Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 118
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:43
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì thế Thẩm Chỉ mang theo Sở Cẩm Chu cùng Sở Trường Phong cái gì cũng theo, cùng với tiểu gia hỏa vẫn đang thút thít ngừng, về phía khu rừng.
Hôm nay trong rừng nhiều, qua lâu như , chừng khác nhặt , khả năng tìm cao.
cả nhà đều tìm vô cùng nghiêm túc.
Sở Trường Phong lên núi, liền ở chân núi chờ.
Thẩm Chỉ lên núi, tìm, Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên vểnh mông, hận thể dán mắt xuống đất.
"Ná nhỏ của ... ở ..."
Tìm một hồi lâu, vẫn thấy bóng dáng, Sở Cẩm Niên khống chế lên,"Hu hu hu... ná nhỏ của ... ná nhỏ ca ca đưa cho ..."
TBC
Không ngừng lau nước mắt, còn cẩn thận tìm kiếm, thật đáng thương.
Sở Cẩm Chu thấy đều đau lòng,"Niên Niên, đừng buồn, nếu quả thật tìm thì thôi, ca ca cho , ca ca cái hơn cho ngươi!"
Sở Cẩm Niên: "Món quà đầu tiên ca ca đưa cho chính là nhất... Đều do Niên Niên... hu hu hu... Niên Niên là đại ngu ngốc..."
Sở Cẩm Chu thở dài, an ủi , cũng chỉ thể càng thêm sức tìm kiếm.
Thẩm Chỉ vật nhỏ chít chít, trong lòng cũng khó chịu.
Còn là một trọng tình cảm, nhớ cũ, ná hơn cũng chướng mắt, chỉ thích cái .
Nếu tìm thì sẽ đau lòng bao lâu...
Mẹ con ba từ chân núi tìm tới núi, tất cả những nơi mà bọn họ qua đều tìm một , kết quả vẫn là tìm thấy.
Thấy ba con từ núi xuống, Sở Trường Phong khỏi thẳng lưng,"Thế nào? Tìm ?"
Sở Cẩm Niên cúi thấp đầu, bộ dáng thương tâm c.h.ế.t, Sở Cẩm Chu , thôi.
Sở Trường Phong về phía Thẩm Chỉ, Thẩm Chỉ lắc đầu.
Sở Trường Phong nhíu mày.
"Niên Niên."
Sở Cẩm Niên ngẩng đầu, đôi mắt to tròn long lanh ngập nước,"Cha-"
Giọng run rẩy.
Sở Trường Phong vẫy tay, tiểu gia hỏa bổ nhào trong n.g.ự.c ,"Cha... ná bảo bối của Niên Niên... Thật sự... Thật sự tìm thấy... hu hu hu..."
Xoa cái đầu nhỏ mềm mại của nó, Sở Trường Phong ôn nhu an ủi,"Niên Niên, đừng ? Nếu tìm , cha nương cùng ca ca cùng cho con một cái mới, một nhà chúng cho con, cũng trân quý, ?"
Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu vội vàng tiến gần.
Thẩm Chỉ: " , Niên Niên, một nhà chúng cùng cho con, cái hơn!"
Sở Cẩm Chu: "Niên Niên, chúng chỉ cho ngươi cái nhất, cái của ca ca cũng đưa cho ngươi ?"
Sở Cẩm Niên đột nhiên càng dữ dội.
"Ai nha, lớn hơn nữa, con cha, nương cùng ca ca cho con ? Con giận ?" Thẩm Chỉ lau nước mắt cho nó, nhỏ giọng dỗ dành,
"Bảo bối ngoan, con đừng , ?"
"Ô oa——"
Một tiếng vang dội phát , Thẩm Chỉ cũng .
Đây là đầu tiên nàng cảm nhận trẻ con dễ dỗ như thế nào, mấu chốt là tiểu gia hỏa luôn ngoan ngoãn, ngờ lên kinh thiên động địa như .
Nàng xoa mi tâm, cảm thấy đau đầu.
Sở Trường Phong cùng Sở Cẩm Chu càng hết đường xoay xở, càng dỗ càng lớn hơn?
Ba cứ như vây quanh tiểu gia hỏa, đợi đến tiếng dần lặng xuống,
Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu xổm bên cạnh nó, mắt trông mong nó.
Sở Trường Phong mặc dù xe lăn, nhưng cũng gấp đến độ đôi mắt đều đỏ lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-118.html.]
Sở Cẩm Niên hít hít mũi, ngượng ngùng cụp mắt,"Xin ... cha nương và ca ca... Sao thích Niên Niên như ... Các ngươi càng dỗ Niên Niên, Niên Niên càng , khống chế... khống chế ..."
Nói đến đây, giọng run rẩy.
Thì là như , Thẩm Chỉ dở dở , vội vàng ôm lấy tiểu gia hỏa, vỗ vỗ lưng nó," con càng , cha, nương và ca ca càng đau lòng, Tiểu Bảo Bối nhà chúng thể ?"
Sở Cẩm Niên thút thít : "Không... ... Niên Niên ..."
Nhìn từng giọt nước mắt rơi xuống, Thẩm Chỉ thở dài, tiểu gia hỏa cũng quá mẫn cảm và dễ .
Trước đây nàng còn tiểu gia hỏa là một tiểu nhè.
Thẩm Chỉ một tay ôm lấy nó,"Tiểu nhè, thôi, chúng về nhà, cho Tiểu nhè của chúng một cái ná mới."
Sở Cẩm Niên rúc đầu nhỏ vai nàng, nhẹ nhàng gật đầu,"Ừm... Cảm ơn... Cảm ơn cha nương... và ca ca..."
Thẩm Chỉ vỗ vỗ cái m.ô.n.g nhỏ của nó, nàng nghĩ thầm, đời một đứa trẻ khiến đau như .
Đứa trẻ khiến đau như là con trai của nàng...
Sở Trường Phong cùng Sở Cẩm Chu vội vàng đuổi theo.
Về đến nhà, Thẩm Chỉ rót cho tiểu gia hỏa một ly nước linh tuyền uống, để cho nó ngoan ngoãn ở một bên nghỉ ngơi, liền cùng Sở Trường Phong và Sở Cẩm Chu bàn bạc cách ná cho nó.
Thẩm Chỉ ná, nhưng ba bọn họ mới giá trị. Vì thế ba liền nhỏ giọng thảo luận nên như thế nào mới mắt.
Sở Cẩm Chu lấy phần da thỏ còn , Thẩm Chỉ phụ trách gọt dũa cành cây để ná.
Nàng gọt nghiêm túc.
Sở Cẩm Chu trong phòng tìm một đoạn dây đỏ, chờ Thẩm Chỉ xong ná, nó liền đem dây đỏ tỉ mỉ quấn ở quanh ná.
Sở Cẩm Niên ngoan ngoãn ở một bên, đôi mắt to tròn xoe chằm chằm ná.
Nhìn thấy cây ná lúc thì ở trong tay ca ca, lúc thì ở trong tay nương, lúc ở trong tay cha, lúc bọn họ cực kỳ nghiêm túc.
Giống như là một chuyện lớn.
Ná nhỏ của nó cũng ngày càng trở nên hơn.
Nó cũng dám chớp mắt, sợ chỉ cần chớp mắt một cái, ná mới của nó sẽ biến mất.
Cuối cùng qua thật lâu, dây đỏ cũng quấn xong, tay nắm tay cũng quấn quanh, dây da cùng túi da cũng gia cố, trở nên càng thêm chắc chắn.
"Hô..."
Thẩm Chỉ nở nụ ,"Tiểu nhè, mau tới đây, ná mới của con xong !"
Sở Cẩm Chu cùng Sở Trường Phong cũng nhịn nở nụ , cuối cùng cũng xong, thể dỗ tiểu gia hỏa vui vẻ trở .
"Niên Niên, ! Cái ná còn hơn cái ca ca đưa cho ngươi!
Sở Cẩm Niên chậm rãi đến mặt bọn họ.
Sở Trường Phong bế nó lên, đặt đùi .
Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu xổm mặt nó,"Bảo bối, xem, thích ?"
"Đệ , cái ! Cũng dùng ! Ngươi đừng buồn nữa nha."
Sở Cẩm Niên bỗng nhiên mím môi.
Thẩm Chỉ vội vàng hôn nó một cái,"Bảo bối! Mau thử xem!"
Nụ hôn trực tiếp đem nước mắt của tiểu gia hỏa hôn trở về.
Nó sững sờ cầm ná, ba mặt, mới bắt đầu thử xem.
Sở Cẩm Chu vội vàng đưa cho nó một hòn đá nhỏ.
Sở Cẩm Niên kéo dây, nhắm mục tiêu.
Mặc dù nhắm chính xác, nhưng vẫn thể b.ắ.n trúng bức tường trong sân, thậm chí còn thấy tiếng vang rõ ràng.