắp tới đoán hơn phân nửa là cảnh kỳ dị.”

“Hì hì, vẫn là Nguyệt Nguyệt tỷ tỷ thông minh nhất.”

Lưu Nguyệt xong, Ly Lạc bên cạnh liền lên.

Đồng thời khinh bỉ Vân Triệu và Hiên Viên Triệt, ánh mắt lộ rõ ràng , ngu ngốc.

Vân Triệu, Hiên Viên Triệt lười so đo cùng với đứa trẻ choai choai , quan tâm.

Âu Dương Vu Phi thì gật đầu .

là do cảnh, sẽ lập tức thấy ở cửa ải thứ hai những tình huống mà thể nào nghĩ đến, chúng tới nơi .”

Vừa lời đó, Vân Triệu, Hiên Viên Triệt cũng nhiều, lập tức phi ngựa tới.

Phóng ngựa mà , trong một dặm, nhiệt độ càng ngày càng lạnh thấu xương.

Ngựa dường như cũng nổi nữa.

Bất đắc dĩ, đành bỏ ngựa , thi triển khinh công phóng .

“Nguyệt Nguyệt tỷ tỷ, cho tỷ ăn nè, ăn xong sẽ thấy ấm áp hơn.”

Trong gió lạnh thấu xương, một viên thuốc của Ly Lạc đưa tới.

Khiến cho cả Lưu Nguyệt ấm áp như đang ở mùa xuân, cùng với mấy Hiên Viên Triệt mặt mày trắng bệch, môi run lập cập, tương phản.

Hiên Viên Triệt, Vân Triệu, Âu Dương vu Phi, mặt mũi nào mở miệng xin.

Chỉ đành chịu đựng gió lạnh tới, nhưng mà cái giá rét , cũng quật ngã bọn họ.

Sau thời gian một nén nhang, mấy họ cũng tới cuối rừng núi.

Trước mắt, một lạch trời kéo dài mặt họ.

Vách đá dựng , giống như đao nhọn, phía xa, sâu thấy đáy, khinh công qua nổi.

Cả một vùng lạch trời băng tuyết trắng xóa, xuống phía , tất cả đều là màu trắng bạc.

lạch trời đó, cầu và dây thừng bắc ngang qua đứt, thể mượn lực để qua .

Ngẩng đầu ở phía xa lạch trời, mấy chữ lớn màu đỏ đen, cửa ải thứ hai, ngang đó, uy phong lẫm liệt.

Phía cửa ải thứ hai, là ngọn núi cao trọc trời, ngọn núi cao nhất Minh Đảo hiện rõ mồn một mắt.

Chỉ cần qua cửa ải thứ hai , thì cửa ải thứ ba là gần .

Cửa ải thứ hai, đỉnh núi băng tuyết.

Chính là sông băng lạch trời, chôn vùi bao nhiêu tuyệt thế cao thủ.

So với cửa ải thứ nhất thì như là một trời một vực.

Loading...