Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 122
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:47
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Cẩm Chu ngơ ngác nàng.
Cuối cùng nhận nương phát hiện nó tiểu mập mạp , khủng hoảng cực lớn giống như thủy triều quét tới.
Khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức trắng bệch như tờ giấy.
Đôi mắt kịch liệt run rẩy,"Nương..."
Môi nó cũng run rẩy,"... xin ... con... con cố ý... con chiếm lấy gia đình của nương, con..."
Giọng của tiểu gia hỏa run rẩy dữ dội, nước mắt như hạt châu từng chuỗi rơi xuống.
"Thật sự xin ... con ... con trả cho ..."
Trái tim Thẩm Chỉ đau nhói, nàng vội vàng ôm tiểu gia hỏa dỗ dành,"Ngoan, Chu Chu ngoan, nương trách con, con sai, đừng . Đừng ..."
Sở Cẩm Chu đến thể ngừng run rẩy,"Xin ... Thật sự xin ..."
"Nương... nương và cha, còn ... ... ... g.i.ế.c con ?"
Nói tới đây, tiếng của tiểu gia hỏa lập tức lớn lên, nhưng nó vội vàng che miệng, sợ hai cha con sát vách thấy.
Nó , nó thật sự xong đời...
Trộm đồ của khác nhất định sẽ phát hiện, nhất định trả .
Mộng cuối cùng cũng tỉnh...
Khóc một hồi, Sở Cẩm Chu dần dần tiếp nhận hiện thực, cùng lắm thì, chính là nữa cha , ...
Cùng lắm thì chính là c.h.ế.t.
Dù nó cũng c.h.ế.t một , c.h.ế.t một chút cũng đáng sợ!
Một chút cũng đau!
TBC
"Nương, định khi nào thì g.i.ế.c con?"
Nó hít mũi, tiếp,"Nương gì cũng , con sẽ phản kháng, là của con, con sẽ thoái thác."
Mặc dù là , nhưng nó ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, cổ thẳng tắp.
Nhìn đôi mắt đỏ hoe của nó, Thẩm Chỉ thở dài,"Nương thu thập con lúc nào?"
Sở Cẩm Chu nghi hoặc thôi.
Thẩm Chỉ bỗng nhiên đưa tay lên trung, trong nháy mắt, trong tay thêm hai quả cherry xinh .
Sở Cẩm Chu cả kinh trợn tròn mắt.
Tiếp theo, nàng lấy một quả đào lớn từ hư .
Sở Cẩm Chu gian nan nuốt nước miếng,"Cái ... Cái ... Đây là..."
Thẩm Chỉ nhét quả cherry miệng nó,"Lâu ăn, nếm thử ."
Nó máy móc mà c.ắ.n xuống, vị ngọt thanh của nước cherry lập tức tràn đầy khoang miệng.
Sở Cẩm Chu chớp chớp mắt, cuối cùng nó cũng tại nương phát hiện nó là giả, bởi vì nương là thần tiên!
Cherry còn ăn xong, nó liền dậy, đặc biệt thành kính quỳ gối mặt Thẩm Chỉ,"Thần tiên! Thực xin ! Người trừng phạt con thế nào cũng !"
Ngay cả tiếng nương nó cũng dám kêu.
Trong thời gian , thần tiên chắc chắn sớm phát hiện nó là hàng giả, mà bây giờ mới vạch trần nó, để cho nó hạnh phúc một đoạn thời gian, thần tiên thật !
Nó thỏa mãn !
Thẩm Chỉ sửng sốt một chút, phản ứng , chỉ cảm thấy dở dở , tiểu gia hỏa mập mạp quỳ giường, hiểu cảm thấy đáng yêu.
Nàng xoa mặt nó,"Sở Chu Chu, con là tiểu ngốc ? Nương thể là thần tiên? Huống chi thần tiên sẽ hại tiểu hùng."
Sở Cẩm Chu hiểu, vẻ mặt vô cùng mờ mịt.
Thẩm Chỉ ôm nó xuống, dịu dàng : "Nương cho con , nương và con là giống ."
Sở Cẩm Chu trừng mắt.
"Con , nương của thể là như thế nào ?"
Sở Cẩm Chu lắc đầu, nhưng nhanh gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-122.html.]
Nương... ... xa.
Nàng chỉ đối với tiểu mập mạp, đối với Niên Niên và cha thì tệ.
Nàng còn bán , bỏ đói cha, nàng !
Cùng nương của hiện tại... giống chút nào.
Do dự một chút, nó cẩn thận nắm lấy tay Thẩm Chỉ, ánh mắt sáng lên,"Là... là nóng nha."
Thẩm Chỉ hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của nó,"Tiểu ngốc tử, nương đương nhiên là nóng."
Sở Cẩm Chu nàng thật lâu, mới đột nhiên hỏi: "Nương thần tiên... ... cũng c.h.ế.t ?"
Thẩm Chỉ gật đầu,"Xem như là ."
Sở Cẩm Chu mím môi, ôm chặt lấy nàng,"C.h.ế.t đau, nương đau ?"
Trái tim Thẩm Chỉ thắt ,"Nương đau, còn con? Đại bảo bối nhà chúng từ tới? Con cho nương một chút ?"
Nếu nương thần tiên phát hiện, Sở Cẩm Chu cũng dám giấu diếm nữa.
"Nương thần tiên, con... con hùng gì, con chính là một ai cần, ừm... lẽ cha con thể nuôi con, con một bá bá nhặt ."
"Con liền theo bá bá cùng chiến trường, địch nhân đáng giận, bọn họ cũng lợi hại, c.h.ế.t thật nhiều thật nhiều ..."
Nói tới đây, thở Sở Cẩm Chu run lên,"Có gia gia nãi nãi, thúc thúc thẩm thẩm, còn nhiều trẻ con..."
Giọng nó như sắp vỡ vụn.
Thẩm Chỉ vội vàng xoa xoa đầu nó,"Đừng nữa."
Sở Cẩm Chu rúc trong lòng nàng,"Nương, quá khó khăn, những đó thật nhiều thứ thật lợi hại, cũng từng thấy, thể tưởng tượng , chỉ trong nháy mắt, tùy tiện liền thể g.i.ế.c c.h.ế.t mấy trăm , mấy ngàn ."
"Nương, thắng lợi quá khó khăn..."
Sở Cẩm Chu quá nhỏ, mới đầu nó cũng cảm thấy thể đuổi kẻ xâm lược , nhưng là một ngày một ngày, c.h.ế.t càng ngày càng nhiều...
Sau đó bộ trong thành đều c.h.ế.t...
Nó còn cách nào ôm ảo tưởng như nữa.
"Nương, từng thấy, nên chắc chắn , những đó... bọn họ là ..."
Nói xong, lẽ là nhớ tới những hồi ức đáng sợ , cả tiểu gia hỏa run rẩy.
Thẩm Chỉ ôm , hốc mắt cũng ướt.
"... tuy con c.h.ế.t, nhưng lúc con c.h.ế.t ít nhất nổ c.h.ế.t mấy chục ... con... con c.h.ế.t vô ích..."
Cuối cùng, Sở Cẩm Chu nhỏ giọng than một câu,"Các đoàn trưởng bá bá... Sẽ thắng lợi ..."
"Sẽ." Thẩm Chỉ trầm giọng .
" khó."
Thẩm Chỉ: "Khó khăn hơn nữa bọn họ cũng ."
Sở Cẩm Chu nghi hoặc ngước mắt nàng, hiểu nàng chắc chắn như .
"Nhiều thập kỷ khi cuộc chiến đó kết thúc, nương sinh ."
Sở Cẩm Chu há to miệng.
"Những đó đuổi , đất nước chúng từng chút từng chút trở nên hơn, thể ăn thịt mỗi ngày, quần áo mặc hết, sẽ chiến tranh, cũng ai dám khi dễ chúng , xâm lược chúng nữa."
Sở Cẩm Chu ngơ ngác nàng, nên lời.
Thẩm Chỉ: "Con là tiểu hùng hy sinh, là liệt sĩ, sẽ tất cả đất nước ghi nhớ, bọn họ nhớ đến con."
"..." Sở Cẩm Chu dùng sức lau nước mắt," con chỉ là một đứa trẻ, con nổ c.h.ế.t... con còn nữa..."
"Có! Người khác sẽ nhớ tới con, con vĩnh viễn đều ở đây."
Trái tim Sở Cẩm Chu đập thình thịch, hòa hoãn thật lâu, nó mới nhẹ nhàng cọ cọ đầu cánh tay Thẩm Chỉ.
"Nương, con c.h.ế.t năm 1938. ... Vậy đến đây lúc nào?"
"Ta , là năm 2024."