Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 125
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:50
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Niên Niên, ngươi ở đây gì?"
Sở Cẩm Chu vỗ vỗ vai ,"Không đưa khăn cho nương rửa mặt ?"
Vừa thấy tiếng của Sở Cẩm Chu, Thẩm Chỉ cùng Sở Trường Phong lập tức lui về, giống bộ dáng mới hôn môi khi nãy.
Sở Cẩm Niên: "..."
Giả bộ! Thì bình thường nương và cha hôn đều là giả bộ!
Bọn họ chắc chắn hôn khi nó và ca ca thấy.
Kết quả nó còn khoe khoang với cha, nương chỉ hôn nó hôn cha!
Cha chắc chắn ở trong lòng chê c.h.ế.t nó!
Thật mất mặt a!
"Khụ, Niên Niên, con ngốc ở đó gì? Lại đây?" Thẩm Chỉ vẫy tay gọi bọn chúng.
Sở Cẩm Niên thở dài, lắc lư chạy về phía nàng.
"Đây!" Tiểu gia hỏa đưa khăn mặt trong tay ,"Nương, rửa mặt ."
Nhìn nó mặt ủ mày chau, Thẩm Chỉ xuống, cầm khăn ướt lau mặt, mới nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nó,"Sao ? Tâm tình ?"
Nhìn Sở Trường Phong một cái, tiểu gia hỏa biểu tình ngưng trọng thở dài, kiễng chân, cái miệng nhỏ ghé tai nàng thì thầm.
Còn bá đạo một tay đỡ cánh tay nương, một tay ôm cổ nương, giữ tư thế tự nhiên mệt mỏi như để thầm.
Nói vài câu, nó phòng liếc Sở Trường Phong một cái.
Sở Trường Phong chậc chậc hai tiếng,"Sở Niên Niên, con đang gì bí mật với nương của con thế? Sợ thấy ."
mà Sở Cẩm Niên chỉ nhàn nhạt liếc một cái, để ý tới , tiếp tục cùng nương nhỏ.
Sở Cẩm Chu lặng lẽ tới phía hai bọn họ lén.
"Nương, cha chính là như , đừng hôn cha nhiều như , bằng cha đắc ý c.h.ế.t! Biết !"
"Còn nữa nha, cha giống như tiểu bảo bảo , haiz... con cũng nha, cha nhà ai cãi với tiểu nhãi con?"
Sở Cẩm Chu che miệng tiếng.
Thanh âm Sở Cẩm Niên lập tức dừng .
Phát hiện lén, nó hổ dậm chân,"Ca ca! Sao ngươi... ngươi thể lén?!"
Sở Trường Phong híp mắt,"Chu Chu, Sở Niên Niên cái gì? Có nó ?"
Sở Cẩm Chu gãi đầu, thôi.
"Ca ca!"
Sở Cẩm Niên ôm chặt Sở Cẩm Chu,"Không ! Không ! Ta và ca ca là nhất!"
Sở Cẩm Chu nghẹn ,"Cha, Niên Niên , Niên Niên ngoan."
Khóe miệng Sở Cẩm Niên nhếch cao, nghiêng cái đầu nhỏ đắc ý mặt quỷ với Sở Trường Phong,"Niên Niên ngoan nha!"
Sở Trường Phong lúc xem như , hai tiểu nhãi con là một phe với .
Chàng về phía Thẩm Chỉ, vẻ mặt mang theo một tia ủy khuất.
Thẩm Chỉ ho nhẹ một tiếng,"Niên Niên nha, chúng bảo vệ cha con thật , coi cha con như tiểu bảo bảo mà chăm sóc ? Trước cha đối xử với con , ?"
Sở Cẩm Niên ngơ ngác.
TBC
Sở Trường Phong gật đầu thật mạnh, biểu tình thống khổ thương cảm," a, những ngày tháng hai chúng cùng chịu đói chịu khổ, còn nhớ kỹ đây! Lúc đó thật sự khổ a, chúng nương tựa lẫn , thật nhớ khi đó Niên Niên bảo bối luôn ngoan ngoãn, một lòng nghĩ đến ."
Sở Cẩm Niên mấp máy môi.
" hôm nay... sớm quên mất cha ."
Nghe đến đây, mắt Sở Cẩm Niên đều đỏ lên, nương, ca ca, cuối cùng chậm rãi đến bên cạnh Sở Trường Phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-125.html.]
Tiểu gia hỏa nhẹ nhàng ôm lấy bả vai Sở Trường Phong, mếu máo : "Cha- xin , con... con nhất với cha, nhất luôn, đêm qua những gì con với cha đều là giả, Niên Niên vĩnh viễn thích cha nhất! Vĩnh viễn sẽ đổi!"
"Niên Niên cũng sẽ chăm sóc cha cả đời! Cha đại tiện tiểu, cha mặc quần áo ăn cơm, Niên Niên đều hết!"
"Cha, đều là Niên Niên , Niên Niên là bạch nhãn lang, Niên Niên ... Nói những lời cho buồn... xin ..."
Nói xong, nước mắt tiểu gia hỏa đột nhiên rơi xuống.
Nụ thấp thoáng mặt Sở Trường Phong lập tức biến mất.
Chàng chỉ là trêu chọc tiểu gia hỏa , nỡ cho nó ?
Vừa thấy tiểu gia hỏa đến thương tâm, trong lòng liền khó chịu như sâu bọ cắn.
Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu cũng ý thức hình như đùa quá trớn.
"Bảo bối, đừng đừng ."
Sở Trường Phong chân tay luống cuống ôm tiểu gia hỏa, cố gắng ôm nó trong ngực, hôn lên khuôn mặt nhỏ ướt sũng của nó,"Cha chỉ trêu con thôi, cố ý như , nương và ca ca con cũng là quan trọng trong nhà chúng , con cũng nên yêu nương và ca ca con, là của cha cho con thương tâm."
Sở Cẩm Niên nhỏ giọng nức nở,"Cha-"
"Bảo bảo ngoan, ."
Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu cũng tới.
"Niên Niên, cha con chỉ đang trêu con thôi, tiểu ngốc tử, đừng thương tâm."
"Đệ , đừng , ca ca dạy ngươi chơi ná, ?"
Sở Cẩm Niên hít mũi, từ trong lòng Sở Trường Phong ngẩng đầu lên.
Trên khuôn mặt nho nhỏ, cặp mắt to đỏ hoe, cực kỳ đáng thương.
Thẩm Chỉ đau lòng thôi, một tay ôm lấy tiểu gia hỏa, trừng mắt liếc Sở Trường Phong,"Sau khi dễ Niên Niên nữa, tiểu bảo bối nhà chúng nhỏ như , đang trêu nó , đang thật ?"
Sở Trường Phong cũng áy náy,"Ta , sẽ như nữa."
Chàng giơ tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Sở Cẩm Niên,"Niên Niên, tha thứ cho cha ?"
Thẩm Chỉ hôn nhẹ lên đầu tiểu gia hỏa,"Niên Niên, cha con sai, chúng thể trừng phạt một chút, trừng phạt tha thứ cho , ?"
Sở Cẩm Niên bĩu môi, lau mắt,"Cha... Niên Niên cần trừng phạt cha... Niên Niên tha thứ cho cha..."
Giọng non nớt mang theo chút ủy khuất, lời hiểu chuyện như .
Thẩm Chỉ nhịn hôn nó mấy cái,"Bảo bối ngoan."
Tiểu gia hỏa sờ sờ chỗ Thẩm Chỉ hôn vài cái, lộ nụ ,"Nương hôn con, con sẽ buồn."
Nói xong, nó về phía Sở Trường Phong,"Con... con cũng cha hôn nhẹ-"
Sở Trường Phong trực tiếp hôn lên bàn tay nhỏ của nó vài cái,"Có đủ ?"
Sở Cẩm Niên do dự một chút, nhỏ giọng : "Có thể hôn thêm một cái , hôn... hôn mặt."
Sở Trường Phong gật đầu.
Tiểu gia hỏa vội vàng vươn hai tay về phía .
Cái đầu nhỏ cũng sắp Sở Trường Phong hôn trọc, nó mới thật sự vui vẻ.
"Niên Niên, cha sẽ bao giờ như nữa, Niên Niên nhà ngoan như , cha thật sự là đại phôi đản."
"Cha, Niên Niên tức giận, cha cũng là cha nhất, Niên Niên cũng sẽ như nữa."
Hai cha con thì thầm, tâm sự với .
Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Chu mà lắc đầu.
Sau khi hai cha con dỗ dành lẫn , Sở Cẩm Niên theo Sở Cẩm Chu chơi ná, còn Sở Trường Phong tuy phép rửa đầu heo, nhưng ôm lấy nhiệm vụ cắt móng chân gà.
Cắt nghiêm túc.
Hai tiểu gia hỏa chơi đùa, hai vợ chồng vùi đầu việc.
Đợi đến buổi tối, cuối cùng cũng đem tất cả những thứ tương đối khó xử lý đều rửa sạch gần hết.