Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:25
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Chỉ vẻ mặt bình thản của , nhẹ nhàng nắm lấy tay ,"Bọn họ chắc chắn nhớ , chỉ là cách nào trở về thăm , đừng khổ sở."

Sở Trường Phong khẽ ngẩng đầu trời,"Ta khổ sở."

Tuy rằng cha ở bên cạnh , nhưng bên cạnh những quan trọng hơn.

Nương t.ử và các con của ...

Hai mật chuyện, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc hai mặt .

Cha và nương của bọn chúng hình như quên mất bọn chúng.

"Niên Niên, chúng nên quấy rầy bọn họ, chúng ... cùng Chu Chu ca ca chơi diều lão hổ ."

Sở Cẩm Niên thở dài,"Cũng chỉ thể như ."

Hai lớn cùng bọn nhỏ chơi đến khi trời tối.

Trăng lên, cũng gió, mấy tiểu gia hỏa mới nguyện ý về nhà.

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong đưa Ngưu Ngưu và Thạch Đầu về nhà, mới trở về.

Sau khi trở về, ba tiểu gia hỏa nấu nước, khi tắm rửa sạch sẽ, bưng chậu nước phòng ngủ.

"Bộp" một tiếng.

Mộc Mộc đặt chậu nước nóng hổi đặt bên cạnh giường, nước b.ắ.n tung tóe mặt nó, nhưng nó cũng thèm để ý, tùy tiện lau hai cái, liền híp mắt Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong giường, thấp thỏm : "Con... con rửa chân cho cha và nương!"

Sở Cẩm Niên theo sát phía ,"Con rửa mặt!"

Sở Cẩm Chu vốn cũng việc , nhưng nó cướp hai , hơn nữa nó cũng nhường hai .

Vì thế nó liền định bóp vai đ.ấ.m lưng cho cha và nương.

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong liếc .

Mộc Mộc bắt đầu cởi giày cho Sở Trường Phong, bất quá nó từng cởi giày cho khác, nửa ngày cũng cởi .

Sở Trường Phong khẽ : "Không cần các con rửa mặt rửa chân cho chúng , lớn chúng tự , các ngươi tự sạch sẽ là ."

"Không !" Sở Cẩm Niên thẳng thừng cự tuyệt.

"Con cùng Mộc Mộc và ca ca đều là hiếu! Người khác đều rửa mặt rửa chân, bóp vai đ.ấ.m lưng cho cha và nương, chúng cũng !"

Không lay chuyển ba tiểu gia hỏa, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ liền tiếp nhận.

Mặc dù từng cởi giày, nhưng Mộc Mộc rửa chân cho gia gia, cho nên nó rửa cẩn thận, bàn tay nho nhỏ năm lấy bàn chân to lạnh lẽo của Sở Trường Phong, một chút ghét bỏ, chỉ là rửa nhíu mày.

"Cha."

"Hả?"

"Chân của cha đều là xương, gầy quá, lạnh nữa." Tiểu gia hỏa nhỏ giọng .

Sở Trường Phong còn gì, Sở Cẩm Niên : "Mộc Mộc, đại phu cha bình thường bộ, chân sẽ trở nên gầy, còn thể trở nên lạnh, bình thường còn xoa bóp chân cho cha, xoa bóp chân sẽ hơn!"

Mộc Mộc gật đầu,"Lát nữa con xoa bóp chân cho cha! Rửa chân xong sẽ xoa!"

"Ừm ừm! Chúng con cùng xoa bóp! Còn ca ca nữa!"

Sở Cẩm Niên đang gian nan vặn khăn định rửa mặt cho nương.

Sở Trường Phong Mộc Mộc, trong lòng mềm nhũn lạ thường.

Rốt cuộc là dạng cha gì mà nhẫn tâm bỏ rơi một đứa bé như thế ?

Cũng ngoan ngoãn như Cẩm Chu và Cẩm Niên nhà .

TBC

Rửa một lúc, Mộc Mộc ngẩng đầu lên hỏi,"Cha, con mới xoa bóp chân của cha, cha thấy thoải mái ?"

Lúc , hai chân của Sở Trường Phong bất kỳ cảm giác gì, cho dù dùng đá đập chân, cũng sẽ đau.

bây giờ đột nhiên cảm giác một trận tê dại.

Loại cảm giác cũng mãnh liệt.

Hơn nữa Mộc Mộc xoa bóp chân cho , hình như cũng cảm giác .

Chàng giật , thu hồi tâm tư, mới : "Thoải mái, cám ơn lão nhị nhà ."

Lão nhị...

Mộc Mộc sửng sốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-143.html.]

Lúc Sở Cẩm Niên thở dài, nó tự thầm,"Ca ca là lão đại, Mộc Mộc là lão nhị, thành em út ?!"

Giọng điệu cực kỳ ai oán.

Sở Cẩm Chu đang giúp Thẩm Chỉ bóp vai đến khép miệng.

mặt Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong cũng hiện lên nụ .

Cố tình Sở Cẩm Niên vẫn còn sầu.

"Nếu là nhỏ nhất, thì cái gì cũng thể , ai cũng thể lão đại của , haiz... thật sầu..."

Vừa sầu, vắt khô khăn bò lên giường, liền lau qua lau khuôn mặt tuấn tú của Sở Trường Phong.

Sở Trường Phong phản xạ điều kiện tránh né một chút, Sở Cẩm Niên "chậc" một tiếng,"Cha ngoan ngoãn một chút! Niên Niên đang lau mặt cho cha mà!"

Sở Trường Phong kinh ngạc nó,"Em út, thấy tính tình của con càng ngày càng lớn ! Hung dữ quá!"

Sở Cẩm Niên: "Con thành em út , nếu con hung dữ, con sẽ khi dễ!"

Trước đây, nó là đứa nhỏ nhất trong nhà , đó ngày nào cũng khi dễ.

Tuy rằng, hiện tại tất cả khi dễ nó nữa, nhưng nó vẫn nhớ rõ chuyện ! Kẻ yếu thì sẽ khi dễ!

Ca ca với nó, tỏ hung dữ một chút, cần quá dễ chuyện, cũng cần quá ngoan, như mới khi dễ.

Sở Trường Phong thở dài, tuy rằng nhãi con hung dữ, nhưng còn rửa mặt cho cha, hiếu, liền miễn cưỡng chịu .

Sở Cẩm Chu bóp vai cho Thẩm Chỉ xong, bóp vai cho Sở Trường Phong.

Còn Mộc Mộc rửa chân cho Thẩm Chỉ xong, mang nước đổ, liền theo Sở Cẩm Niên ôm một chân Sở Trường Phong, thở hổn hển xoa bóp.

Thẩm Chỉ giường bọn chúng, một lúc liền buồn ngủ, ngủ lúc nào cũng .

Mấy nhãi con hầu hạ Sở Trường Phong xong, liền tay nắm tay phòng nhỏ của bọn chúng.

Trong phòng nhất thời yên tĩnh.

Sở Trường Phong cúi đầu hai chân của , đưa tay xoa nhẹ, xoa một hồi , đáy mắt nổi lên nước mắt.

Vừa lúc mấy tiểu gia hỏa xoa bóp cho , cái loại cảm giác đau đớn nhàn nhạt cho tưởng như đang mơ.

bây giờ chắc chắn, hai chân của thật sự tri giác, rõ ràng.

Trong lòng quá mức vui sướng, nên phát tiết như thế nào, liền ôm lấy đầu Thẩm Chỉ, hôn lên mặt nàng vài cái.

Thẩm Chỉ hôn đến tỉnh , nàng mở mắt , tầm mắt mơ hồ,"Sở Trường Phong..."

Giọng điệu mềm mại của nàng khiến Sở Trường Phong hôn loạn gặm loạn.

Thẩm Chỉ cau mày,"Chàng... là ch.ó con ?"

Trên mặt Sở Trường Phong lộ nụ sáng lạn,"Chỉ Chỉ... ... chân của tri giác!"

Đôi mắt đỏ hoe, lớn.

Hai mắt Thẩm Chỉ kinh ngạc, nụ ngọt ngào nhanh chóng hiện lên,"Thật ?!"

Nàng kích động dậy,"Ta với , nhất định sẽ ! Nhất định sẽ !"

Nàng ôm chặt lấy Sở Trường Phong,"Sở Trường Phong, chắc chắn thể lên! Rất nhanh thôi!"

"Ừ." Chàng vùi đầu cổ nàng, nhẹ nhàng gật đầu.

Thẩm Chỉ vuốt ve đầu , đến thoải mái.

Hai kích động một hồi lâu, mới ổ chăn.

Thẩm Chỉ nũng chui lòng , Sở Trường Phong thì ôm chặt lấy nàng.

Đầu lớn tựa đầu nhỏ, hai từng mật như .

Thẩm Chỉ rụt xuống, lỗ tai dán n.g.ự.c Sở Trường Phong, lẳng lặng nhịp tim của .

"Sở Trường Phong... Tim của đập thật nhanh nha..." Nàng nhỏ giọng .

Sở Trường Phong nhắm hai mắt ,"Không chuyện, ngủ ."

"Sao hung dữ như ? Ta chỉ chuyện thôi mà."

"Nàng bệnh còn khỏe hẳn, lời."

"A... Được ."

 

Loading...