Xuyên Không Ta Phải Lòng Tuyệt Sắc Vương Gia - Chương 97

Cập nhật lúc: 2024-12-03 05:58:45
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dứt lời, liền xoay trong rừng cây.

“Ngươi đó cho .” Lưu Nguyệt thấy Độc Cô Dạ , hai mắt trầm xuống, phong nhận trong tay b.ắ.n hàng loạt, đuổi gấp theo .

Bóng cây khẽ nhúc nhích, bóng lưng Độc Cô Dạ đột nhiên từng chút biến mất, Lưu Nguyệt chỉ thấy cảnh tượng mắt biến đổi, Độc Cô Dạ còn thấy tăm , giống như biến mất thành hư .

Quả thực thần kỳ, thần kỳ đến tức c.h.ế.t , Lưu Nguyệt nghiến răng nghiến lợi.

Phong nhận, tất cả đều vụt thẳng đến rừng cây, cắt đứt mấy cành nhỏ, vang lên một trận tiếng sàn sạt.

“Ta vây ngươi ba ngày, ba ngày trận thế sẽ giải, Lưu Nguyệt, ngươi hẳn thấy may mắn khi một cái tên , nếu , chờ ngươi hôm nay vây trận, mà là sát trận.”

Tiếng tự thuật (trình bày) trầm thấp từ trong trời đêm truyền đến, vang vang phân biệt phương vị, đắc ý tuyên cáo, mà chỉ là bình tĩnh tự thuật.

Thanh âm dứt, rừng cây chậm rãi khôi phục bình thường.

Không thở, tiếng , Độc Cô Dạ xa .

Năm ngón gắt gao nắm chặt dây đàn trong tay, Lưu Nguyệt hung hăng rủa tốn thừa lời, đột nhiên chợt nhíu mày, tên , ý tứ gì?

Chẳng lẽ, như , Độc Cô Dạ thả, chính là Mộ Dung Lưu Nguyệt, chính là nàng?

Vân Mộng Hạ Vũ

Mặt mày đảo qua một tia kỳ lạ, thả nàng ? Nàng khi nào cùng giao tình?

Mày gắt gao nhíu chặt, Lưu Nguyệt đối với Độc Cô Dạ thật mạc danh kỳ diệu ( thể hiểu nổi), kệ thả ai, giờ tìm cách thoát khỏi cái địa phương quỷ quái mới là chuyện chính.

Vây nàng ba ngày, khiến nàng thể tham gia trận đấu cuối cùng lôi đài, kế hoạch của nàng, huyết thiềm thừ của nàng……

Không , thể để kế hoạch của nàng rối loạn.

Bất quá, đây là cái trận c.h.ế.t tiệt gì, rốt cục phá như thế nào đây.

Nàng tuy rằng từng là nhất trong giới lính đánh thuê, nhưng cũng đại biểu, nàng sẽ hiểu Kỳ môn độn giáp, Ngũ hành bát quái của Trung quốc cổ đại chứ, qua lính đánh thuê còn cần mấy cái , thật sự điểm khó nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-ta-phai-long-tuyet-sac-vuong-gia/chuong-97.html.]

Ánh trăng dần lặn về tây, trung một mảnh thâm lam (xanh đen).

Đó là dấu hiệu trời sắp sáng.

Mà giờ phút , tại phủ của thành chủ Nghi Thuỷ thành.

“Toàn bộ g.i.ế.c chết, một cũng tha?” Trong phủ , trung niên nhân mặt mũi bình thường, nhướng cao mày thành chủ Nghi Thuỷ thành.

Thành chủ Nghi Thuỷ thành gật đầu : “Toàn bộ giết, tha một phe nào, dùng lực g.i.ế.c chết, xuống tay cực ngoan độc, xem thật sự của bọn họ.”

Trung niên nhân nhất thời bật dậy, nghiêm mặt : “Lập tức ban mệnh lệnh, Hậu Kim quốc , dùng lực bảo hộ , Lưu Nguyệt, khó tìm một cư nhiên thuộc về bất kỳ một thế lực nào, Hậu Kim quốc nếu , thật sự là may mắn lớn.”

, quả thực là chuyện khó gặp, vốn định tổ chức đại hội để chuyện khác, nghĩ tới chiêu một nhân tài như đến đây, thật sự là trời giúp Hậu Kim mà.” Thành chủ Nghi Thuỷ thành vội vàng dậy, thần tình vui mừng , nhanh bước cửa.

“Nhân tài như , tuyệt đối thể để cho bọn họ huỷ diệt.” Trung niên nhân theo sát phía , cũng ngoài.

Vốn tưởng Lưu Nguyệt của thế lực khác phái tới, cho nên, bọn họ bàng quan, ngờ thật sự là một thế lực gì cũng , chân chính là một tuyệt thế cao thủ “trắng trong tì vết”, nếu ở Hậu Kim quốc mà tay trợ giúp, thật sự là thiên lý.

Chân trời, một tia rạng đông xuyên phá trời cao, sáng rực cả một chân trời.

Một ngày mới, đến.

Không ai thấy Lưu Nguyệt, đêm qua xông đối mặt, g.i.ế.c tất cả các thế lực, một phiến giáp bất , giống như tiêu thất (biến mất) thành hư vô , nơi nào cũng , nơi nào cũng thấy.

Không rời khỏi Nghi Thuỷ thành, cũng tin báo chết, tiêu thất, đột nhiên tiêu thất.

Khắp nơi đều động, bộ Nghi Thuỷ thành bắt đầu tìm kiếm, thế lực trong sáng ngoài tối gì cũng .

Có lo lắng, may mắn khi khác gặp nạn, bí hiểm,…….thật như mạch nước ngầm nổi sóng, phập phồng ánh mặt trời ngày xuân sáng lạn mãnh liệt.

Mà ngay tại lúc mạch nước ngầm nổi sóng , Lưu Nguyệt nhốt ngoài rừng cây ngoại ô Nghi Thuỷ thành, thoát .

Nàng hiểu Kỳ môn bát quái, chỉ , xuôi, ngược, tới, lui, ngang, dọc, đều khỏi cái địa phương , c.h.é.m ít cây cối, nhưng vẫn thấy đường, thậm chí còn cảm giác cây cối càng lúc càng rậm rạp hơn, càng nhiều tư thế, thử hết cách, Lưu Nguyệt cơ hồ chỉ thiếu nước tìm cách đốt trụi nơi nữa thôi.

Loading...