Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 100
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:25
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai tiểu gia hỏa lau nước miếng, ngây ngô một tiếng, vội vàng nhận lấy.
Bất quá bánh cuốn cầm trong tay, nhưng bọn chúng ăn, vẫn Thẩm Chỉ.
Thẩm Chỉ cuốn một cái bánh đưa cho Sở Trường Phong.
Quá trình nàng cuốn bánh, cha con ba đều chằm chằm, lúc học .
Cuối cùng cuốn cho một cái.
Thẩm Chỉ mặt mày cong lên,"Đừng ngây ngốc nữa, mau ăn ."
Dứt lời, nàng liền c.ắ.n một miếng thật to.
Vào miệng đầu tiên là mùi thơm của lúa mì, tiếp theo là mùi thơm độc đáo của thịt khô cùng với dưa chuột tươi mát.
"Ăn ngon!"
Nàng nhịn cảm thán một câu.
Nàng dứt lời, Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên đồng loạt há to miệng, dùng sức c.ắ.n một ngụm lớn.
Ăn đến thịt khô xào cải trong bánh, hai tiểu gia hỏa đều sắp .
"Ô ô ô... Nương... nương ôi... Thịt ... Sao ngon như ..."
"Ngon quá ..."
Hai cái miệng nhỏ nhét đến phồng lên, chuyện cũng rõ ràng.
Sở Trường Phong ngửi mùi thơm, cũng nhịn c.ắ.n một miếng, thêm một miếng nữa.
Chỉ chốc lát ăn hết một cái bánh.
Đây chính là thịt khô mà nàng ?
Thịt khô... Hương vị thật sự thơm a.
Thấy dường như thích, Thẩm Chỉ chọc chọc cánh tay ,"Khụ... Mỗi ngày ăn nhiều đồ ăn ngon như , nếu nào đó c.h.ế.t, sẽ bao giờ ăn nữa."
Sở Trường Phong:...
Tuy rằng cố gắng đè thấp giọng , nhưng Sở Cẩm Niên và Sở Cẩm Chu vẫn rõ ràng.
Sở Cẩm Niên hăng hái , cũng mặc kệ miệng phồng lên ,"Hừ! Nương! Người đừng quan tâm đến ! Hắn khác tức c.h.ế.t!"
Sở Trường Phong nó, nó lập tức dùng ánh mắt hung dữ trừng qua,"Hừ! Nhìn! Nhìn cái gì!"
"Con ăn chậm một chút, miệng đầy dầu mỡ, mũi cũng dính đồ ăn."
Sở Cẩm Niên ngẩn , giơ tay lau, nhưng bỗng nhiên nghĩ đến ngày hôm qua cha lừa, tiểu gia hỏa tức giận hừ một tiếng,"Con sẽ cha lừa ! Đại lừa đảo! Con..."
"Phụt..."
Thẩm Chỉ che miệng một tiếng.
Sở Cẩm Niên tiếng của nàng đ.á.n.h gãy, l.i.ế.m liếm miệng, ngơ ngác.
Thẩm Chỉ chỉ mũi nó,"Niên Niên, cha con sai, mũi con thật sự dính tỏi."
Sở Cẩm Niên trợn tròn mắt.
Thẩm Chỉ đưa tay lau cho nó,"Được ."
Tiểu gia hỏa vốn đang khí phách hiên ngang lúc mất mặt, yên lặng cúi đầu c.ắ.n bánh, cái đầu nhỏ cũng dám ngẩng lên.
Sở Cẩm Chu híp mắt ,"Niên Niên, , hết , Niên Niên mèo hoa nhỏ."
Sở Cẩm Niên bĩu môi, hạ giọng rống lên một tiếng,"Ca ca!"
"Được ! Ca ca ."
"Hừ... ca ca thể khi dễ , thể học Sở Phong Phong lừa ."
Tiểu gia hỏa chống thể nhỏ nhắn, dán lỗ tai Sở Cẩm Chu nhỏ giọng giáo dục,"Ngươi là ca ca nhất nhất, ca ca nhất chính là cái gì chính là cái đó."
Sở Cẩm Chu dùng đầu cọ cọ đầu nhỏ của nó,"Được, lời ngươi"
"Cái mới đúng." Tiểu gia hỏa vui vẻ, ít nhất ca ca chê nó mất mặt, nó thật sự ca ca nhất!
Ai nha! Ca ca của khác đều so kém!
Sở Trường Phong im lặng lên tiếng chằm chằm Sở Cẩm Chu.
Trong lòng thật sự nghi hoặc.
Một đứa trẻ thể đổi nhanh như ?
Mặc dù qua vài ngày, vẫn cảm thấy thể tưởng tượng nổi.
Luôn cảm thấy sự tình gì đó kỳ quặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-100.html.]
Bị chằm chằm, Sở Cẩm Chu thể cảm nhận .
Nó dám cùng nháo nữa, cúi đầu ngoan ngoãn ăn bánh.
Vừa nó cẩn thận liếc mắt một cái, là cha, cha đang chằm chằm nó.
Nó lặng lẽ nuốt nước miếng.
Cha sẽ phát hiện nó là hàng giả chứ?
Trong lòng Sở Cẩm Chu cực kỳ khủng hoảng, bánh cuốn thơm ngào ngạt trong tay cũng chút ăn trôi.
Nó ăn bánh một cách máy móc, cố gắng nhớ những chuyện mà tiểu mập mạp trong mơ .
Càng nhớ càng tức giận, nó sẽ những chuyện đó giống như tiểu mập mạp đó.
Cho dù phát hiện cũng hơn là ngụy trang thành một .
Cũng lẽ nó cố gắng hơn một chút, ngoan ngoãn hơn một chút, chờ đến ngày cha nương phát hiện nó là tiểu mập mạp, cũng sẽ quá chán ghét nó.
Nghĩ tới đây, Sở Cẩm Chu siết chặt nắm đấm.
"Nương, lát nữa còn huyện thành ?"
Đang ăn bánh cuốn, Sở Cẩm Niên bỗng nhiên hỏi.
"Ừ, đúng , ?"
"Nương, thể mang Niên Niên và ca ca ? Con và ca ca từng huyện thành, huyện thành !"
Sở Cẩm Chu cũng dựng thẳng lỗ tai nhỏ, tò mò về phía nàng.
Thẩm Chỉ nhướng mày, thấy ánh mắt khát khao của bọn chúng giống như trong lúc lơ đãng hỏi nàng huyện thành trông như thế nào, nàng thở dài.
TBC
"Các con thật sự ?"
"Ừm ừm!"
Hai tiểu gia hỏa đồng loạt gật đầu.
Thẩm Chỉ khó xử về phía Sở Trường Phong,"Vậy cha các con đây? Hắn vốn ngoan, lỡ như..."
Sở Cẩm Niên nhướng mày, đúng , nó quên mất cha, cha thể ở nhà một .
Nó ở nhà hầu hạ phụ .
"Vậy... Niên Niên , để ca ca ."
Sở Cẩm Chu vội vàng lắc đầu,"Để Niên Niên , con !"
"Phải !" Sở Cẩm Niên vội vàng nghiêng tới gần Sở Cẩm Chu, nhỏ giọng : "Ca ca, Niên Niên từng huyện thành, đây chính là đầu tiên nương nguyện ý dẫn chúng , là cơ hội đặc biệt , thể lãng phí, ngươi kỹ một chút, trở về với Niên Niên!"
" ngươi thể nha, thể , ... chăm sóc cha."
Sở Cẩm Niên lắc đầu,"Ừm... vẫn là ngươi , ca ca, ơn ơn-"
"Vậy... ."
Sở Cẩm Niên , tuy rằng thể huyện thành, chút đáng tiếc, nhưng nó cũng cảm thấy quá buồn.
"Nương, ca ca ! Niên Niên !"
Thẩm Chỉ nó, tồi Sở Cẩm Chu,"Thật sự quyết định như ?"
"Ừm! Ca ca !" Sở Cẩm Niên chắc chắn.
Thẩm Chỉ chần chờ một hồi, cuối cùng gật đầu,"Được , nương mang Niên Niên ."
"Ừm ừm, hắc hắc hắc..."
Sở Trường Phong sắc mặt phức tạp Sở Cẩm Niên,"Niên Niên, con cùng nương con , cha ở nhà một , ."
Sở Cẩm Niên liếc mắt trừng ,"Sở Phong Phong, cha đừng lèm bèm nữa! Cẩn thận Niên Niên hầu hạ cha nha!"
Sở Trường Phong há miệng, còn cái gì đó, tiểu gia hỏa trừng , cái miệng nhỏ mấp máy, tuy rằng lên tiếng, nhưng kỳ thật nhiều lời uy hiếp.
Sở Trường Phong đành ngậm miệng.
"Hừ!" Lúc tiểu gia hỏa mới hài lòng.
Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu thu dọn xong, nhanh liền ngoài.
Sở Cẩm Niên ở cửa trông mong bọn họ, thật lâu thật lâu, cho đến khi bóng dáng bọn họ biến mất ở cuối con đường nhỏ, nó mới ủ rũ trở về sân.
"Nếu , ?"
Sở Cẩm Niên ngẩng đầu về phía xe lăn.
Nó cũng trừng , chỉ chằm chằm , biểu tình ủy khuất, chằm chằm, nước mắt liền rơi xuống.
Sở Trường Phong hô hấp run rẩy,"Niên Niên, ?"