Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:17
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tên trộm thấy một giọng non nớt mềm mại, cả giống như sét đ.á.n.h trúng, cứng đờ.

Mà bọn tiểu gia hỏa cũng dần dần thấy rõ bộ dáng tên trộm.

"Lâm... Lâm gia gia!"

Thạch đầu hét lên!

Những tiểu gia hỏa khác sợ ngây , ngươi , ngươi, cuối cùng đồng loạt về phía Mộc Mộc.

Mộc Mộc lúc như một con chuột thối núp chân khác, tránh né ánh mắt của nó, lập tức mờ mịt.

Nhóm tiểu gia hỏa ăn ý dám lên tiếng nữa, đều lo lắng Mộc Mộc.

Một lúc lâu , Mộc Mộc bỗng nhiên vươn bàn tay nhỏ kéo mái tóc rối bời của Lâm gia gia , nuốt nước miếng, mới cẩn thận lên tiếng: "Gia gia?"

Lâm gia gia tránh né ánh mắt trong suốt của nó, nôn nóng mà lắc đầu,"Ta ! Ta gia gia của ngươi!"

Mộc Mộc mím môi: "Là gia gia! Người là gia gia của con!"

"Ta !"

Lâm gia gia rống to một tiếng, vội vàng kéo kéo tay nam nhân đang giữ tay ông,"Các ngươi dẫn quan phủ thì nhanh lên một chút ! Nhanh lên !"

Nam nhân nhướng mày, dùng sức đạp Lâm gia gia một cước,"Ngươi là tên trộm hổ , còn dám yêu cầu ?!"

Lâm gia gia một cước đạp ngã xuống đất, đau đớn ôm eo.

"Không đ.á.n.h gia gia! Không đ.á.n.h gia gia của !" Mộc Mộc đỏ mắt, rống lên với nam nhân .

Thân thể nhỏ bé nhanh chóng nửa ghé Lâm gia gia: "Ngươi đ.á.n.h thì đ.á.n.h ! Không thể đ.á.n.h gia gia của !"

Nam nhân cau mày.

Lâm gia gia ngơ ngác cháu trai chôn đầu bả vai ông, thể nho nhỏ run lẩy bẩy, hốc mắt ướt át.

Mấy Sở Cẩm Niên , cũng nên cái gì bây giờ.

Nam nhân trộm đồ do dự đứa bé gầy gò , thật sự chút xuống tay .

thê t.ử của đá một cước m.ô.n.g Mộc Mộc,"Cháu trai của ăn trộm cũng là ăn trộm! Thật là hổ!"

Mộc Mộc c.ắ.n môi, tuy rằng đau vô cùng, nhưng nó vẫn cố gắng kiên trì,"Tiếp... Tiếp tục đ.á.n.h ... Chỉ cần các đ.á.n.h gia gia ... gia gia sức khỏe ... Đánh ... Đánh ..."

Giọng trẻ con run rẩy.

Lâm gia gia thành tiếng, ông ôm chặt tiểu gia hỏa, định đem nó chắn ở phía , dự định quỳ xuống nhận sai với hai vợ chồng mắt, nhưng ông còn kịp gì, đột nhiên cảm giác từng đạo áp lực.

"Bá bá, bá nương, các ngươi đ.á.n.h ! Mộc Mộc là bạn của , sai, ngươi đ.á.n.h , cũng đ.á.n.h , ngươi đ.á.n.h cũng cần đ.á.n.h !"

Sở Cẩm Niên chút nghĩ ngợi,"bịch" một cái úp sấp Mộc Mộc, sợ hãi nhắm chặt hai mắt .

Sở Cẩm Chu , nhà nó thể đánh?

Vì thế cũng ngã xuống theo.

Thạch Đầu và Ngưu Ngưu thấy, bằng hữu của bọn chúng đều như , bọn chúng cũng thể nghĩa khí, vì thế cũng sấp xuống theo.

Tam Nha mơ màng bá bá, bá nương hung thần ác sát mắt, các ca ca sấp mặt đất, tiểu nha đầu gian nan nuốt nước miếng xuống, nhắm mắt , cũng ngã sấp xuống theo,

"Đánh... Đánh... Đánh Tam Nha cũng... Cũng -"

Hai vợ chồng trộm đồ đều ngây .

Mà mấy Thẩm Chỉ há to miệng, ngây ngẩn cả .

Còn Lâm gia gia cảm nhận sức nặng nặng , kinh ngạc thể phục hồi tinh thần.

Sở Cẩm Niên ép đến chịu nổi, cảm giác sắp ép thành bánh thịt .

Nó gian nan giật giật bàn tay nhỏ bé,"Ai nha... các ngươi... các ngươi mau nhích một chút, đều... thở nổi..."

Sở Cẩm Chu: "Ta... cũng thở nổi...

TBC

Ca ca, ngươi lớn lên chút quá mập, đè c.h.ế.t !" Sở Cẩm Niên nhỏ giọng lầm bầm.

Sở Cẩm Chu: "... Ta... ... lớn lên sẽ mập nữa..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-135.html.]

Tam Nha nổi nữa,"Ngươi đè ép thì ? Ta ở cùng, còn đ.á.n.h đây!"

Tam Nha đều sắp , tình bạn sắp đè bẹp tiểu nha đầu !

Thạch Đầu chịu nổi, đột nhiên ôm lấy , đặt ở bên cạnh,"Ngươi là một tiểu nha đầu, đ.á.n.h cái gì?! Ngoan ngoãn ở bên cạnh, đừng tới xem náo nhiệt!"

Tam Nha mặc kệ: "Ta nghĩa khí!"

"Ngươi là tiểu cô nương, cần cái !"

"Cần!"

"Không cần!"

Hai cứ như mà cãi .

Những vây quanh xem náo nhiệt đều sửng sốt.

Hai vợ chồng trộm đồ hai mặt , bây giờ? Chẳng lẽ ngay cả lớn và trẻ con đều áp giải đến quan phủ?

Bọn họ áp giải qua đây?

Lúc , Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ rốt cục cũng phục hồi tinh thần, khỏi đám .

Thẩm Chỉ: "Đại ca, tẩu tử, vị lão nhân gia trong thôn chúng , già , tinh thần cũng bình thường lắm, mới thể trộm đồ của hai , cháu trai nhỏ nhà ông cũng là một đáng thương."

"Ông trộm đồ của các ngươi, nếu là trả cho các ngươi, thể bỏ qua cho ông ?"

Nam nhân cùng nữ nhân mặt thối, lên tiếng.

Thẩm Chỉ thở dài,"Chúng chỉ là cùng thôn, chỉ là thấy mấy đứa nhỏ đáng thương, mới chuyện với các ngươi, các ngươi dễ chuyện, nếu cũng dám mở miệng những lời ."

Nam nhân và nữ nhân chằm chằm tầng tầng cục bột nhỏ mặt đất, nghĩ đến trong nhà bọn họ cũng một đứa bé lớn như .

Lại nghĩ đến cháu trai của lão nhân hiếu thuận như , bọn họ cũng chút mềm lòng.

sai chuyện, thì nhất định tiếp nhận trừng phạt, nếu gặp loại thì .

Nam nhân: "Mấy đứa trẻ các ngươi đều dẫn về , còn lão nhân trộm đồ của , sẽ đ.á.n.h mắng , nhưng trộm đồ của , mang quan phủ!"

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong liếc .

Sở Trường Phong: "Được."

Trơ mắt Lâm gia gia bọn họ mang , Mộc Mộc lớn hô to theo bọn họ xuống chân núi, tiếng đều khàn khàn.

"Gia gia... gia gia đừng sợ... ô ô ô... Mộc Mộc... Mộc Mộc ở đây, bọn họ sẽ đ.á.n.h gia gia ..."

Thẩm Chỉ cùng mấy lớn dẫn theo những đứa trẻ khác lặng lẽ theo.

Ai nấy đều thở ngắn than dài.

Trương đại nương nhỏ giọng thầm với Thẩm Chỉ và nương của Thạch Đầu,"Các ngươi xem, Lâm lão gia t.ử bao nhiêu năm từng chuyện như ? Sao hiện tại ... haizz."

"Ai ! Hôm nay ông bắt tại trận, Mộc Mộc sẽ chê như thế nào đây!"

"Sao ăn trộm chứ?"

Trong lòng Thẩm Chỉ nặng trĩu, nàng trăm triệu nghĩ tới lão nhân gia bình thường cùng bọn họ chuyện hòa ái dễ gần, ha hả ... trộm đồ.

Trước đó Sở Trường Phong từng với nàng, Lâm gia gia là ăn trộm, đó nhặt Mộc Mộc mới sửa tật .

Chẳng lẽ... Đây chính là bản tính khó dời?

Ánh mắt của nàng khỏi rơi thể nho nhỏ của Mộc Mộc.

Tiểu gia hỏa đến thể đều đang phát run.

Thật là một đứa bé đáng thương...

Nhìn một hồi, nàng dời tầm mắt đến đôi giày vải heo con của tiểu gia hỏa.

Đôi giày lẽ...

Mộc Mộc thích như a, một chút bụi cũng đau lòng hơn nửa ngày.

 

Loading...