Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 130
Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:12
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cha nương của tiểu cô nương tới, thấy giá cả trái cây, tuy kinh ngạc một chút, nhưng nghĩ đến vị trí quầy hàng cùng loại trái cây kỳ lạ , bọn họ cũng gì.
Đều là ăn, đương nhiên hàng hiếm thì giá cao.
Dưới sự tán thưởng của tiểu cô nương, hai vợ chồng cũng nếm thử.
Ăn xong, hai ngơ ngác .
Đã nhiều năm như , bọn họ từng ăn qua loại trái cây ngọt, mọng nước như !
Một nhà ba trực tiếp ăn ngay tại chỗ, một trái tiếp một trái, ăn vô cùng ngon lành.
Những khác thấy, cũng nhao nhao mua.
"Cho một cân!"
"Ta nửa cân!"
"Ta hai lạng!"...
Thẩm Chỉ cân trái cây, Sở Trường Phong ở một bên giúp nàng túi giấy dầu.
Rất nhanh Trương đại nương bọn họ cũng đến giúp đỡ.
Cherry bán một cân, nửa cân, mua ăn xong, ai ngon.
Chạy nửa cái đỉnh núi, đúng là lúc những thiếu gia tiểu thư mệt mỏi, giờ phút mua cherry, liền trực tiếp dùng đệm sớm chuẩn , mặt đất ăn nghỉ ngơi.
Cũng lâu lắm, một giỏ lớn cherry mà Thẩm Chỉ lấy bán hết sạch sẽ.
Trái cây bán hết, ăn, chỉ thể về phía những món ăn khác phủ vải màn quầy hàng của nàng.
Cô nương, cái gì mà mì lạnh với miến lạnh khoai môn của ngươi, cho mỗi loại một bát." Một đôi vợ chồng tới.
"Được!"
Trong mì lạnh thêm một đũa dưa chuột sợi, mấy miếng thịt đầu heo kho tương đối mỏng, đó múc một muỗng dầu ớt thơm ngào ngạt, tỏi băm, hành lá, giấm chua, một ít đường, trộn đều.
Nhìn mì lạnh bóng loáng, hai vợ chồng nuốt nước miếng.
Mùi thơm của ớt cho tới bây giờ bọn họ từng ngửi qua, hơn nữa mấy miếng thịt Thẩm Chỉ thêm , bọn họ ngửi một mùi thơm độc đáo đặc biệt mê .
Vẻn vẹn chỉ là ngửi mùi vị, nước miếng liền khỏi toát .
Miến lạnh khoai môn trộn đều theo cách tương tự.
Thẩm Chỉ đặt mì lạnh ở mặt bọn họ,"Tổng cộng sáu mươi văn!"
Hai vợ chồng lập tức bỏ tiền , tiếp theo bưng bát liền ăn.
Mì lạnh vị chua, cay, ngọt vài trộn lẫn cùng , sợi mì trơn bóng, ăn một miếng, hương vị đạm đà thanh mát.
Hai vợ chồng ăn hai miếng mì lạnh, hai mắt sáng ngời, vội vàng ăn miến lạnh khoai môn.
Miến lạnh trơn mềm hơn, mùi vị tương tự mì lạnh, nhưng cảm giác khác , ăn so với mì lạnh còn giải nhiệt hơn.
"Đây là thứ gì? Vị thần kỳ như ? Ăn ... cứ cảm giác như ăn ."
Thẩm Chỉ còn trả lời, hai bọn họ liền cúi đầu tiếp tục vùi đầu ăn.
Thoạt tựa như chỉ là nghi vấn một chút, cũng thật sự đáp án.
"Nó từ đậu hũ khoai môn."
"Đậu hũ khoai môn là cái gì?"
Nữ nhân nghiêng đầu nàng một cái, lập tức cúi đầu ăn.
Thẩm Chỉ: "Đậu hũ khoai môn là do tự , các ngươi mua ở nơi khác ."
Động tác của nữ nhân dừng một chút, lập tức : "Thêm hai bát nữa! Muốn đậu hũ khoai môn gì đó!"
Nam nhân , xen miệng : "Trong bỏ thêm thịt gì ? Cho chúng thêm nhiều một chút, tiền thành vấn đề!"
Thẩm Chỉ: "Trong thêm thịt đầu heo kho, chỗ còn chân gà sốt chanh và tôm chanh chua cay, nếu các ngươi thích ăn thịt, cũng thể nếm thử một chút."
Nói xong, nàng vén ba miếng vải lên.
Nước sốt thơm lừng, chân gà và tôm chanh chua cay đập mắt.
Động tác nhai nuốt của hai vợ chồng đột nhiên dừng .
"Đây là món gì?! Cái là món gì?"
Nam nhân chỉ chân gà và tôm hỏi.
Thẩm Chỉ: "Đây là chân gà, còn đây là tôm."
Khóe miệng nam nhân giật giật,"Chân gà?!"
Thẩm Chỉ gật đầu,"Mùi vị ngon, cảm thấy ăn còn ngon hơn thịt đầu heo kho."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-130.html.]
Ngửi thử, ngược là bất kỳ mùi lạ nào.
Hai vợ chồng ngày thường mở vài cửa hàng gạo, bình thường thích ăn, còn thích ăn một ít món kỳ lạ cổ quái.
Những thứ bọn họ cũng từng ăn qua.
Hai vợ chồng ăn ý liếc .
"Khụ, thịt đầu heo kho, chân gà và tôm đều lấy cho chúng nửa cân nếm thử."
Thẩm Chỉ híp mắt, lập tức cân.
Vừa cân xong, hai trực tiếp bưng bát, mang theo thịt tảng đá phía ăn.
Nam nhân ăn một cái chân gà , chân gà xương, chua chua cay cay, thơm ngát giòn tan.
"Tuyệt quá!"
Hắn khen to một tiếng, chân gà hạ đẳng như cũng thể hương vị như , ... ánh mắt của dừng ở con tôm bên cạnh.
Gắp một con tôm thật lâu, như thế nào cũng đây là vật gì, vì thế trực tiếp cho trong miệng.
Thịt tôm chắc, tươi ngọt chua cay, thơm ngát giải nhiệt!
"Quá tuyệt!"
Nam nhân gắp một cái chân gà cho nữ nhân, gắp tôm,"Mau nếm thử!"
Nữ nhân chần chừ nếm thử.
Vừa nếm thử, con ngươi cũng sắp trừng .
Động tác của hai vợ chồng nhanh hơn, từng ngụm từng ngụm ăn.
TBC
Nửa cân chân gà cùng tôm cũng bao nhiêu, tuy rằng còn thịt đầu heo kho, nhưng hai vợ chồng thể ăn, nhanh liền còn.
Hai vội vàng chạy đến bên quầy hàng.
"Tiểu cô nương! Mỗi thứ đều cho thêm một cân!"
Mọi bên cạnh còn chờ Thẩm Chỉ trộn mì đều sửng sốt.
Người cũng quá đại tài khí thô! Thịt đắt như , thế mà mỗi loại đều mua một cân?! Điên ?
Thẩm Chỉ híp mắt: "Được, chờ một lát."
Động tác của nàng nhanh hơn, trộn xong ba phần mì lạnh, nhanh chóng cân thịt cho hai vợ chồng .
Hai vợ chồng ăn xong mì và miến lạnh khoai môn, họ mang theo thịt, ăn, lên núi.
Nhìn bọn họ , những xếp hàng còn đều mang theo tò mò, cũng nhịn mua một hai lạng nếm thử.
Kết quả nếm thử đều khiến bọn họ kinh ngạc!
Mọi xếp hàng cũng xếp hàng đàng hoàng, một đám hận thể chen đến mặt Thẩm Chỉ.
"Cho một cân! Con tôm !"
"Ta chân gà!"
"Ta thịt đầu heo kho! Tai heo thể cắt nhiều một chút ? Cái đó ăn ngon!"
Thẩm Chỉ bận tối mày tối mặt.
May mắn nàng cắt thịt đầu heo, Sở Trường Phong và Trương đại nương bọn họ cùng giúp đóng gói các món khác, cũng miễn cưỡng ứng phó .
Rõ ràng vẫn còn sớm, lượng còn tới nhiều nhất, nhưng Thẩm Chỉ phát hiện nguyên liệu nấu ăn mà nàng chuẩn cũng dùng hết một nửa.
Sở Cẩm Niên bọn họ, một đám nhãi con tay nhỏ nắm tay nhỏ, lớn che ở phía bảo vệ.
Bọn nhỏ đều là bảo bối, nhiều như , vạn nhất khác lặng lẽ ôm , cũng chỗ .
"Haiz... Sao nhiều như ?" Ngưu Ngưu thở dài,"Ta ngoài chơi."
Sở Cẩm Niên nhón chân, cố qua khe hở.
Nó từng tới nơi náo nhiệt thế , nhiều như chứ?
Buổi sáng lúc đến đây, nó kích động, hiện tại nhiều như , liền càng kích động hơn.
"Ca ca, trong huyện thành cũng náo nhiệt như ?"
Nó hỏi Sở Cẩm Chu.
Sở Cẩm Chu lắc đầu,"Trong huyện thành nhiều như , ở đây náo nhiệt hơn."
Sở Cẩm Niên: "Vậy thật may mắn! Lần đầu tiên ngoài thể đến nơi náo nhiệt như !"
Mộc Mộc: "Niên Niên, nơi chơi vui quá, chúng còn thể tới thì ."
Mộc Mộc cũng từng tới, hôm nay là bởi vì các bằng hữu của nó đều tới, cho nên nó mới thể tới.