Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:40
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rất nhanh, ba con chuẩn xong, Sở Cẩm Niên ngoại trừ mang theo rổ, còn mang theo ná của .

"Ca ca, chúng nếu là thấy thỏ rừng, sẽ b.ắ.n nó!" Tiểu gia hỏa vỗ vỗ ná của , đắc ý .

Thẩm Chỉ chút lưu tình chọc thủng mộng tưởng của nó.

"Sở Niên Niên, con b.ắ.n chuẩn ? Đừng đem con mồi đều dọa chạy hết, đến lúc đó ca ca cũng b.ắ.n ."

Sở Cẩm Niên ai oán nàng,"Nương, như ? Người tin con chút nào ?"

" tiểu ngu ngốc thì săn ." Thẩm Chỉ ung dung .

"Con... con..." Sở Cẩm Niên thở hồng hộc "Hừ" một tiếng,"Nương hư! Con sẽ bảo ca ca dạy con! Con sẽ tiểu ngu ngốc mãi !"

Thẩm Chỉ lắc đầu, cái còn ngốc, chính cũng đang mắng là đồ ngốc.

Sở Cẩm Chu: "Nương, yên tâm, con sẽ dạy Niên Niên, cho dù Niên Niên b.ắ.n chuẩn thì con cũng thể!"

Sở Cẩm Niên rầm rì ôm lấy cánh tay ca ca, nghiêng nghiêng đầu đưa cho Thẩm Chỉ một ánh mắt đắc ý.

Thẩm Chỉ về phía Sở Trường Phong đang xe lăn, tủm tỉm,"Sở Phong Phong, dẫn hai tiểu ngốc nhà lên núi, ở nhà trông nhà cho ."

Sở Trường Phong gật gật đầu,"Ừ."

Sở Cẩm Niên dậm chân nhỏ,"Nương, chúng con thật sự tiểu ngốc! Con thì thôi , nhưng ca ca nha!"

Thẩm Chỉ để ý tới nó, nàng chằm chằm Sở Trường Phong,"Đừng quá nhớ , sẽ về nhanh thôi."

Sở Trường Phong tự nhiên ho nhẹ một tiếng, xoay xe lăn để cho nàng một bóng lưng.

Nhìn lỗ tai đỏ rực của , Thẩm Chỉ khẽ mỉm , nhanh chóng đưa tay xoa xoa đầu của gọi hai tiểu gia hỏa,"Sở Niên Niên! Sở Chu Chu! Chúng thôi!"

"Đi thôi!"Sở Cẩm Niên phồng má, cực kỳ nghiêm túc, hôm nay nó đại sự!

Mẹ con ba cửa, Sở Trường Phong mới giơ tay sửa sang tóc của , đáy mắt mang theo nồng đậm bất đắc dĩ.

"Giống như một đứa trẻ ."

Trong miệng thầm một câu, tìm chổi chậm rãi quét rác.

Ba con lên núi, núi nhiều , ngoại trừ nam nữ, còn âm thanh líu ríu của đám trẻ con.

Thẩm Chỉ chỉ thể mang theo hai tiểu gia hỏa tiếp tục lên.

Hôm nay ngoại trừ mang theo hai tiểu gia hỏa hái nấm, còn đào khoai môn mà nàng phát hiện.

Đi tới cánh rừng khoai môn , để cho hai tiểu gia hỏa ở bên cạnh hái nấm, Thẩm Chỉ thì bắt đầu đào khoai môn.

Khoai môn chín , từng củ đào lên đều lớn.

Hai ngày nữa là hội chùa, đào khoai môn về, vặn thể dùng để món chay hoặc là miến lạnh khoai môn.

Tuy nhiên, để móm chay cần đông lạnh đậu hũ khoai môn.

Hiện tại điều kiện , chỉ thể tạm thời từ bỏ.

Hội chùa ngược thể miến lạnh khoai môn, thời tiết nóng, ăn cái vặn.

Đến lúc đó còn thể chút mì lạnh cùng bán.

Trong lòng suy nghĩ, động tác của Thẩm Chỉ ngừng, cũng lâu lắm, trong sọt liền chứa đầy khoai môn.

Thở hổn hển mấy , nàng bốn phía một chút, Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên đang xổm bên cạnh một cây khô hái mộc nhĩ.

Thẩm Chỉ về phía bọn chúng.

Hai tiểu gia hỏa còn lợi hại, trong hai cái rổ ngoại trừ các loại nấm thể ăn, còn nhiều mộc nhĩ.

"Ha, ca ca, hái cũng mệt ." Sở Cẩm Niên lau mồ hôi,"Ca ca, ngươi mệt ?"

Sở Cẩm Chu vùi đầu hái mộc nhĩ,"Ca ca mệt, nhiều mộc nhĩ như , đều phơi khô, mùa đông chúng thể ăn, chắc chắn ăn ngon."

"Nương nấm phơi khô cũng ăn ngon, nương còn dùng để hầm thịt khô, sườn khô, ai nha..."

Sở Cẩm Niên nhịn nuốt nước miếng,"Khẳng định ăn ngon c.h.ế.t!"

"Niên Niên, ngươi đừng nữa, ca ca bắt đầu đói đây." Sở Cẩm Chu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-115.html.]

"Ục ục ục..."

Sở Cẩm Chu xong, liền thấy tiếng bụng vang lên.

Sở Cẩm Niên vội vàng sờ sờ cái bụng nhỏ của ,"Ai nha! Ca ca, thật đúng là đói bụng, nhất định là ca ca đói bụng, bụng mới đói, vốn nó cũng kêu."

Sở Cẩm Chu : "Vậy bụng ngươi kêu cũng trách ca ca ?"

"Bụng thể từ "đói" , nếu sẽ kêu ục ục ục như chim nhỏ !"

Sở Cẩm Chu: "Vậy nó lời ngươi ? Ngươi bảo nó đừng kêu nữa."

"Để thử xem." Sở Cẩm Niên ôm bụng , mềm mại thương lượng," Bụng ơi, ngươi đừng kêu nha, Niên Niên còn cùng ca ca và nương hái nấm, bận rộn lắm, tạm thời thể ăn cái gì nha, ngươi ngoan ngoãn nha."

"Ục ục ục..."

Sở Cẩm Niên nhíu mày nhỏ, chẹp miệng,"Cái bụng lời? Đừng kêu nữa! Bằng thì hôm nay Niên Niên ăn cơm luôn!"

"Ục ục ục... ục ục ục..."

"Ngươi là quỷ nghịch ngợm? Ngươi thật sự kêu nha? Cẩn thận Niên Niên thu thập ngươi!"

"Ục ục ục..."

Sở Cẩm Niên thở dài, xòe bàn tay nhỏ với Sở Cẩm Chu,"Ca ca, ngươi thấy , trứng nghịch ngợm lời ."

Sở Cẩm Chu đến đỏ mặt.

Thẩm Chỉ cúi , học tiếng bụng kêu,"Ục ục ục..."

Sở Cẩm Niên: "Ai nha! Cái bụng thối! Sao kêu dữ dội hơn, đừng tưởng Niên Niên dám đ.á.n.h ngươi!"

"Ha ha ha... Sở Niên Niên..." Thẩm Chỉ đến thẳng lưng,"Sao con chơi vui như ?!"

Sở Cẩm Niên ngơ ngác đầu nàng,"Nương, tới đây? Người tới lúc nào?"

Thẩm Chỉ xoa xoa mặt ,"Lúc con đang thương lượng với bụng thì tới."

Sở Cẩm Niên cảm thấy thẹn thùng, ngược cảm thấy chỗ dựa vững chắc, vội vàng ôm bụng, hung dữ : "Bụng thối! Nương tới ! Ngươi còn kêu nữa! Nương cũng sẽ đ.á.n.h ngươi! Nương đ.á.n.h hung dữ! So với Niên Niên còn hung dữ hơn! Tự ngươi suy nghĩ một chút!"

"Ục ục ục..."

Sở Cẩm Niên: "..."

TBC

Thẩm Chỉ nhịn ,"Được , kêu thì cho ăn! Đi! Về nhà ăn cơm!"

"Nương, nhưng con và ca ca còn săn thỏ mà!"

"Không săn nữa, ăn cơm quan trọng hơn!"

"Vậy... ."

Sở Cẩm Niên nhịn , thực nó cũng ăn cơm.

Hai tiểu gia hỏa vội vàng cầm rổ đuổi theo nàng.

"Nương, hôm nay chúng ăn gì?"

"Nương, cũng đói đúng ?"

Hai tiểu gia hỏa cầm rổ một trái một bên cạnh nàng, ngừng hỏi.

Thẩm Chỉ ôm bả vai nhỏ của bọn chúng,"Đói , bụng nương cũng kêu ."

"Con một chút!" Sở Cẩm Niên nhanh chóng ghé tai bụng Thẩm Chỉ, thấy tiếng động, nó kích động : "Ai nha! Thì bụng của nương cũng lời nha!"

Sở Cẩm Chu: "Bụng đói thì đương nhiên nó sẽ kêu, Niên Niên, ngươi đúng là đồ ngốc."

"Hừ! Ca ca khi dễ ! Cứ ỷ ngốc, mỗi ngày đều mắng ! Ca ca !"

"Ta , là ăn ngay thật!"

"Vốn là !"

"Không !"

Thẩm Chỉ: "Được , cãi !"

 

Loading...