Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:28
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chu Chu."

Thẩm Chỉ nó nhắm bắn, trong lòng thấp thỏm.

Sở Cẩm Chu: "Nương, đừng sợ, con nhất định sẽ b.ắ.n trúng nó, con thể..."

Trong khi tiểu gia hỏa cùng nàng chuyện,"vèo" một tiếng, một hòn đá bén nhọn cắt qua khí, lấy tốc độ cực nhanh b.ắ.n cổ con ch.ó điên.

Chó điên phát tiếng gầm bén nhọn, cổ b.ắ.n m.á.u tươi, ngã xuống đất, co giật đau đớn.

"A!!"

Phụ nhân béo trắng suýt dọa hôn mê, cho là hôm nay nhất định sẽ ch.ó cắn, nhưng đột nhiên thấy tiếng kêu kỳ quái của con chó, hơn nữa một hồi lâu cũng thấy nó c.ắ.n chân của , lúc mới dám mở mắt.

Thấy ch.ó điên ngã mặt đất, cổ đều là máu, hai chân phụ nhân run lên, trực tiếp xụi lơ mặt đất.

Nha cùng bà t.ử sợ tới mức sắc mặt trắng bệch vội vàng tiến đến bên cạnh phụ nhân.

"Phu nhân, chứ?"

"Phu nhân..."

Phụ nhân xua xua tay, vẫn còn đắm chìm trong kinh hãi, một câu cũng nên lời.

Phát hiện ch.ó điên ngã xuống đất, mới chạy tứ tán xem náo nhiệt.

"Ai nha! Chó điên c.h.ế.t ?!"

"Còn c.h.ế.t! Đây là thương!"

"Đây là ai ? Lại dám đả thương ch.ó điên!"

"Ta cũng thấy ai như thế nào!"...

Mọi nghị luận, nhưng ai nghị luận nguyên nhân.

Thẩm Chỉ cúi đầu về phía Sở Cẩm Chu.

Sở Cẩm Chu ngẩng đầu nàng, đáy mắt mang theo vẻ đắc ý nhàn nhạt, vui sướng cùng chờ mong.

Thẩm Chỉ xoa xoa đầu nhỏ của nó,"Chu Chu của chúng thật sự là một tiểu hùng! Sao lợi hại như ?!"

Tiểu gia hỏa lộ nụ ngại ngùng, nhưng khóe miệng gần như kéo đến mang tai.

Thẩm Chỉ kéo tay nó,"Đi, chúng qua đó xem thử."

Sở Cẩm Chu cúi đầu tay nàng nắm chặt, ý trong đáy mắt càng đậm.

"Các ngươi chứ?"

Đi tới mặt chủ tớ ba , Thẩm Chỉ nhỏ giọng hỏi.

Sở Cẩm Chu thì đang quan sát ch.ó điên, nó chắc g.i.ế.c c.h.ế.t ch.ó điên , thể nó thật sự quá nhỏ, sức lực cũng tính là lớn, nó phí nhiều sức lực, hơn nữa chỉ thể nhắm chỗ yếu nhất của ch.ó điên mà tay.

Chỉ thể một cơ hội, tuy rằng nó b.ắ.n chuẩn, nhưng vẫn dám chắc chắn.

Tiểu gia hỏa tới gần ch.ó điên, chằm chằm vết thương, xác định hòn đá b.ắ.n trúng mạch máu, nó mới thở phào nhẹ nhõm.

"Bá nương, các ngươi sợ, con ch.ó điên g.i.ế.c c.h.ế.t, nó sẽ c.ắ.n các ngươi nữa."

Tiểu gia hỏa xổm bên cạnh phụ nhân, kéo vạt áo của phụ nhân ,"Chỉ quần áo nó c.ắ.n rách, thương tổn đến ngươi, bất quá quần áo xinh như , thật đáng tiếc."

Phụ nhân béo trắng khiếp sợ tiểu gia hỏa lớn lên trắng trẻo mập mạp, khuôn mặt tinh xảo xinh , ánh mắt sáng lấp lánh mặt,"Ngươi mới cái gì? Con ch.ó là ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t ?"

Sở Cẩm Chu thấy Thẩm Chỉ gật đầu, nó mới gật đầu," ."

Đưa ná trong tay cho phụ nhân thoáng qua,"Đây là ná của , dùng nó b.ắ.n c.h.ế.t ch.ó điên."

Không chỉ phụ nhân và hầu ngây dại, mà ngay cả đường xem náo nhiệt bên cạnh cũng thể tin , ai nấy đều tiếng.

"Tiểu nhãi con, ngươi là thấy vị phu nhân tiền liền lừa gạt nàng chứ? Một tiểu nhãi con như ngươi thể loại chuyện ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-103.html.]

" , ngươi nhỏ như thể g.i.ế.c ch.ó điên? Thật sự là c.h.ế.t !"

Sở Cẩm Chu mặt đầy nôn nóng, nó còn từng chuyện hiểu lầm,"Ta ... ch.ó điên thật sự là g.i.ế.c c.h.ế.t... Ta dối..."

Mọi hiển nhiên tin, thậm chỉ còn đem mũi nhọn nhắm ngay Thẩm Chỉ,"Ngươi là tỷ tỷ của tiểu gia hỏa ? Một tiểu cô nương xinh thế dối? Cũng hổ!"

Thẩm Chỉ nhíu mày,"Con ch.ó điên chính là con b.ắ.n c.h.ế.t, chúng chỉ một chuyện , cũng ý gì khác."

"Lừa quỷ cũng tin! Tiểu nhãi con mới tầm sáu tuổi, chúng một nam nhân trưởng thành đều g.i.ế.c ch.ó điên, cũng dám g.i.ế.c, tiểu cô nương ngươi thì , hổ mang theo mạo nhận công lao."

Những tin còn tính, chuyện còn đặc biệt khó , Sở Cẩm Chu siết chặt nắm đ.ấ.m nhỏ.

Nói nó thì thể, nương nó thì !

Xúc động, nó nhanh chóng lấy một viên đá, kéo ná b.ắ.n trúng một miếng thịt mà nam nhân chuyện đang cầm tay.

Nam nhân cảm giác miếng thịt heo nhỏ trong tay rung lên, cúi đầu , chỉ thấy thịt heo khảm một viên đá.

Hắn trừng to hai mắt, kinh ngạc Sở Cẩm Chu đang banh mặt, tức giận, môi run run, lời.

Bốn phía yên tĩnh, tất cả đều thấy rõ ràng, nhao nhao dại .

"Hừ" một tiếng, tiểu gia hỏa đem ná của cất trong ngực, nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Chỉ,"Nương, chúng , về nhà."

Thẩm Chỉ gật đầu,"Ừ, về nhà."

Hai con bước nhanh rời , mắt thấy bọn họ cũng sắp rời khỏi tầm mắt của , phụ nhân béo trắng cứu vội vàng hô,"Ân công!"

"Ân công! Chờ một chút! Các ngươi tên gì? Nhà ở ? Để tới cửa đáp tạ!"

Sở Cẩm Chu lúc lắc bàn tay nhỏ bé, cũng đầu ,"Không cần! Tiện tay mà thôi!"

Hai con biến mất, hổ dám ở , nhao nhao rời .

Chỉ phụ nhân béo trắng thật lâu thể hồn.

Nhìn ch.ó điên mặt đất, trong lòng càng thêm cảm kích, nếu như đứa trẻ , lẽ hôm nay thật là lành ít dữ nhiều.

Đi thật xa, bước chân Sở Cẩm Chu mới chậm .

Tiểu gia hỏa thở hồng hộc, banh mặt, thật sự là tức c.h.ế.t, rõ ràng là chuyện , còn khác hiểu lầm như .

Làm hại nương cũng hiểu lầm mắng.

Sở Cẩm Chu đầu tiên cảm thấy chuyện hình như cũng như .

"Chu Chu."

Vẻ mặt tiểu gia hỏa sửng sốt, ngẩng đầu Thẩm Chỉ, Thẩm Chỉ ôm lấy bả vai nhỏ của nó,"Tức giận?"

"Bọn họ mắng nương! Hiểu lầm nương!" Sở Cẩm Chu mặt lộ vẻ ủy khuất,"Bọn họ cái gì cũng hiểu, bọn họ đều là kẻ ngốc!"

Thẩm Chỉ xổm xuống, nhẹ nhàng ôm nó,"Đừng buồn, cũng đừng nóng giận, chúng cứu còn cảm ơn chúng , là đủ , về phần những khác xem náo nhiệt, chỉ là bởi vì bọn họ từng thấy qua tiểu nhãi con lợi hại như Chu Chu bảo bối của chúng , cho nên mới tin."

Khuôn mặt nhỏ nhắn căng chặt của Sở Cẩm Chu hiện lên một lớp phấn hồng nhàn nhạt, lông mi thon dài rũ xuống, tuy rằng xong lời Thẩm Chỉ , trong lòng ngọt ngào, nhưng vẫn nhịn nhỏ giọng thầm," là bọn họ nương! Nói con thì thể, thể nương của con, con thích bọn họ."

Đây là nương mà nó vất vả lắm mới .

Trong lòng Thẩm Chỉ mềm nhũn, nhịn nâng khuôn mặt mềm mại của nó lên hôn một cái,"Nhãi con ngoan, con như ?"

Sở Cẩm Chu kinh ngạc, khuôn mặt càng đỏ hơn, cái miệng nhỏ nhắn giật giật, hổ dám chuyện.

"Cảm ơn Chu Chu bảo vệ , nương vui, một chút cũng khổ sở." Thẩm Chỉ ôn nhu .

Sở Cẩm Chu mấp máy miệng, bỗng nhiên nhịn tới gần Thẩm Chỉ,"Nương, nếu như Chu Chu là Chu Chu, nương... còn thể coi Chu Chu là con của nương ?"

Đôi mắt đen tròn xoe của nó trong suốt sáng ngời, ngây thơ mờ mịt, mang theo thấp thỏm cùng chờ đợi, còn chút âm u cùng hung ác nào đây.

Thẩm Chỉ trầm mặc một lát, dùng sức gật đầu,"Nương chỉ thích Chu Chu của hiện tại, thích tiểu hùng Chu Chu thiện lương đáng yêu, dũng cảm, sẽ bảo vệ cha nương cùng ."

Sở Cẩm Chu ngây một lát, đáy mắt lập tức nổi lên nước mắt, nó dụi đầu trong n.g.ự.c Thẩm Chỉ, bĩu môi : "Chu Chu... Chu Chu cũng thích cha nương cùng , thích các ngươi nhất..."

TBC

 

Loading...