Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 146
Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:29
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường trở về, Sở Cẩm Niên nghĩ đến chuyện xảy hôm nay, khỏi cảm thấy buồn , che cái miệng nhỏ nhắn, tự ngừng.
"Niên Niên con cái gì ?"
"Ha ha ha... nương, thật buồn ... ha ha..."
"Cái gì buồn ? Mau cho ."
"Chính là... chính là đại ca ca tặng đồ chơi cho con, con con nuôi của ! Người xem buồn ?"
Thẩm Chỉ kinh ngạc, Tần Cửu An chỉ là một thiếu niên choai choai, thậm chí còn tới tuổi trưởng thành, nàng cũng thể nương của .
Hắn còn cha nuôi của con trai nhà , thật đúng là suy nghĩ của trẻ con, nghĩ cái gì thì cái đó.
"Con đồng ý với chứ?"
Sở Cẩm Niên lắc đầu,"Đương nhiên là ! Niên Niên chỉ một cha thôi!"
Thẩm Chỏ xoa xoa cái đầu nhỏ của nó,"Thế mới đúng, khác dỗ dành con, lừa gạt con, ngàn vạn thể tin tưởng, đặc biệt là vài lớn, cho con chút bánh kẹo đồ ăn, con thể nhận, ?"
"Không nhận nhận! Trước cha với con , như sẽ bắt cóc!"
Thẩm Chỉ mỉm ,"Biết thế là ."
Đi ngang qua chợ, Thẩm Chỉ dẫn tiểu gia hỏa đến quầy gà nướng của hai cha con Lâm Thủ Tài một chút.
Bọn họ nướng gà, mặt hì hì, là tâm trạng .
Tuy rằng bình thường thái độ đối đãi với khách nhân cũng , nhưng nụ hôm nay khác với .
Thẩm Chỉ tò mò,"Ông chủ Lâm! Hôm nay ăn tệ a?"
Thấy nàng, hai cha con gà cũng nướng nữa, lập tức chạy .
"Ai nha! Thẩm cô nương!"
Hai cha con kích động hưng phấn, Thẩm Chỉ sửng sốt.
"Đây là... Làm ? Cao hứng như ?"
Lâm Hữu An : "Thẩm cô nương, chúng thật sự cám ơn ngươi, ngươi bảo chúng đến núi Yến Quy bán gà nướng ?"
Thẩm Chỉ gật đầu.
Lâm Hữu An tiếp tục : "Chúng sớm một ngày, dựng quầy chân núi, nghĩ tới a!"
Phải rằng, ngày thường bọn họ kiếm nhiều nhất cũng chỉ hai ba lượng!
"Đó cũng là do công sức vất vả của các ngươi, cũng chỉ mà thôi."
Ngày đó Thẩm Chỉ cũng thấy hai cha con , còn tưởng rằng bọn họ .
Bất quá núi Yến Quy lớn, chân núi diện tích càng rộng, bọn họ chọn chỗ bán gà nướng, nàng chú ý cũng phát hiện .
"Thẩm cô nương, đưa ngươi một con gà nướng, ngươi thể cầm về ăn, khác đều thích ăn gà nướng nhà , tuy bằng chân gà mà ngươi , nhưng hương vị cũng tệ."
TBC
Nói xong Lâm Thủ Tài chọn một con gà nướng vàng ươm dùng giấy dầu gói .
"Không..."
Thẩm Chỉ định cự tuyệt, chợt thấy một tiếng nuốt nước miếng rõ ràng.
Vừa cúi đầu, liền phát hiện con trai nhà cầm trống bỏi lấy từ trong đống đồ chơi, ánh mắt chằm chằm những con gà nướng thơm ngào ngạt , khóe miệng còn nước miếng.
Nhìn giống như một đứa ngốc.
Thẩm Chỉ lắc đầu,"Vậy thì khách sáo nữa."
Nhận lấy gà nướng, Thẩm Chỉ lúc mới chuyện chính,"Ông chủ Lâm, mỗi ngày gà mà nhà ông nướng đều là tự nuôi ?"
Thẩm Chỉ mở quán, nàng quyết định những món lợi nhuận cao một chút, đó chính là gà hầm nấm, gà om cay, móng heo hầm các loại.
Lâm Thủ Tài bọn họ mỗi ngày đều dùng nhiều gà, chừng sẽ quen chuyên nuôi gà, nếu mua như , thể rẻ hơn một chút.
Lâm Thủ Tài , vội vàng : "Không giấu gì ngươi, gà nướng đều là tự nuôi đấy! Nhà ngoại trừ nuôi gà còn nuôi vịt nữa!"
Trong lòng Thẩm Chỉ vui vẻ, hai cha con Lâm gia đều là dễ chuyện, nếu mua từ bọn họ chắc chắn sẽ lừa, chừng còn thể thương lượng giá !
"Ông chủ Lâm, gà và vịt nhà ông bán cho khác ? Qua một thời gian nữa định sẽ mở một quán ăn, sẽ dùng đến gà và vịt, mua từ ngươi một ít."
"Được chứ! Đương nhiên là !"
Hai nhanh chóng quyết định giá cả.
Trên chợ, giá thị trường gà sống đại khái là mười lăm văn một cân, nàng mua nhiều, hơn nữa Lâm Thủ Tài nguyện ý giảm giá cho nàng, cuối cùng thương lượng giá mười ba văn.
Xác định nguyên liệu nấu ăn xong, sắc trời cũng còn sớm nữa, nàng mới đưa Sở Cẩm Niên về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-146.html.]
Thẩm Chỉ bận cùng Lâm Thủ Tài thương lượng giá cả, tiểu gia hỏa ở bên cạnh nhàm chán c.h.ế.t, cuối cùng cũng thể về nhà, nó vui vẻ tươi như hoa.
"Nương, bá bá thật , tặng gà nướng cho chúng ."
"Có con thèm ? Muốn ăn gà nướng?" Thẩm Chỉ nhéo cái mũi nhỏ của nó.
Sở Cẩm Niên xoa xoa cái mũi, ngượng ngùng hai tiếng,"Chỉ thèm một chút thôi."
"Trở về ăn cùng cha và các ca ca."
"Âng!"
Lăn qua lăn một ngày, lúc về đến nhà trời cũng sắp tối.
"Ca ca! Mộc Mộc! Niên Niên về !"
Sở Cẩm Niên cầm theo gà nướng, tung tăng nhảy nhót dẫn đầu cửa.
"Các ngươi nhớ Niên Niên ?
Ta với các ngươi nha, hôm nay đồ ăn ngon!"
khi nhà, tiểu gia hỏa thấy , chỉ một nam nhân cao lớn râu ria đầy mặt ở trong sân.
Sở Cẩm Niên sợ hãi lui về phía hai bước.
Thẩm Chỉ phía tiểu gia hỏa, nó lùi , thiếu chút nữa ngã sấp xuống, vội vàng đỡ lấy bả vai nó.
"Niên Niên, con lui về phía gì?"
"Nương..." Tiểu gia hỏa ôm lấy chân nàng, đầu rụt .
Thẩm Chỉ nhướng mày, ngẩng đầu, lúc mới thấy trong nhà thêm .
Người râu quá dài, rõ mặt, nàng căn bản nhận .
"Đã trở về."
Người nam nhân mở miệng .
Thẩm Chỉ ngẩn , giọng chút quen thuộc...
Nhớ tới cái gì, nàng bỗng sững !
"Cha?"
Đây là công công của nàng, cha của Sở Trường Phong a!
Sở Khiếu quanh năm ở nhà, thỉnh thoảng trở về cũng chỉ ngây hai ba ngày, mỗi trở về râu ria đều ngắn, khoa trương như , đừng là Thẩm Chỉ, cho dù là nguyên chủ đây chỉ sợ cũng nhận .
"Ừ."
Sở Khiếu ít .
Sở Cẩm Niên chớp đôi mắt trong suốt, nam nhân râu ria kỳ quái , nương , cố gắng phân tích cuộc đối thoại của hai .
Cha...
Nương gọi là cha...
"Niên Niên? Lại đây, để gia gia ôm."
Đôi mắt Sở Cẩm Niên đột nhiên trợn tròn.
"Gia gia?!"
Tuy rằng từng gặp qua, nhưng ấn tượng của Sở Cẩm Niên đối với gia gia chỉ là râu, tướng mạo mơ hồ, bây giờ râu càng thêm dày dài, nó càng nhận .
Nam nhân cao lớn râu xồm vốn cho chút sợ hãi, tiểu gia hỏa dọa đến chịu nổi.
Hiện giờ cũng thể tin là gia gia của nó!
Sở Khiếu giang cánh tay ,"Lại đây."
Sở Cẩm Niên nuốt nước miếng, vội vàng Thẩm Chỉ.
Thẩm Chỉ vỗ vỗ bả vai nó,"Đi ."
Do dự một hồi lâu, tiểu gia hỏa mới chậm rãi về phía Sở Khiếu. Còn tới mặt, Sở Khiếu đột nhiên vươn tay kéo tiểu gia hỏa qua, đó ôm lấy tung lên trung.
"A!!!"
Sở Cẩm Niên sợ tới mức thét chói tai.
"Ha ha ha..." Trên mặt Sở Khiếu mang theo nụ ,"Sợ cái gì? Tiểu nam oa cũng thể nhát gan như ."
Sở Cẩm Niên mếu máo, sắp .