Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 77

Cập nhật lúc: 2024-12-02 23:37:11
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kẻ lòng xưng vương trở thành nhất cao thủ, thì cũng tâm đoạt huyết thiếm thừ.

Nếu còn kẻ đoạt huyết thiềm thừ, thì chắc là tâm gà chó lên trời.

Tất cả, đều một lưới bắt gọn, vì danh liền vì lợi, thế giới kẻ màng danh lợi quả còn nhiều.

Bởi , trong thiên hạ đều nhất tề hướng Hậu Kim quốc mà đến.

Mấy ngày nay ,Nghi Thủy thành, liền trở nên vô cùng náo nhiệt.

"Hu" Một màn bụi đất bay mù mịt, ba con tuấn mã dừng tại mái hiên che nắng của Nghi Thủy thành

"Chủ quán, mang ba bát đến." Ba vạm vỡ nhảy xuống ngựa, liền nhanh hướng chòi nghỉ tới.

"Hảo, hảo, khách quan xin mời ."

Trong chòi nghỉ mát, một bé độ mười hai mười ba tuổi đang bận rộn túi bụi lập tức cao giọng đáp, mặt tươi như hoa nở, liền đó nhanh chóng ôm ấm chạy đến.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hai ngày nay thật , bọn họ mở một cái mái che nắng nho nhỏ ở bên ngoài thành, nếu là ngày thường chờ dài cổ cũng vài lượt khách, mà hai ngày nay, chính là kín chỗ. Tuy nhiên, phần lớn những đều trong địa phương. nếu ngày nào cũng như , bọn họ sẽ chẳng mấy chốc mà phát tài.

Lúc , trong mái che nắng ít , từ nam chí bắc, đủ các loại hình dáng, tất cả đều tụ tập cùng một chỗ, tùy ý mà đàm luận.

"Con nó, thực mệt c.h.ế.t lão tử , hảo, hảo, rốt cục cũng tới khi đaih hội bắt đầu."Vào đầu, nam tử bưu hãn , một tay chà lau mồ hôi trán, lớn tiếng .

Thời tiết ngà xuân, cư nhiên nóng đến một đổ mồ hôi, thể thấy đường vất vả như thế nào.

"Như cũng gì to tát, nếu chậm đại hội, chúng sẽ hối hận cả đời." Tên còn cũng xuống, cầm lấy bát liền một cạn sạch.

"Bất quá, đại ca, nhị ca, cũng đừng ôm hy vọng quá lớn, tuyết thánh quốc nhất cao thủ_ Trầm Mộc, cũng đến đây."

Lời , khí trong mái che đang huyên náo bỗng trở nên tĩnh lặng, tất cả đều dựng lỗ tai lắng .

Mà lúc , một chiếc một chiếc xe ngựa bình thường cũng đang chậm rãi đến, cửa xe phong bế chỉnh tề, con tuấn mã màu đen, thoạt cùng xe ngựa bình thường gì khác.

Xe ngựa như ở Nghi Thủy thành, một ngày thể thấy cả trăm chiếc, tất cả đều khiến bất cứ ai chú ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-77.html.]

Trời xanh mây trắng, xe ngựa ở quan đạo từ từ mà đến, nhanh chậm, dường như cũng ảnh hưởng bởi khí nóng bỏng của Nghi Thủy mà nhanh hơn.

Nhẹ, lãnh ước, giống như là nhiệt độ cực nóng cúng thể tan chảy.

Như nó vẫn duy trì tốc độ cùng tư thái như cũ.

Nhìn vẻ vô cùng bình thường, kì thực nội dấu minh châu.

Xe ngựa chậm rãi, càng xe, xa phu đầu mũ rơm che gần hết mặt, âm thanh cao giọng đàm luận trong mái che, xe ngựa giảm bớt tốc độ, chậm rãi qua.

"Dù cũng biện pháp nào, Trầm Mộc đến đây, danh hiệu nhất đành dành cho , chúng còn nhị tam thôi, đến lúc đó theo phong vương bái đem." Kết thúc câu chuyện tên cầm đầu lắc đầu .

Trầm mộc, chỉ là nhất cao thủ của tuyết thánh quốc, mà trong thất quốc cũng xếp hàng nhân vật thượng danh, luôn luôn độc lai độc vãng, nghĩ hôm nay cũng đến đây.

Bên trong xe ngựa, một đang đàn hương nhuyễn điếm, bàn tay trắng nõn trong suốt đang chậm rãi lẩm nhẩm những tranh tờ trong tay, cũng tạm dừng một chút.

"Nói chừng, trầm mộc thật sự lợi hại, bất quá còn Phong Thành của Trần quốc cũng đến đây, danh hiệu nhất rốt cuộc thuộc về ai, còn chắc chắn." Bên trong mái che nắng,một nam tử giọng lớn khiến nhức đầu, đau tai

"Không chứ, cũng đến đây."

"Phong thành cũng đến, trời, cao thủ thiên hạ xem đều đến đây."

"Vậy thì kẻ như chúng còn tranh cái gì." Mọi , nhất thời đều oán giận than thở.

Phong thành, cao thủ như , ngày thường khinh thường bổng lộc triều đình , cho dù ở Trần quốc cấp quan to lộc hậu, cũng động vu trung, cũng đến đây.

"Xem , vì huyết thiềm thì, đến đây ít." Xe ngựa chậm rãi , bên trong xe một đạo âm thanh gần như thầm thì vang lên.

Thực trầm, thực trong trẻo nhưng lạnh lùng.

"Chủ tử, thu tin tức, Triệu quốc thái tử cùng Tứ Vương gia của Nam Tống quốc đều đến đây." Một đạo thanh âm nữa vang lên, cũng đồng dạng trong trẻo nhưng lạnh lùng.

"Ác, đều đến đây." Người nọ vẫn thong thả sách, xem cũng kinh ngạc.

"Còn tin tức nào khác?" Lật qua một trang sách, trong xe ngựa chậm rãi hỏi.

 

Loading...