Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:46
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sở Trường Phong, lời nào?" Thẩm Chỉ hỏi.

"Ta... cũng cảm thấy , chọn ." Chần chừ thật lâu, bất đắc dĩ .

Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên vẻ mặt thất vọng.

"Sở Phong Phong, cha ngay cả cái cũng a? Chọn cái túi xách nhỏ nhất nha! Sao cha cũng ?"

Sở Cẩm Niên cả gan loạn, chỉ ghét bỏ cha, còn đưa tay nhéo lỗ tai của cha nó.

Sở Trường Phong lành lạnh : "Sở Niên Niên, con đây là đang khi dễ ? Con còn bắt đầu ghét bỏ ?"

Sở Cẩm Niên vô tội chớp chớp mắt,"Ai... ai ghét bỏ cha? Ai khi dễ cha? Cha đừng... đừng lung tung nha! Sở Niên Niên con tuyệt đối như !"

Còn lời lẽ chính đáng.

"Cái miệng của con cũng quá !" Sở Trường Phong nhéo mặt nó.

"Ngao ô!" Tiểu gia hỏa há to miệng,"Cẩn thận Niên Niên c.ắ.n nha! Người còn con nữa, con sẽ phản kích!"

Sở Cẩm Chu đến sửng sốt, hiểu cha và như thế nào liền cãi .

Thẩm Chỉ yên lặng trợn trắng mắt,"Hai cha con các thể đừng ấu trĩ như ? Lại cãi !"

"Hừ! Niên Niên mới ấu trĩ, mới cãi với cha ngốc! Là cha hiểu lầm Niên Niên!"

"Sở Niên Niên! Con còn khi dễ ?" Sở Trường Phong thấp giọng hỏi.

Sở Cẩm Niên ánh mắt của uy hiếp, vốn còn , nhưng cuối cùng chỉ bĩu môi.

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, cầm lấy hai cái túi xách nhỏ,"Con dê nhỏ lớn hơn con thỏ nhỏ, cho nên, cái túi nhỏ khâu con dê nhỏ cho ca ca, con thỏ nhỏ cho , hai đứa đồng ý ?"

Hai tiểu gia hỏa liếc mắt , đó đồng loạt gật đầu.

Sở Cẩm Chu: "Đồng ý!"

Sở Cẩm Niên kích động : "Đồng ý c.h.ế.t!"

Thẩm Chỉ liếc Sở Cẩm Niên một cái, nhẹ nhàng vỗ vỗ cái miệng nhỏ của nó,"Đừng cái gì cũng c.h.ế.t, đừng dùng loại từ ."

Tiểu gia hỏa ủy khuất che miệng, nhỏ giọng: "Niên Niên là bé ngoan, lời nương, bao giờ c.h.ế.t nữa."

Tiểu gia hỏa ngẩng đầu , đôi mắt to trong suốt xinh , vô tội ủy khuất.

Thẩm Chỉ bất giác chút áy náy, nàng vội vàng dời mắt, đem hai cái túi xách nhỏ đeo lên bọn chúng, thuận tiện bỏ ná .

Hai cái túi xách nhỏ đều dùng vải bố mấy cái nút thắt, bỏ đồ , cài nút thắt, chạy tới chạy lui, lúc ẩn lúc hiện cũng sẽ rơi.

"Hắc hắc hắc... Ca ca! Ngươi xem! Túi thỏ nhỏ của !"

Sở Cẩm Niên chạy một vòng quanh ,"Ca ca! Túi của chạy trông ?"

"Ừm! Đẹp!"

Sở Cẩm Chu cũng nhịn theo chạy ở trong sân.

"Ha ha ha... Túi của nha! Ná của cũng sẽ rơi!"

"Ta cũng thế! Túi thật tuyệt quá!"

Hai tiểu gia hỏa chạy mệt, liền tay nắm tay lắc lư, hát.

Thẩm Chỉ hai cái túi xách nhỏ cùng hai tiểu gia hỏa đáng yêu, nhịn cảm thán một câu,"Ai nha, tay nghề của cũng thật !"

Sở Trường Phong sâu kín : "Ngay cả túi xách nhỏ xinh như nàng cũng may, quần áo của nàng rách thì tự may ."

"A... A?!"

Thẩm Chỉ trợn tròn mắt.

"Không chứ, Sở Trường Phong, giúp khâu? Ta là nương t.ử của nha!"

Sở Trường Phong: "Ta còn là tướng công của nàng đó!"

Thẩm Chỉ , mỗi ngày hôn ! càng suy nghĩ, càng cảm thấy nàng đơn thuần là chiếm tiện nghi của !

Nương t.ử nhà ai may cho hài t.ử một cái túi xách nhỏ như , bao giờ may cho tướng công một cái hà bao nhỏ?!

Nhiều năm như , cho tới bây giờ từng may cho thứ gì!

Thì tay nghề của nàng như !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-121.html.]

Không ngờ đều là lừa gạt !

Lừa may cho nàng... may những thứ đó...

Rõ ràng chính nàng may như , còn may ...

Nàng rốt cuộc là đang nghĩ gì a?

Thẩm Chỉ sửng sốt một chút, trong thời gian ngắn nghĩ mãi mà đột nhiên cáu kỉnh, giống như đứa nhỏ .

"Chàng ? Sao tự nhiên thế ?"

Sở Trường Phong mím môi,"Không gì."

Thẩm Chỉ vài , cũng hỏi tiếp.

Buổi tối, khi ngủ, Thẩm Chỉ đột nhiên : "Hôm nay Niên Niên ngủ với cha con, ngủ với Chu Chu."

Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên nắm tay ngây ngẩn cả , Sở Trường Phong cũng ngây .

Chẳng lẽ nàng tức giận? Không cùng ngủ chung giường?

cũng gì, tại nàng tức giận? là tâm tư nữ nhân thật khó nắm bắt.

Sở Cẩm Niên vui lắm,"Nương, vì ? Niên Niên ngủ cùng ca ca, chúng con vẫn luôn ngủ cùng nha."

Mỗi buổi tối nó đều cùng ca ca nhiều chuyện nhỏ, hơn nữa hôm nay còn nhiều vấn đề về ná hỏi ca ca!

Sở Cẩm Chu ngược cả, chỉ cảm thấy nghi hoặc.

Hai tay Thẩm Chỉ chống nạnh,"Mấy ý kiến cũng , đầu gia đình , cái gì thì chính là cái đó."

Sở Cẩm Niên và Sở Trường Phong dám nhiều lời, nhưng oán niệm của hai cha con sâu.

TBC

Sở Trường Phong kiên trì cho rằng Thẩm Chỉ thật sự tình cảm với , nhất định chính là sợ yêu cầu nàng may hà bao giúp .

Mà Sở Cẩm Niên đang suy nghĩ quan hệ giữa nương và ca ca đột nhiên trở nên như từ khi nào.

Nương ngủ cùng , nhưng ngủ cùng ca ca! Cái thể đãi ngộ khác !

Sở Niên Niên nó so bằng vị trí của ca ca trong lòng nương!

Được , tuy rằng nó vốn bằng ca ca, nhưng... trong lòng vẫn là dễ chịu.

"Hôm nay liền quyết định như !"

Nói xong, Thẩm Chỉ liền kéo Sở Cẩm Chu phòng ngủ nhỏ, để Sở Trường Phong và Sở Cẩm Niên hai mặt .

Trải giường xong, Thẩm Chỉ vỗ vỗ giường,"Chu Chu, lên đây."

Sở Cẩm Chu nuốt nuốt nước miếng, chậm rãi bò lên giường.

Tiểu gia hỏa ở phía trong giường, cũng dám dựa Thẩm Chỉ quá gần, sợ nàng thích.

Hai con giường thật lâu cũng chuyện.

Sở Cẩm Chu hiểu chút khẩn trương, nó sai chuyện gì , nương giáo d.ụ.c nó , nó cảm giác sự tình đơn giản như .

Từ đêm qua phận của tiểu gia hỏa , trong lòng Thẩm Chỉ vẫn nghẹn, nàng luôn tìm cơ hội trò chuyện với tiểu gia hỏa .

Hiện giờ tiểu gia hỏa đang bên cạnh nàng, nàng nên mở lời như thế nào.

, nó là đứa trẻ bình thường, cũng chỉ là con của nàng, nó... còn là một tiểu hùng cho kính trọng.

Trằn trọc hồi lâu, Sở Cẩm Chu bỗng nhiên mở miệng,"Nương, gì với con ?"

"Nương, tại ngủ cùng con? Tại ngủ cùng Niên Niên? Niên Niên... sẽ buồn..."

Thẩm Chỉ đột nhiên ôm lấy bả vai nhỏ của nó.

Cả Sở Cẩm Chu lập tức cứng đờ, nhưng ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt nàng, dựa bả vai mềm mại của nàng, nhanh nó thả lỏng.

"Nương, ôm con như sẽ nóng."

Thẩm Chỉ: "Nương... nóng, nương chỉ ôm con thôi."

Sở Cẩm Chu chớp mắt, nghi hoặc tò mò nàng.

Thẩm Chỉ xoa mặt nó, nhẹ giọng : "Chịu nhiều khổ như , một tới đây, sợ ?"

 

Loading...