Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 144
Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:26
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Chỉ giường hai ngày, phong hàn khỏi hẳn, mới mấy cha con cho phép xuống giường.
Mưa hai ngày nay tưới mát thời tiết nóng bức, nhưng mặt trời , vẫn nóng hầm hập.
Thân thể lên, Thẩm Chỉ liền chịu yên, nàng mang theo ba tiểu gia hỏa lên núi, đào bộ khoai môn mà nàng phát hiện đó mang về.
Trên đường còn hái nhiều rau dại, nấm và mộc nhĩ.
Mang về nhà phơi bộ.
Bận rộn suốt hai ngày, thật lâu nàng huyện thành, Thẩm Chỉ dự định Tần gia một bữa cơm.
Vốn đồng ý cách vài ngày sẽ một , cách lâu.
Biết nàng huyện thành, Sở Cẩm Niên liền tung tung tăng theo phía nàng, ý tứ gì cần cũng .
Thẩm Chỉ nhéo mặt nó,"Không các con đều huyện thành ? Hôm nay còn ?"
Sở Cẩm Niên mân mê bàn tay nhỏ bé,"Nương... chúng thị trấn cũng là đặc biệt dẫn con , nương dẫn ca ca , sẽ dẫn con ."
Tiểu gia hỏa vẫn còn nhớ kỹ.
Sở Trường Phong: "Niên Niên, nương con chính sự, thời gian chơi với con, con ở nhà chơi diều với ca ca và Mộc Mộc ."
Sở Cẩm Niên lên tiếng, ôm chặt lấy chân Thẩm Chỉ,"Nương-"
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ,"Được, hôm nay dẫn con !"
"Hắc hắc hắc... Vậy để con mặc quần áo mới !"
Nói xong, liền nhanh như chớp chạy về phòng.
Rõ ràng là mặc quần áo mặc nhiều , mà vẫn gọi là quần áo mới...
Thẩm Chỉ lắc đầu, nhanh, tiểu gia hỏa liền , mặc quần áo mới của , còn mang đôi giày thỏ con.
Sở Trường Phong Thẩm Chỉ vài , bỗng nhiên giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng,"Nàng đến tiệm sách trong trong huyện thành xem công việc chép sách gì , nếu thì mang về ."
"Chàng chép sách ?!"
Sở Trường Phong gật đầu,"Tay của ... Từ từ , hẳn là thể."
Chỉ cần suy nghĩ như , thái độ cùng cảm xúc đều còn tiêu cực nữa, cho dù kiếm tiền cũng là điều .
"Được, lúc trở về sẽ hỏi."
Đột nhiên nghĩ tới cái gì, Thẩm Chỉ hỏi: " , Chu Chu cũng nên học, nếu mua chút giấy bút mực, rảnh rỗi thể dạy nó, Niên Niên và Mộc Mộc cũng thể học một chút."
Sở Trường Phong gật đầu,"Được."
Hôm nay là đặc biệt huyện thành, cùng ngày đó bắt giống .
Dọc theo đường Sở Cẩm Niên chằm chằm mỗi một thứ mà nó từng thấy đường, đến hai mắt đăm đăm.
Đến huyện thành, thấy đủ loại đồ chơi nhỏ, ánh mắt giống như phát sáng.
Tiểu gia hỏa Thẩm Chỉ nắm tay, chằm chằm những đồ vật bên đường, Thẩm Chỉ kéo mới chịu di chuyển về phía .
Đột nhiên thấy quầy hàng mấy tượng gốm con thỏ và tiểu lão hổ ngây thơ chất phát, lập tức nổi nữa.
Thẩm Chỉ kéo hai cái, tiểu gia hỏa cũng nhúc nhích, nàng mới đầu .
"Thích những thứ ?" Nàng hỏi.
Khuôn mặt của Sở Cẩm Niên đỏ lên, lập tức tỉnh táo , vội vàng kéo tay nàng về phía ,"Không thích, thích!"
Thẩm Chỉ đầu thoáng qua những động vật nhỏ bằng gốm , lỗ tai cùng khuôn mặt của tiểu gia hỏa ửng đỏ, đang suy nghĩ cái gì.
Đi Tần phủ, nàng khỏi Tần bà t.ử trách móc một hồi, đơn giản chính là ghét bỏ thời gian nàng tới quá ít.
Toàn bộ quá trình Thẩm Chỉ đều giải thích.
Nói chuyện với Thẩm Chỉ xong, Tần bà t.ử mới chú ý tới tiểu hắc cầu gầy gò bên chân nàng.
Bất quá hiện tại tiểu gia hỏa còn gầy như lúc , ít nhất cũng tăng thêm bốn năm cân, nhưng so với hài t.ử bình thường thì vẫn gầy yếu.
Hơn nữa nước da đen, trông càng gầy hơn.
"Đây là?"
"Đây là con trai ." Thẩm Chỉ giới thiệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-144.html.]
Tần bà t.ử mi tâm nhảy dựng, thốt : "Đây chính là tiểu hắc than mà thiếu gia nhà ?"
Không khí trong nháy mắt ngưng trệ.
Dường như tiếng kim rơi xuống đất cũng thể thấy.
Tần bà t.ử ý thức sai.
Sở Cẩm Niên mím chặt cái miệng nhỏ nhắn, thở hồng hộc,"Có là ca ca đáng ghét ?! Tiểu hắc than? Cả nhà mới là tiểu hắc than!"
"Ặc..."
Cuối cùng Tần bà t.ử cũng nhận lỡ lời, vội vàng tìm cái cớ liền rời .
mà, Sở Cẩm Niên tức điên, ai cũng ghét bỏ nó đen?
Rõ ràng nó là Hắc Tiếu! Bọn họ đều ?
Thẩm Chỉ tiểu gia hỏa đáng thương đang tức giận, chỉ thể dỗ dành .
"Bảo bối, bọn họ gì mặc kệ bọn họ, con cần quan tâm, sở dĩ con đen như là bởi vì mỗi ngày đều việc, bọn họ đều là tiền, cần việc, tự nhiên sẽ đen, cũng hiểu màu da của con là đại diện cho sự cần cù dũng cảm."
Lời của Thẩm Chỉ luôn dễ , tùy tiện hai câu là thể dỗ tiểu gia hỏa đến đầu óc choáng váng.
Tiểu gia hỏa vui vẻ, ngoan ngoãn ở một bên, Thẩm Chỉ bắt đầu nấu ăn.
Mà bên , Tần bà t.ử báo cáo với Tần Cửu An.
Biết Thẩm Chỉ đến nấu ăn, còn mang theo đứa con trai tiểu hắc than của đến, trái tim vui sướng của Tần Cửu An lập tức lạnh lẽo.
"Thiếu gia, trong lòng ngươi khổ sở thì đừng gặp bọn họ, lát nữa cơm xong, ngươi chỉ cần ăn là ."
Tần Cửu An trả lời, tìm kiếm thứ gì đó trong thư phòng, vẻ mặt uể oải.
"Thiếu gia, ngươi đang tìm cái gì?"
Tần Cửu An: "Người vất vả lắm mới mang con đến, dù thế nào cũng tặng quà gì đó cho ."
Tần bà t.ử khóe miệng co rút,"Được , ngươi còn hào phóng."
TBC
Khi Tần Cửu An còn nhỏ đồ chơi nhiều, hiện giờ dần dần lớn lên, nhiều đồ chơi còn thích nữa.
Rất nhanh, liền tìm một đống đồ chơi ở trong ngăn tủ.
Trống bỏi, cửu liên , diều giấy, chuồn chuồn trúc, còn nhiều mặt nạ đáng yêu kỳ lạ.
Nhìn những bảo bối , Tần Cửu An buồn rầu thầm,"Tặng cái gì mới đây?"
Tần bà t.ử chẳng từ lúc nào lặng lẽ đến gần, khi thoáng qua, : "Mấy thứ ngươi cũng chơi nữa, bộ đều đưa , chừng Thẩm Chỉ còn thể thêm mấy bữa cơm cho ngươi."
Tần Cửu An: "..."
Tặng hết? Đây gì cũng là bảo bối của ! Sao thể tặng là tặng?
"Thiếu gia, ngươi luyến tiếc ?"
"Thiếu gia, ngươi trưởng thành , cũng thể giống như lúc nhỏ, chơi mấy thứ ?"
Tần bà t.ử lẩm bẩm, Tần Cửu An cũng cảm thấy ấu trĩ keo kiệt.
Hạ quyết tâm, lấy bộ đồ trong ngăn tủ đóng gói,"Vậy đưa tất cả cho tiểu gia hỏa ."
Tần bà t.ử nhanh nhẹn mang hết những món đồ chơi rời .
Tặng thì a, tặng hết !
Bằng thường xuyên sẽ lấy hoài niệm một chút, mỗi một hoài niệm, bà đem những thứ đều lau một , thắt lưng cũng sắp bà lau đến gãy !
Sở Cẩm Niên đang chán c.h.ế.t mà nương nấu ăn, đột nhiên cửa tối sầm , nó tò mò qua, liền đối diện với khuôn mặt híp mắt của Tần bà tử, đến quá rực rỡ, chút dọa .
Sở Cẩm Niên nuốt nước miếng, vội vàng về phía nương, nhưng Tần bà t.ử trực tiếp tới mặt nó.
"Phịch!"
Một túi đồ lớn đặt lên bàn mặt nó.
Sở Cẩm Niên ngơ ngác, rõ lão bà bà gì.
"Tiểu gia hỏa, đây là thiếu gia nhà tặng cho ngươi!"