Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 119
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:44
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu gia hỏa cuối cùng cũng nở nụ , kích động, ná nhỏ nó ném qua một bên, vươn cánh tay ôm chặt cổ Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ, hôn mạnh vài cái mặt bọn họ.
Đôi mắt khanh khách giống như hai ngôi nhỏ, xinh .
Trên mặt Sở Cẩm Chu cũng hàm chứa nụ , nhưng trong nụ còn mang theo một tia hâm mộ nhàn nhạt. Nó cúi đầu cây ná bên hông , đôi mắt khẽ chớp.
Thẩm Chỉ sờ sờ đầu Sở Cẩm Niên,"Lúc vui ?"
Sở Cẩm Niên sức gật đầu,"Vui! Đây là cha, nương cùng ca ca cho con! Là ná bảo bối của con! Con thích c.h.ế.t!"
Dứt lời, nụ ngốc nghếch khuôn mặt nhỏ càng thêm rạng rỡ.
Thẩm Chỉ nắm bàn tay nhỏ bé của nó xoa bóp,"Nếu tiểu nhè nhà chúng buồn nữa, cùng cha và nương một cái ná ."
"Hả?"
Sở Cẩm Niên chút ngơ ngác.
Sở Cẩm Chu cũng chút khó hiểu.
Sở Trường Phong lập tức hiểu .
"Tiểu ngốc tử, cha, nương và ca ca cho con, đương nhiên chúng cũng cho ca ca nha, con là tiểu bảo bối, nhưng ca ca là đại bảo bối nha!"
Khuôn mặt nghi hoặc của Sở Cẩm Niên lập tức nở nụ ngọt ngào: "Âng! Niên Niên cũng cho ca ca!"
Trái tim Sở Cẩm Chu đập thình thịch, khuôn mặt đỏ bừng.
"... Chu Chu , ná !"
Nó vội vàng lấy ná của cho xem.
So với cây ná mới xinh của Sở Cẩm Niên, ná cũ của nó chút đủ .
TBC
Tiểu gia hỏa vuốt ve cây ná, mím môi, nhỏ giọng : "Nhìn... Thấy ? Ná của con dùng , một chút cũng hỏng."
Thẩm Chỉ ôm bả vai nhỏ của nó,"Vậy ! Tiểu bảo bối , đại bảo bối cũng , nhà chúng thể nặng bên nhẹ bên ."
Sở Trường Phong: "Nương các con đúng."
Khóe miệng Sở Cẩm Chu nhếch cao, kích động cùng vui vẻ cách nào che giấu .
Kế tiếp, Sở Cẩm Chu biến thành nhàn nhã nghỉ ngơi uống nước, Sở Cẩm Niên thì theo hai lớn ná.
"Cha nương, chúng cho ca ca cây ná nhất thiên hạ! Phải hơn của Niên Niên nữa nha!"
"Cha! Niên Niên sẽ quấn dây đỏ! Phải quấn nhiều một chút, như mới !"
Tiểu gia hỏa mới chít chít khi nãy hiện tại còn buồn nữa, ở bên cạnh Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong tới lui, bận rộn ngừng.
"Ai nha nha! Nếu hạt châu nhỏ xinh thì ! Có thể treo ná cho ca ca!"
"Cha, nương, ca ca, thế nào? Con quấn ?"
"Đẹp lắm! Tay nghề của tiểu bảo bối nhà chúng quá! Sao giỏi như nha!"
"Hắc hắc hắc... Chờ con trưởng thành, nhất định càng hơn nữa! Đến lúc đó sẽ giúp ca ca !"
Sở Cẩm Chu ở bên cạnh đến ngây ngốc, nó cũng giúp, nhưng cha nương và cho nó giúp.
Cuối cùng, ná cũng xong.
"Được ! Ná của ca ca cũng giống như của Niên Niên! Chúng là ná song sinh!" Sở Cẩm Niên kích động đến giọng chút khàn khàn.
Hai cây ná dùng nguyên liệu giống như đúc, kiểu dáng cũng gần giống, khó phân biệt.
Suy nghĩ một chút, Sở Trường Phong lấy cây ná nhỏ của Sở Cẩm Niên .
"Cha, còn gì nữa? Của Niên Niên xong ?"
Sở Trường Phong gì, lấy con d.a.o nhỏ , khắc lên hai cây ná.
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên xổm mặt, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn chớp mắt.
Thẩm Chỉ cũng nghiêng đầu tò mò chằm chằm thứ Sở Trường Phong khắc.
Chàng đang khắc chữ, động tác khắc chậm, nhưng , hơn nữa chữ khắc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-119.html.]
Thẩm Chỉ chút kinh ngạc, trong trí nhớ của nàng, hình như Sở Trường Phong chữ...
"Chàng... khắc tên Chu Chu và Niên Niên lên ná ?"
"Ừm, hai cây bá của hai tiểu gia hỏa giống , khắc tên lên liền thể phân biệt, hơn nữa coi như ná mất , khác nhặt , tên liền thể chứng minh là của bọn chúng."
Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên trợn tròn mắt, con ngươi hận thể dính chặt ná.
"Cha! Đây là tên của con ?"
Phát hiện ná thêm mấy chữ, Sở Cẩm Niên kích động hỏi.
Sở Trường Phong đưa ná cho nó,"Ừ, đây là của con."
Sở Cẩm Niên nhận lấy, nhịn sờ soạng vài .
Mấy chữ cho cây ná càng thêm tinh xảo quý giá hơn.
Sở Cẩm Niên chỉ cho ca ca thoáng qua, liền ôm thật chặt trong ngực.
Chỉ chốc lát , tên Sở Cẩm Chu cũng khắc xong,"Chu Chu, của con đây."
Sở Cẩm Chu nuốt nước miếng, hai tay nhận lấy, thái độ nghiêm túc, giống như lúc đoàn trưởng bá bá đưa cho nó khẩu s.ú.n.g đầu tiên.
Tiểu gia hỏa nhận lấy, chằm chằm tên của thật lâu.
Trước , nó tên chính thức, chỉ một nhũ danh, gọi là "Chu Chu".
Nghe đoàn trưởng bá bá đầu tiên nhặt nó là một lão bà bà, lúc nhặt nó, nó trong chậu gỗ nhỏ, trôi nổi sông.
Chậu gỗ nhỏ tựa như một chiếc thuyền nhỏ, cho nên lão bà bà gọi nó là "Chu Chu".
Sau đó lão bà bà địch nhân hại c.h.ế.t, khi đó nó mới hai tuổi rưỡi, đoàn trưởng bá bá vẫn luôn mang theo nó, vẫn gọi nó là Chu Chu.
Mà bây giờ, nó chỉ tên, còn họ.
Có họ của , nó liền một gia đình thực sự.
Mũi nó cay cay, vành mắt đỏ lên,"Cảm ơn cha nương, còn , con... con thích ná mới của con."
Sở Cẩm Niên , cũng vội vàng : "Niên Niên cũng cảm ơn cha nương và ca ca! Niên Niên cũng thích ná mới."
Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong xoa đầu bọn Chúng,"Thích là ."
Hai tiểu gia hỏa ná mới, Sở Cẩm Niên liền năn nỉ ca ca tiếp tục dạy nó.
Hai đặt bia ngắm đơn giản, liền bắt đầu luyện tập.
Thẩm Chỉ hai chơi trong chốc lát, bỗng nhiên nghiêng đầu về phía Sở Trường Phong đang híp mắt bên cạnh, vẻ mặt ôn nhu.
"Sở Trường Phong, ... chữ ?"
Sở Trường Phong: "Ta mà."
Thẩm Chỉ: "Hả?"
Chàng suy nghĩ một chút : "Khi còn bé học vài năm, ở trong quân doanh cũng học, mỗi ngày thời gian đều sẽ học."
Có thể là tương đối thiên phú, những chữ vẻ khó đối với mà cũng thành vấn đề.
Bởi vì chữ, tướng quân giao cho cấp báo, hoặc là các loại văn thư.
Dần dần, chữ của cũng trở nên càng ngày càng .
Thẩm Chỉ thật lâu.
Sở Trường Phong nàng chằm chằm đến tự nhiên,"Nàng đừng , nếu nàng... học chữ, cũng thể dạy nàng."
Thẩm Chỉ giảo hoạt , đột nhiên tới gần ,"Vậy buổi tối dạy !"
Sở Trường Phong chớp mắt vài cái,"Học... học chữ là... là chuyện quan trọng, thật nghiêm túc."
Thẩm Chỉ nâng cằm,"Yên tâm ! Ta nghiêm túc! Đảm bảo sẽ trở thành học sinh đắc ý nhất của tướng công!"
Sở Trường Phong ho khan một tiếng,"Dù ... dù học thì thể lười biếng, thể tùy tiện từ bỏ."
"Sẽ -" Thẩm Chỉ bỗng nhiên nghiêng đầu tựa vai , thổi một tai , mềm giọng nũng : "Tướng công, còn tin ?"