Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 140
Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:22
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mộc Mộc, ngươi nhất định nhớ gọi là nương, ngươi vẫn luôn nương ?"
Sở Cẩm Chu kinh ngạc .
Đệ thích nương như , nó còn tưởng rằng Mộc Mộc cũng gọi nương, sẽ khổ sở, sẽ ghen.
thoạt cũng quá khổ sở.
Mộc Mộc cúi thấp đầu, miệng mấp máy, qua hơn nửa ngày, mới nhỏ giọng : "... nhưng thẩm thẩm xinh là nương của ngươi... Tuy rằng thẩm thẩm là nuôi, nhưng... nhưng Niên Niên... ngươi ghét ?"
Sở Cẩm Niên Mộc Mộc cho tức đến méo miệng,"Lâm Mộc Mộc! Chúng còn là ?"
Mộc Mộc vội vàng gật đầu,"Có! Đương nhiên là !"
"Nương của Niên Niên chính là nương của ngươi! Hơn nữa nương nhận ngươi con nuôi, ngươi đương nhiên cũng là con trai của nương nha! Là con trai thì gọi là nương!"
Sở Cẩm Chu ôm bả vai Mộc Mộc,"Ngươi cứ gọi , ngươi cứ gọi là thẩm thẩm xinh , lẽ nương sẽ buồn, còn nữa, cũng nhớ gọi cha!"
Mộc Mộc c.ắ.n môi nhẹ nhàng gật đầu,"Ta... nhớ ."
Thẩm Chỉ vẫn đang sốt, Sở Trường Phong chỉ chợp mắt một lát liền tỉnh lau mặt, lau cổ cho nàng.
Thỉnh thoảng kiểm tra nhiệt độ cơ thể của nàng.
Ba tiểu gia hỏa ở tình huống hai lớn cũng , còn tay hàm nhai tự nấu một nồi cháo, một đĩa dưa chuột trộn.
Tuy cháo nấu loãng, dưa chuột mặn, nhưng ba tiểu gia hỏa ngoan ngoãn khéo léo, Sở Trường Phong cảm thấy đặc biệt thơm ngọt.
Thẩm Chỉ cũng miễn cưỡng ăn một chút, nhưng nàng khẩu vị, ăn một lát liền ăn vô.
Nàng thoải mái, cả gần như đều rúc trong lòng Sở Trường Phong, đầu còn gối đùi .
Ba tiểu gia hỏa thật sự là việc gì , liền cầm ghế , đồng loạt ở bên giường.
Thẩm Chỉ tựa trong lòng Sở Trường Phong ngủ một giấc, mơ mơ màng màng tỉnh , thấy ba cái đầu nhỏ lông xù xù tựa giường, nàng vươn tay vuốt ve từng cái một.
"Sở Trường Phong, đám nhãi con sợ là đều đói bụng."
Mấy tiểu gia hỏa buổi trưa ăn cháo, nhưng cháo cũng no .
Hiện giờ trời đều tối sầm, thoạt sẽ tối, khẳng định là đói bụng.
Sở Trường Phong sờ sờ đầu nàng,"Không nóng nữa, xuống , chút đồ ăn cho bọn chúng."
Thẩm Chỉ lưu luyến rời rời khỏi lòng , chậm rãi rúc trong chăn.
Sở Trường Phong hai tay chống giường, chậm rãi dịch đến xe lăn.
Thẩm Chỉ cả chỉ con mắt và nửa cái đầu lộ bên ngoài, nàng chuyển con mắt xoay tròn mà .
"Anh gì nha? Chàng xào rau, đơn giản thôi, nấu cháo ."
"Ta ." Sở Trường Phong dịch chăn choa nàng, cầm một cái chăn đắp lên ba tiểu gia hỏa, mới ngoài.
Thẩm Chỉ nghiêng đầu, hiếm khi thanh thản như , nhưng là vì sinh bệnh.
Nàng thở dài.
Uống nhiều nước linh tuyền như , thế nhưng cũng sẽ sinh bệnh, nhiều năm như , đây là đầu tiên.
Rõ ràng Sở Trường Phong và mấy tiểu gia hỏa đều khỏe mạnh mà.
Nhìn chằm chằm ba cái đầu nhỏ, Thẩm Chỉ cảm nhận cảm giác se lạnh trong khí, lông mày khỏi nhíu .
Hiện giờ thêm một tiểu nhãi con, nhà là nhất định sửa, mùa thu tới, mùa đông sẽ xa.
Mùa đông ở đây lạnh, cần chuẩn sớm.
Chỉ là xây nhà tốn ít bạc, nàng nghĩ cách kiếm nhiều một chút.
Nghĩ đến bạc, nàng đột nhiên nhớ đến bạc ngày hôm qua bán bạc còn đếm !
Nàng lập tức lấy một túi lớn đồng xu và bạc vụn giấu trong gian.
Đếm đếm , cân đo một chút, cuối cùng ngạc nhiên phát hiện trong đến mười ba lượng bạc!
Trong lòng Thẩm Chỉ mừng rỡ! Khoảng cách xây nhà gần thêm một bước!
Cộng thêm tất cả tiền kiếm thời gian qua, tổng cộng gần chín mươi lượng!
còn trừ tiền thuế nộp.
Người lớn một ba lượng, trẻ con một hai lượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-140.html.]
Cha của Sở Trường Phong tuy trở về, vẫn đang việc bên ngoài, nhưng cũng tính đầu .
Mấy ngày nữa chuyển hộ tịch của Mộc Mộc tới, liền thêm một đứa nhỏ.
Cộng , chính là mười tám lượng.
Tính toán như , tiền thể dùng để sửa nhà cũng chỉ còn chừng bảy mươi lượng.
Bảy mươi lượng đủ, hơn nữa thời tiết lạnh, mua quần áo mùa đông, chăn bông, hơn nữa đồ dùng trong nhà...
Tính một hồi, tất cả đều là bạc!
Thẩm Chỉ đau lòng thôi.
Không , nàng nghĩ cách, nhanh kiếm tiền, nhanh sửa nhà.
Hoặc là... trực tiếp bắt đầu sửa nhà! Vừa sửa nhà kiếm tiền!
Nghĩ , nàng siết chặt nắm tay, thần sắc trịnh trọng.
Cũng lâu lắm, Sở Trường Phong , bưng một chén cháo, một chén rau xào, một chén dưa chuột trộn.
Đặt khay xuống, : "Ăn cơm thôi, nàng sức ? Ta đút nàng?"
Nói xong, bàn tay lớn của dán lên trán Thẩm Chỉ.
Có lẽ là bận rộn bên ngoài, tay lạnh ngắt.
Thẩm Chỉ cầm tay , kéo tay còn ôm lòng ,"Sở Trường Phong, lạnh ? Tay lạnh như băng, để ủ ấm cho ."
Nàng chỉ mặc một bộ áo lót mỏng manh, cách lớp vải , nhiệt độ cơ thể ấm áp của nàng nhanh truyền lòng bàn tay của Sở Trường Phong, đến cả tứ chi, cuối cùng là trái tim đều ủ đến ấm áp dễ chịu.
Thẩm Chỉ mặt mày cong cong, lông mi cong dài, trong chăn, ngoan ngoãn khéo léo.
Sở Trường Phong nuốt nuốt nước miếng, nắm tay thật chặt, giống như đang cố gắng đè nén cái gì.
"Ấm hơn chút nào ?" Thẩm Chỉ chớp chớp mắt hỏi.
Con cự thú trong lòng trong nháy mắt phá tan lồng giam.
TBC
"Chỉ Chỉ."
Trái tim Thẩm Chỉ run lên.
Giây tiếp theo, Sở Trường Phong đột nhiên cúi xuống, mang theo một nụ hôn nhiệt liệt, cho phép phản kháng, cuốn lấy nàng.
Nàng trợn tròn mắt, tim đập thình thịch ngừng.
Bỗng nhiên trong n.g.ự.c còn, Sở Trường Phong rút tay .
Rất nhanh, bàn tay mà rút về ôm lấy đầu nàng, hôn càng sâu.
Đôi mắt Thẩm Chỉ nổi lên sóng nhẹ, bất giác nhắm mắt .
Sở Trường Phong hôn quá mạnh, nàng nhanh liền thể hô hấp.
Đưa tay chống lên vai , đẩy , nhưng bàn tay lặng lẽ trượt xuống, nắm lấy cổ của nàng.
Lực đạo mang theo một cỗ khí thế thể cự tuyệt.
Giống như bóp chặt mạch sống, Thẩm Chỉ trốn cũng thể trốn, tránh cũng thể tránh, chỉ thể sa bên trong, nhịp tim đập dồn dập.
Bây giờ nàng mới thì nụ hôn thật sự là như .
Trước nàng hôn Sở Trường Phong chỉ là đ.á.n.h lén, vô cùng đơn giản, tựa như chuồn chuồn lướt nước.
Mà hôn nàng, giống như đoạt lấy mạng nàng mới cam tâm.
Không qua bao lâu, môi bỗng nhiên đau, nàng mở đôi mắt đẫm lệ, Sở Trường Phong... c.ắ.n nàng!
Nàng ăn đau kêu lên một tiếng, Sở Trường Phong mới buông nàng .
Không khí trong lành lập tức tràn từng lỗ chân lông, Thẩm Chỉ hít sâu mấy , thở hổn hển một hồi lâu.
Sở Trường Phong rũ mắt nàng.
Thẩm Chỉ trong lúc lơ đãng thẳng mắt , ngẩn .
Ánh mắt đen kịt, giống như ăn thịt .
Nàng khó khăn nuốt nước miếng, nhịn siết tay thành nắm đấm, đ.ấ.m nhẹ n.g.ự.c ,"Chàng... khi dễ ."