Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:15
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc tay trong tay, leo bậc thang, kề tai thì thầm.

Hai tiểu gia hỏa chơi , hiện tại vẫn lời hết.

Sở Cẩm Chu theo phía bọn họ, bọn họ chuyện, cũng cảm thấy với khác, với nó, tâm tình ảnh hưởng.

"Mộc Mộc, cho ngươi , chờ Niên Niên kiếm nhiều nhiều bạc, Niên Niên sẽ dẫn ngươi chơi khắp nơi! Đi thật nhiều nơi mà chúng từng đến!"

"Ừ!" Mộc Mộc dùng sức gật đầu.

"Còn nữa nha, chúng còn thể ăn nhiều nhiều đồ ăn ngon!"

"Ừ ừ!"

"Còn nữa còn nữa! Sau Niên Niên sẽ giúp ngươi cưới vợ! Cưới vợ xinh như thần tiên!"

Lúc Mộc Mộc ngượng ngùng gật đầu, khuôn mặt đỏ rực.

Bỗng nhiên, Sở Cẩm Niên đầu,"Ca ca, Niên Niên cũng sẽ giúp ngươi cưới vợ nha! Niên Niên giúp các ngươi chọn! Tiểu tỷ tỷ nào lớn lên xinh , liếc mắt một cái liền thể !"

Mặc dù... lớn lên , hẳn là đều thể , đúng ?

Sở Cẩm Chu cũng gì,"Ừ, cám ơn ."

"Không cần khách sáo-" Sở Cẩm Niên lúc lắc tay nhỏ,"Nên nên ."

Người lớn trẻ nhỏ leo núi, chuyện phiếm, nhanh lên núi.

Miếu thờ mà bọn họ leo lên đối diện với bậc thang xây dựng vô cùng huy hoàng.

Hương khói nghi ngút, đương nhiên là tu sửa .

"Oa-!"

Vừa thấy chùa miếu, Sở Cẩm Niên liền kích động oa lên một tiếng.

Hắn ngẩng đầu nhỏ tòa kiến trúc to lớn xinh , khiếp sợ đến trợn to mắt.

Tiểu gia hỏa từ khi sinh từng khỏi thôn Tiểu Lâm, nhà nhất từng thấy chính là nhà trưởng thôn.

nhà trưởng thôn cũng chỉ là hai gian nhà ngói lớn gạch xanh, so với gian nhà thể là xanh vàng huy hoàng mắt, thì đủ .

Các tiểu gia hỏa khác cũng đồng loạt ngửa đầu ngơ ngác mà .

"Là nơi thần tiên ở ?"

" nha-"

"Sao nơi xinh như ?"

"Không nha..."...

Người lớn bọn chúng chuyện, đến đau bụng.

"Được , đừng thì thầm nữa, chúng thôi, lễ Phật, để Bồ Tát phù hộ cho chúng khỏe mạnh, kiếm thật nhiều tiền!"

Thẩm Chỉ giữ chặt bàn tay nhỏ của Sở Cm Châu và Sở Cẩm Niên, còn gọi những đứa trẻ khác.

Cha của Ngưu Ngưu đặt Sở Trường Phong lên xe lăn, lúc mới chùa miếu.

Hôm nay nhiều , đều chen lấn thể .

Cả lớn lẫn trẻ con mất gần một canh giờ mới dập đầu, bái Bồ Tát xong và chen ngoài.

"Hô..."

Sở Cẩm Niên cảm giác nó ép đến mức cả sắp bẹp.

Tiểu gia hỏa sờ sờ búi tóc nhỏ mà nương chải cho nó, hỏi Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc,"Ca ca, Mộc Mộc, các ngươi mau xem, tóc của rối ?"

"Ai nha, lúc nương nắm tay , là ai dẫm lên chân !"

Nói xong, nó vội vàng cúi đầu kiểm tra giày mới của .

Nương mua giày thỏ nhỏ cho nó, nó cũng mang mấy dẫm lên, giờ phút thỏ nhỏ trở nên bẩn thỉu, phủ đầy bụi bặm.

Sở Cẩm Niên nước mắt, nó cảm thấy cả sắp vỡ nát .

Ưu sầu, thống khổ, tuyệt vọng đều đủ để biểu đạt tâm tình của nó lúc .

Sở Cẩm Chu , cũng đau lòng vô cùng, vội vàng cúi đầu phủi phủi giày cho nó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-133.html.]

Mộc Mộc cũng phủi phủi một chiếc mặt giày khác,"Đây là ai , thật chán ghét, bẩn giày của Niên Niên!"

Mộc Mộc hiếm khi tức giận, cái miệng nhỏ nhắn cũng sắp vểnh lên trời .

Sở Cẩm Niên hòa hoãn tâm tình, ngược an ủi Mộc Mộc,"Mộc Mộc, đừng khổ sở vì , giày của ngươi cũng dẫm nha."

Động tác phủi giày của Mộc Mộc đột nhiên dừng , dám tin về phía giày của .

Chỉ thấy heo con mà nó quý trọng giờ thể nhận hình dáng ban đầu.

"Răng rắc ..."

Giờ phút Mộc Mộc như thấy trái tim nó vỡ vụn thành từng mảnh.

"Ta... ... heo con của ... gia gia... giày heo con gia gia cho ! A!! Là kẻ trời đ.á.n.h nào chứ?!"

Mộc Mộc tức giận thành cá nóc nhỏ, tức giận đến quai hàm phồng lên, ai oán chằm chằm tất cả từ trong chùa miếu .

TBC

Giống như mỗi đều là hung thủ dẫm bẩn giày heo con của nó.

"Ai da! Thật sự là trời đánh!"

Sở Cẩm Niên cũng tức giận đến chịu , vội vàng xổm xuống, hai tay phủi giày cho Mộc Mộc,"Mộc Mộc, đừng tức giận đừng tức giận, chờ Niên Niên bắt kẻ mặt dày dẫm lên giày của ngươi, ... sẽ đ.á.n.h tan tành!"

"Ừ ừ! Đánh tan tành! Kẻ dẫm lên giày của Niên Niên cũng đ.á.n.h tan tành!"

Hai tiểu gia hỏa cùng chung kẻ địch.

Thẩm Chỉ mím môi, nàng đến chịu nổi. Nếu bọn chúng kẻ thù thật sự là ai, biểu tình sẽ như thế nào?

"Thật sự là tức c.h.ế.t ! Người đều nỡ mang! Da mặt dày! Đại phôi đản !"

"Hừ! Hắn Bồ Tát bắt đ.á.n.h mông!"

Hai tiểu gia hỏa xổm mặt đất giống như hai quả cầu nhỏ, phủi giày, lẩm bẩm lầm bầm, chỉ sợ chú ý, sẽ đá bọn chúng mất.

Người lớn bất đắc dĩ , nhưng vẫn vây quanh bảo vệ bọn chúng, Sở Cẩm Chu và Ngưu Ngưu xổm bên cạnh bọn chúng an ủi.

Bỗng nhiên, Tam Nha : "Ta là ai dẫm bẩn giày của các ngươi."

Sở Trường Phong ánh mắt lóe lên một chút, nụ mặt mang theo đùa cợt, xe lăn nên tầm tương đối thấp, đương nhiên là ai dẫm.

Hai tiểu gia hỏa bây giờ chung kẻ địch, chỉ mong đừng trở mặt thành thù mới .

"Ai ai !" Sở Cẩm Niên vội vàng ôm lấy Thẩm Chỉ,"Tam nha tỷ tỷ, rốt cuộc là nào hổ? Ngươi mau! Ta c.ắ.n c.h.ế.t !"

Mộc Mộc cũng cọ cọ bả vai Thẩm Chỉ,"Tam Nha tỷ tỷ, rốt cuộc là ai a? Có cảm thấy giày heo con của nhất thiên hạ, cho nên mới cố ý dẫm bẩn ? Chắc chắn là như !"

Sở Cẩm Niên suy nghĩ một chút, vẫn nhịn phản bác một câu,"Thỏ nhỏ của mới là nhất thiên hạ."

"Heo con mới đúng!"

"Thỏ thỏ mới đúng!"...

Thẩm Chỉ: "Dừng!"

Hai tiểu gia hỏa lập tức câm miệng, chỉ chớp đôi mắt trong suốt nàng.

Thẩm Chỉ về phía Tam Nha,"Tam Nha, là ai ?"

Khóe miệng Tam Nha nhếch lên,"Heo con là Niên Niên dẫm, thỏ thỏ là Mộc Mộc dẫm."

Lời , khí lập tức chìm yên tĩnh.

Các lớn cùng mấy nhãi con mím môi, một lời, Sở Trường Phong cụp mắt, thu ý trong đáy mắt.

Chủ nhân của thỏ nhỏ và heo con ngẩng đầu lên, liếc , đó đồng loạt "hừ" một tiếng, xoay đầu , nữa.

Sở Cẩm Niên: "Hừ! Quả nhiên là mặt dày! Mắng mặt dày cũng thừa nhận!"

Mộc Mộc: "A! Quả nhiên là trời đánh! Mắng cũng thừa nhận!"

"Hừ! Ngươi mới là trời đánh!"

"A! Ngươi mới là mặt dày!"

Hai con nhỏ ngươi lải nhải vài câu, lẩm bẩm vài câu, nhanh liền nhịn nhào về phía đối phương.

Thẩm Chỉ một tay kéo bọn chúng , chơi đùa một chút cũng , nhưng chơi đùa quá trớn thì .

"Dừng tay! Giày của hạ đứa bẩn, còn phủi cho ? Không nhớ tình cảm ngày thường nữa ?"

 

Loading...