Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 108
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:33
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời trong miệng Thẩm Chỉ lập tức nuốt trở ,"Được ."
Nàng ở giường xê dịch, dựa gần hơn, ánh mắt xoay chuyển, khóe miệng nàng cong lên, trực tiếp sấp đùi .
Sở Trường Phong cả cứng ngắc.
"Xoa bóp ." Nàng .
Hô hấp Sở Trường Phong trầm xuống,"Nàng... Nàng gì sấp đùi ? Nàng sấp giường ."
"Ta ! Như tiện nha? Chàng lắm chuyện như chứ? Không giúp xoa bóp ?" Thẩm Chỉ bĩu môi.
Sở Trường Phong nghẹn họng,"Nàng... Nàng hổ!"
Thẩm Chỉ "Hừ" một tiếng, cả ngày cũng chỉ những lời .
"Ta mặc kệ, mau xoa bóp cho !"
Khẽ thở dài, Sở Trường Phong vân vê ngón tay, mới chậm rãi đặt tay lên vai nàng.
Đêm hè, nàng chỉ mặc một cái áo lót mỏng, nắm vai của nàng, thể rõ ràng cảm giác nhiệt độ cơ thể ấm áp của nàng.
Hầu kết Sở Trường Phong lăn lộn, cố gắng bỏ qua loại xúc cảm , cẩn thận xoa bóp.
Sức lực của cũng lớn, bóp vai cũng cảm thấy thoải mái lắm.
Một lát , nàng : "Sở Trường Phong, cảm giác vai của hơn nhiều, chính là đau eo, eo đau nhất."
Sở Trường Phong mím môi,"Nàng thể tự xoa bóp."
"Xoa bóp ."
"Có thể."
"Thật sự xoa bóp , chính thể tự xoa bóp eo cho ? Thật bất tiện nha?"
Sở Trường Phong: "Rõ ràng tiện."
Thẩm Chỉ tức giận đầu trừng ,"Lúc bảo giúp thì giúp, tự giúp xoa bóp, kết quả thì ? Chỗ đau, chịu giúp."
Lời nàng luôn cho nên trả lời như thế nào.
"Ta mặc kệ!" Nàng đột nhiên kéo tay ,"Bộp" một cái đặt lên eo ,"Xoa bóp cho !"
Eo cũng giống như vai, khi xoa bóp chỉ xương cốt cứng rắn, nhẹ nhàng chạm cảm thấy vô cùng mềm mại.
Sở Trường Phong dám nhúc nhích.
Theo lý mà , là tướng công của Thẩm Chỉ, bọn họ hai đứa con, tình cảnh nào từng thấy qua, nhưng... nhưng ký ức của đối với quá khứ dường như mơ hồ.
Chàng hình như sẽ sợ hãi rụt rè như , cũng sẽ ngượng ngùng như .
Hiện giờ cũng là .
"Sở Trường Phong, nhanh lên một chút, đau cả đêm ? Chàng chính là đau lòng ."
Sở Trường Phong há miệng, cuối cùng cũng thỏa hiệp,"Xoa, xoa bóp cho nàng là ."
Tay gầy dài, khớp xương rõ ràng, một tay giống như thể ôm lấy eo nàng.
Eo của nàng mềm mại ấm áp, Sở Trường Phong xoa bóp trong chốc lát, liền cảm thấy miệng khô khốc.
"Được... ?"
Thẩm Chỉ trừng mắt: "Sao qua loa như ? Ta cũng cảm giác! Vẫn đau!"
Chàng mím môi, tiếp tục xoa bóp.
Càng xoa bóp càng cảm thấy nhiệt độ cơ thể của nàng đang tăng cao, cảm giác bàn tay của cũng nóng lên theo.
Sở Trường Phong cảm thấy loại nóng bỏng tựa hồ tiêu hao tất cả sức lực tay của .
"Thẩm... Thẩm Chỉ, đủ , ngày... ngày mai xoa bóp cho nàng."
Nói xong, hoang mang rối loạn mà vỗ vai nàng,"Nàng... nàng mau xuống, ngủ... ngủ ."
Thẩm Chỉ ai oán bĩu môi, tình nguyện dậy, kéo chăn lẩm bẩm,"Hừ... Không nam nhân nhà ai giống như , căn bản xoa bóp gì cả! Hoàn đau lòng nương t.ử của !"
Sở Trường Phong gì, yên lặng tiến ổ chăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-108.html.]
"Này! Chàng thấy ? Có đau lòng ?"
Sở Trường Phong: "Nói hươu vượn."
"Cho nên là đau lòng ?"
Sở Trường Phong: "... Nói hươu vượn."
Thẩm Chỉ: "#&¥%$&..."
Nhìn môi nàng mấp máy vài cái, sâu kín : "Có nàng đang lén mắng ?"
Thẩm Chỉ: "... Ngủ!!
Hai xuống, Sở Trường Phong thầm: "Ta cảm thấy nàng nãy là đang mắng , nàng chắc chắn còn mắng khó ."
"Chàng thấy, mắng khó ?"
"Cho nên nàng thừa nhận, nàng chính là đang mắng ."
"..."
Thẩm Chỉ tức giận trở , xoay còn đủ, càng nghĩ càng tức giận, nhịn đá một cước,"Đừng phiền lão nương ngủ! Sao nhiều như ?"
Sở Trường Phong: "Ai bảo nàng mắng ? Cô nương gia... nữ nhân gia thể tùy tiện mắng c.h.ử.i ? Người khác , sẽ nàng là đanh đá."
"Ta cũng mắng khác, chỉ mắng , cũng là đanh đá ."
Thẩm Chỉ nhắm mắt dỗi .
Sở Trường Phong im lặng thật lâu, đợi đến khi Thẩm Chỉ híp mắt, mơ màng sắp ngủ, lẩm bẩm một câu,"Dù nàng mắng ."
Đôi mắt buồn ngủ của Thẩm Chỉ trợn tròn.
"Này, quần áo của nàng hư ? Ngày mai nàng tìm , khâu cho nàng."
Thẩm Kỳ hừ nhẹ một tiếng,"Ai cần khâu? Dù cũng đau lòng cho , bảo xoa bóp eo cho , bao lâu nữa, nếu may quần áo cho , sợ là khâu một nửa liền ném cho ."
"Sao nàng cứ xoa eo ? Đã , ngày mai xoa cho nàng, nàng cũng kỹ ? Hơn nữa... ưm..."
Sở Trường Phong còn xong, Thẩm Chỉ đột nhiên xoay , đưa tay che miệng ,"Sao giống như bà bà ? Nói nhiều như ."
Sở Trường Phong nhẹ nhàng hô hấp, thở nóng hổi phả lòng bàn tay nàng, lông mi chớp chớp, ánh mắt chằm chằm nàng.
TBC
Cùng một hồi lâu, Thẩm Chỉ đột nhiên đem một chân khoát , tiếp theo kéo cánh tay của , gối đầu lên, tay cũng đặt ở , cả giống như con lười.
Sở Trường Phong hô hấp dồn dập, lồng n.g.ự.c kịch liệt phập phồng.
"Sở bà bà, đừng lải nhải nữa, thật sự ngủ..." Thẩm Chỉ nhắm hai mắt lẩm bẩm một tiếng.
Sở Trường Phong mím chặt môi,"Ai là..."
Nói một nửa, phát hiện nàng đang hung dữ trừng , tiếp.
Thẩm Chỉ nhanh chóng ngủ say.
Nhìn đầu nàng dán n.g.ự.c , gương mặt khi ngủ ôn nhu điềm tĩnh, nhẹ nhàng nhéo gò má trắng nõn mềm mại của nàng, nhỏ giọng : "Ai là Sở bà bà... Luôn hươu vượn."
Dứt lời, vội vàng rút tay về, nhắm chặt hai mắt, cố gắng bỏ qua đang sát bên .
Ngón tay đặt ở ngoài chăn nhẹ nhàng vuốt ve, cái loại xúc cảm trơn nhẵn mềm mại như là độc dược, thấm trong da thịt, ngứa ngáy, tê dại.
Làm hại ấp ủ một hồi lâu cũng thể ngủ .
Hai mắt đột nhiên mở , ánh mắt sáng quắc.
Hít sâu một , cúi đầu Thẩm Chỉ, ánh mắt dừng đôi môi phấn nộn của nàng, chút sững sờ, bất giác nghĩ đến đó nàng hôn.
Hầu kết lăn lộn, Sở Trường Phong phát hiện giống như khát nước, lẽ nên uống nhiều một chút nước.
Hơi thở dồn dập và nhịp tim đặc biệt rõ ràng trong đêm hè yên tĩnh.
Siết chặt nắm tay, do dự thật lâu, đột nhiên cúi đầu, môi cách trán nàng gần trong gang tấc, nhưng dừng .
Sau đó môi nhanh chóng dời , nhẹ nhàng chạm đôi môi hồng hào của nàng.
"Thịch thịch thịch..."
Sở Trường Phong vỗ vỗ lồng n.g.ự.c của , mở to hai mắt, thể tin chuyện như .