Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 134
Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:16
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai tiểu gia hỏa bĩu môi.
Tình cảm là gì? Bọn chúng !
Bọn chúng chỉ giày bảo bối của dẫm bẩn! Rất bẩn!
"Giày heo con của chính là gia gia mua cho ! Là giày nhất!"
"Giày thỏ nhỏ của chính là nương mua cho ! Cũng là giày nhất!" Sở Cẩm Niên cam lòng yếu thế.
Thẩm Chỉ kéo bàn tay nhỏ bé của bọn chúng,"Giày mang về nhà giặt sạch là ? Giặt xong sạch sẽ như mới."
"... nhưng con đôi giày mới của con, đôi giày mới của con còn giặt nào cả!"
Mộc Mộc tình nguyện mà bĩu môi.
Sở Cẩm Niên chớp chớp mắt: "Ta... ... cũng từng giặt giày !"
Vào lúc , nó ngàn vạn thể thua! Giày của nó cho dù giặt qua, cũng giống như mới! Cũng tính là dối!
Thẩm Chỉ bọn chúng một cái, cực kỳ bất đắc dĩ.
Mà Tam Nha bàng quan cho bọn chúng cãi , ở bên cạnh mắt to lộ nụ giảo hoạt.
Tiểu nha đầu bình thường nhiều, ngờ là một tiểu quỷ lanh lợi như .
Suy nghĩ một chút, Thẩm Chỉ bắt đầu đ.á.n.h bài ôn nhu.
"Bình thường Mộc Mộc thích Niên Niên như , Niên Niên cũng thích Mộc Mộc lắm mà, đừng so đo những thứ nữa, ?"
Hai tiểu gia hỏa vẫn bướng bỉnh ngưỡng cổ nhỏ, là vui.
Thẩm Chỉ gãi đầu, xong đời, hai vật nhỏ dễ dỗ như ? Một đôi giày mà thôi, giống như mạng bọn chúng .
Đến mức ?
Sở Trường Phong tới bên cạnh bọn chúng, trầm giọng : "Không cãi , cũng tức giận, nếu sẽ đ.á.n.h m.ô.n.g các con."
Hai tiểu gia hỏa tiếp tục "Hừ", nhưng dám tiếp tục đối chọi gay gắt nữa.
"Đi thôi! Chúng dạo quanh chùa, hình như xung quanh bán kẹo hồ lô, mua cho lũ nhóc các con mỗi một xâu kẹo hồ lô, đừng buồn nữa, ?"
Mộc Mộc l.i.ế.m liếm miệng,"Kẹo hồ lô... đắt... con cần!"
Sở Cẩm Niên: "Con... con cũng cần! Con mới là nhãi con lãng phí bạc của nương!
Da mặt dày cũng cần, nó mới cần ! Nếu thì thật mất mặt a!
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ : "Vậy theo ! Lát nữa !"
Ngoài miệng là cần, nhưng đám tiểu gia hỏa xung quanh, tìm kiếm vị trí của kẹo hồ lô.
Đi một đoạn, ánh mắt của Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc vô tình chạm , cả hai đều ghét bỏ nhanh chóng , cái miệng nhỏ tiếng động di chuyển, là đang lén lút thì thầm cái gì.
Cùng lúc đó.
Một lão nhân lớn tuổi lòng vòng ở cửa chùa miếu rộng lớn thật lâu, thấy cách đó xa giơ kẹo hồ lô đỏ tươi lên rao bán, đôi mắt đảo quanh, nhanh chóng qua.
Ở trong huyện thành, kẹo hồ lô ba văn tiền một xâu, nhưng ở chỗ , một xâu kẹo hồ lô đường, mười văn!
Người bình thường đều nỡ mua, thể mua đều là tiền.
Lão nhân ở bên cạnh chằm chằm thật lâu, bỗng nhiên thấy hai nam nữ mặc cẩm y tới, nuốt nước miếng, như việc gì chen qua.
Đi trong chốc lát, cách đám đông xa, Thẩm Chỉ thấy kẹo hồ lô đỏ tươi.
"Nhanh! Kẹo hồ lô ở đằng !"
Nàng một tiếng, liền kêu đám nhãi con đuổi theo.
Sở Trường Phong cùng Trương đại nương bọn họ cũng bước nhanh đuổi theo, loại chuyện mua kẹo hồ lô , cũng thể để cho Thẩm Chỉ bỏ tiền .
Hôm nay bọn họ ăn nhiều đồ của nàng như , hẳn là bọn họ nên mua cho cả nhà Thẩm Chỉ ăn mới đúng!
Chỉ là một đám về phía tới hai bước, xung quanh chỗ bán kẹo hồ lô đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào.
Nghe thấy tiếng ồn ào, đám vốn vẫn thưa thớt lập tức tụ , vây quanh một tầng một tầng.
Điều kích thích lòng hiếu kỳ của đám tiểu gia hỏa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-134.html.]
Đám tiểu gia hỏa lùn lùn nho nhỏ, lớn che mất tầm của bọn chúng, cho nên từng đứa đều càng thêm tò mò.
"Làm , cãi ?"
"Chắc là cãi nhỉ?"
"Ta thấy , giống như đang mắng !"
"Ta cũng thấy!"
Thẩm Chỉ biểu tình ngưng trọng mà nhíu mày, ánh mắt nàng , cho nên cách thật xa, khi đám còn đông đúc, nàng thấy một bên cạnh chỗ bán kẹo hồ lô.
Người ... hình như là gia gia của Mộc Mộc.
Nàng sợ lầm nên cố ý , hơn nữa đến nơi, thấy rõ ràng, Mộc Mộc hẳn là sẽ càng kinh hỉ.
giờ phút trong lòng nàng hiểu chút lo lắng cùng khẩn trương, hy vọng là gia gia của Mộc Mộc xảy chuyện gì.
Nếu ...
"Rốt cuộc ai quản ! Hắn là tên trộm! Trộm túi bạc của !"
"Trong túi bạc của mười lượng bạc!"
Một giọng trung khí mười phần , thấy rõ ràng, cũng hiểu rốt cuộc xảy chuyện gì.
Mấy tiểu gia hỏa ngày thường từng thấy qua ăn trộm, nhưng giáo d.ụ.c thể biến thành như .
Cho nên bọn chúng cũng trộm cắp là thứ .
Đặc biệt là Mộc Mộc, gia gia của nó chỉ một với nó, ngàn vạn chuyện , đặc biệt là ăn trộm.
Làm một tên trộm là điều tồi tệ nhất thế giới!
Cho nên nó ghét nhất là ăn trộm!
"Phi! Không hổ! Đã lớn tuổi như mà còn loại chuyện hổ !"
TBC
"Hôm nay nhiều như ! Không trộm của bao nhiêu ! Mọi mau kiểm tra xem túi tiền của còn ở đây !"
"Ta trộm cái gì khác... cầu xin các ngươi thả , đều trả cho các ngươi, bộ đều trả các ngươi, cầu xin các ngươi đừng mang đến quan phủ!" Tên trộm quỳ lạy van xin.
trộm càng tức giận, thậm chí còn đá vài cước.
Rất nhanh, hai vợ chồng trộm túi tiền kéo một ông lão tóc nửa bạc khỏi đám .
Thẩm Chỉ và Trương đại nương liếc mắt một cái thấy kéo lê, tóc tai rối bời, quần áo cũng lăn mặt đất bẩn thỉu... đúng là Lâm gia gia.
Sắc mặt lập tức đổi.
Thẩm Chỉ mím môi, nhanh chóng che mắt Mộc Mộc, Sở Trường Phong cũng vội vàng che mắt Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên.
Trương đại nương cũng .
Đám tiểu gia hỏa ai nấy đều sững sờ, hiểu vì che mắt bọn chúng? Tại cho chúng thấy ăn trộm?
"Cha, con xem ăn trộm một chút! Lỡ như trộm đồ của con thì ?" Sở Cẩm Niên thầm.
Mộc Mộc: "Con cũng xem ăn trộm, con xem tên trộm rốt cuộc trông như thế nào, ăn trộm nhất!"
Thạch Đầu: "Con cũng xem, nếu trộm của chúng , chúng cũng !"
Tam Nha: "Chúng giáo huấn tên trộm một chút! Để về dám trộm đồ nữa!"
Ngưu Ngưu càng nắm chặt tay, nó còn thể đ.á.n.h ăn trộm!
Đám tiểu gia hỏa chủ ý, tinh thần chính nghĩa mười phần, lời, lớn còn nghĩ ngăn cản, bọn chúng cũng từ trong lòng lớn chui ngoài.
Giống như một con cá nhỏ trơn trượt, chỉ trong chốc lát chạy đến mặt tên trộm.
"Cho xem tên trộm trông như thế nào?"
"Ta cũng xem!"
"Ta tới tới!"...
Mặt tên trộm tóc che hơn phân nửa, tất cả thấy rõ, vì thế từng đứa đều nghiêng đầu nhỏ, xổm xuống .