Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 112
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:37
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Chỉ kiên nhẫn với ba cha con một chút về quá trình đậu hũ khoai môn, nhưng bọn họ cũng từng thấy qua khoai môn, cũng cái thể ăn.
Nghe xong, cả ba đều sửng sốt.
Thẩm Chỉ ba gương mặt vô cùng giống , cũng vô cùng xinh đang hồn nhiên ngây thơ , nhịn sờ sờ đầu từng .
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên xoa đầu, vui vẻ híp mắt, lộ hàm răng trắng nhỏ.
Mà Sở Trường Phong sờ đầu mặt hai đứa nhỏ, mặt đỏ lên, còn vỗ nhẹ tay Thẩm Chỉ,"Sờ cái gì ? Không sờ đầu mặt bọn nhỏ."
Thẩm Chỉ bĩu môi dùng sức xoa đầu ,"Ta sờ! Cứ sờ đấy!"
"Ha ha ha..."Sở Cẩm Niên đến ngã trái ngã , Sở Cẩm Chu che miệng, cố gắng kìm nén, nhưng tiếng vẫn truyền .
TBC
Sở Trường Phong ai oán bọn họ vài , đó vùi đầu ăn cơm.
"Ha ha ha... cha... cha tức giận..." Sở Cẩm Niên nể mặt cha.
Sở Trường Phong liếc mắt trừng nó,"Sở Niên Niên, cẩn thận lát nữa cha đ.á.n.h con đấy."
Sở Cẩm Niên nghịch ngợm lè lưỡi với , mặt quỷ.
Sở Trường Phong: "Nhãi con thối!"
"Niên Niên mới nhãi con thối! Cha mới là cha thối!"
"Con còn cãi ?! Con chính là nhãi con thối!"
"Niên Niên !"
"Phải!"
"Không !"
Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu vẻ mặt ngơ ngác, hai cha con thể đừng ấu trĩ như , chỉ trong chốc lát liền ấu trĩ mà cãi !
Sở Cẩm Chu lặng lẽ nghiêng đầu đến gần Thẩm Chỉ,"Nương, cha cùng thật nhàm chán nha, đúng ?"
Thẩm Chỏ cũng nhỏ giọng thì thầm với nó," , bọn họ đều ấu trĩ c.h.ế.t, đặc biệt là cha con! Giống như một đứa trẻ ."
" nha đúng nha! Cha cãi với ! Đệ cũng sắp cãi thắng cha !"
"Hừ! Sở Phong Phong đúng là mặt dày! Niên Niên vốn là nhãi con thối! Cha còn dám mắng con! Hừ! Niên Niên sẽ chơi với cha nữa!"
Dứt lời, tiểu gia hỏa nhảy xuống ghế, tới giữa Sở Cẩm Chu và Thẩm Chỉ, trốn ở giữa hai bọn họ, cái đầu nhỏ thò từ giữa cánh tay bọn họ.
Hai tay nhỏ ôm lấy cánh tay hai , ngạo kiều : "Con chơi với nương và ca ca! Sở Phong Phong thối!"
"Cha thối!"
"Người lớn thối!"
"Nam nhân thối!"
"Da mặt dày!"
Tiểu gia hỏa huyên thuyên, đem những lời mắng c.h.ử.i mà nhớ tới đều một .
Sở Trường Phong một câu cũng tiếp .
Sở Cẩm Niên cảm thấy hòa một ván, buông tay nương và ca ca , hai tay chống nạnh diễu võ dương oai,"Ha ha ha... Nói Niên Niên đúng ?"
"Thấy Niên Niên lợi hại ? Cha—— thối!"
Sở Trường Phong mím môi nó.
"Hừ!" Tiểu gia hỏa trả lời bằng một tiếng hừ nhẹ khiêu khích.
"Cáo mượn oai hùm." Sở Trường Phong nhàn nhạt phun mấy chữ.
"Ta so đo với con, con."
"Mới là lạ nha! Rõ ràng là !" Sở Cẩm Niên bĩu môi.
"Tuyệt đối !"
"Chính là!"
"Tuyệt đối !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-112.html.]
Thẩm Chỉ khẽ thở dài, vỗ vỗ bả vai Sở Cẩm Chu,"Ăn cơm , mặc kệ bọn họ, lát nữa chúng đều ăn sạch, để cho hai bọn họ uống gió tây bắc."
Sở Cẩm Chu đến lông mi run rẩy ngừng, càng càng khống chế , liền ngã Thẩm chỉ.
Bàn tay Thẩm Chỉ dán lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nó vuốt ve.
Dần dần, nụ của Sở Cẩm Chu nhạt , nó kinh ngạc cảm thụ bàn tay mềm mại thơm ngát vuốt ve mặt .
Lại cha và ấu trĩ cãi , hốc mắt nóng lên.
Đây là giấc mơ nhất trong cuộc đời nó.
hôm nay ảo tưởng biến thành hiện thực.
"Ai nha! Nương, ca ca! Con và cha thối đều ăn, các ngươi... để cho chúng một chút nha!"
Cãi đủ , Sở Cẩm Niên mới phát hiện Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu ăn nhiều đồ ăn, tiểu gia hỏa nóng nảy.
Thẩm Chỏ: "Vậy còn mau ăn, ai bảo con khi dễ cha con."
Sở Cẩm Niên nhăn mày nhỏ, bất mãn lẩm bẩm,"Gì nha? Rõ ràng là cha khi dễ Niên Niên! Nương thiên vị!"
Sở Trường Phong chớp chớp mắt, yên lặng cúi đầu ăn cơm.
Thẩm Chỉ đưa tay nhéo má Sở Cẩm Niên,"Nương cái gì thì là cái đó! Tiểu nghịch ngợm! Con còn nghi ngờ ?"
Sở Cẩm Niên bĩu môi: "Hừ! Thiên vị! Chính là thiên vị!"
Thẩm Chỉ liếc Sở Trường Phong một cái, vặn cùng bốn mắt , hai khỏi đỏ mặt, đó đồng loạt đầu .
Thẩm Chỉ vội vàng về phía Sở Cẩm Niên,"Sở Niên Niên! Con đừng nữa! Líu ríu! Giống như con chim sẻ nhỏ !"
"Con cứ ! Cứ ! Nương thiên vị! Hừ hừ hừ!"
Thẩm Chỉ: "Ta thiên vị thì ?! Hắn là tướng công của ! Lại còn xinh nữa!"
Sở Cẩm Niên thở hồng hộc,"Niên Niên cũng "!
"A... con thật đen nha!" Thẩm Chỉ ghét bỏ .
Sở Cẩm Niên: "Con đen... con... tuy con đen, nhưng... nhưng nương con là Hắc Tiếu mà!"
Thẩm Chỉ: "... Dù ... Cha của con ở trong lòng chính là nhất!"
Sở Cẩm Niên ai oán mà nàng,"Còn thiên vị! Nương chính là thiên vị Sở Phong Phong..."
Thẩm Chỉ ngẩng cằm: "! Chính là thiên vị đấy!"
Sở Cẩm Niên nàng trêu chọc đến mức kéo tay Sở Cẩm Chu cáo trạng,"Ca ca! Ngươi xem nương kìa! Thiên vị cha thối mà còn cảm thấy lợi hại!"
Sở Cẩm Chu che miệng nhỏ giọng : "Nương là vợ của cha, đương nhiên là thiên vị cha, hơn nữa cha..."
Sở Cẩm Chu dừng một chút, tiếp: "Hơn nữa cha thật sự nha, ngươi cảm thấy ?"
Sở Cẩm Chu cho tới bây giờ từng thấy qua nam nhân nào như .
Tuy nó gặp qua nhiều nhiều thúc thúc, cũng thúc thúc mắt, nhưng so đều kém cha.
Sở Cẩm Niên nghiêng đầu chằm chằm Sở Trường Phong, hơn nửa ngày, nhụt chí : "Hình như đúng nha, cha như ? Cha nhà ai mà như ?"
Sở Cẩm Chu: "Bởi vì cha là cha chúng nha, cha của chúng hơn cha của khác, chúng nên vui, nên kiêu ngạo, khác cũng !"
Sở Cẩm Niên liền gật đầu, đúng , cha nó thật sự là nhất trong tất cả những mà nó từng gặp.
Trước nó cũng cha.
Lúc cha trở về, nó cũng dám tới gần, nhưng cha quá , nó cảm thấy so với nương khi đó còn hơn, nó nhịn chạy đến bên giường lặng lẽ cha.
Khi đó cha trầm mặc, một câu cũng , nó sợ hãi.
cũng tại , nó liền khống chế mỗi ngày đều ghé bên giường cha, cùng cha chuyện.
Sau đó cha xinh liền thật sự để ý đến nó! Còn thể sờ đầu nó! Sẽ quan tâm nó, sẽ... sẽ hôn nó, hắc hắc hắc...
Nghĩ đến tình cảm với cha, tiểu gia hỏa chép chép miệng, thôi .
"Sở Phong Phong! Niên Niên rộng lượng khoan dung, con đây quyết định tha thứ cho cha!"
Tiểu gia hỏa vung tay nhỏ lên,"Cha cũng đừng quá cảm động nha!"