Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:30
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Số Sở phụ Sở mẫu trở về thể đếm đầu ngón tay, mỗi trở về ở hai ngày, hơn nữa nguyên chủ ngụy trang , cho nên thái độ của nhị lão đối với nàng coi như hiền lành.

Cảm xúc phập phồng bình tĩnh , Thẩm Kỳ xách đồ trong phòng.

Sở Cẩm Niên trơ mắt nương ném nó cho gia gia.

Kỳ thật tiểu gia hỏa cũng sợ gia gia, còn luôn ngóng trông gia gia nãi nãi thể trở về.

... râu của gia gia nhiều như , trông thật đáng sợ.

Vào trong nhà, đặt mấy món đồ chơi xuống, Thẩm Chỉ mới phát hiện Sở Trường Phong đang ở trong phòng ngủ.

Nàng ,"Sở Trường Phong."

Chàng thu quần áo giặt sạch từ buổi sáng, đang gấp gọn, thấy giọng nàng, vui mừng đầu ,"Nàng về ?"

Hai mắt sáng lấp lánh, Thẩm Chỉ xem đến trong lòng phát ngọt.

"Ừ, về ."

Nàng xuống mép giường,"Cha nương trở về khi nào? Nương ? Chu Chu và Mộc Mộc ?"

Thẩm Chỉ chút khẩn trương, sợ bọn họ chấp nhận sự tồn tại của Mộc Mộc.

thêm một là thêm một đôi đũa, một năm ăn cũng ít, nông gí điều kiện , ai nguyện ý nuôi thêm một miệng ăn.

Sở Trường Phong khẽ : "Cha nương mới trở về, còn đầy một canh giờ, Chu Chu và Mộc Mộc theo nương vườn hái rau, chắc sắp trở về ."

Thẩm Chỉ thở một ,"Ta tìm bọn họ."

Đến sân , Thẩm Chỉ thấy tiếng hai tiểu gia hỏa ríu rít.

"Nãi nãi, rau hái ?"

"Nãi nãi, cha thích ăn rau ! Nương thích ăn cái , còn thích ăn cái !" Sở Cẩm Chu giơ tay chỉ mấy loại rau xanh mượt.

Mộc Mộc xổm trong vườn rau, thể nhỏ bé che khuất, đang thở hổn hển nhổ rau xanh.

Sở mẫu : "Vậy thì hái hết những rau mang về, lát nữa nãi nãi đồ ăn ngon cho các con!"

"Dạ! Được!"

Sở Cẩm Chu biểu hiện vô cùng nhiệt tình.

Ngược Mộc Mộc thỉnh thoảng chen một câu, nhưng quá nhiều, nó chỉ là cố gắng việc, cố gắng thể hiện bản , để cho nãi nãi thấy nó vô dụng.

"Mộc Mộc." Sở mẫu bỗng nhiên lên tiếng.

"A?" Mộc Mộc rút cái đầu nhỏ từ trong vườn rau xanh mơn mởn , ngây thơ mờ mịt Sở mẫu,"Sao ạ? Chúng còn hái thêm rau nào nữa ?"

"Không cần, chỉ là nhắc con chậm một chút, cần vội."

Khuôn mặt của Mộc Mộc đỏ lên,"Được-"

Thẩm Chỉ chằm chằm Sở mẫu một hồi lâu.

Nàng phát hiện mặc dù bà bốn mươi tuổi, nhưng khuôn mặt giống như ba mươi tuổi, khuôn mặt cực kỳ thanh nhã.

Lúc còn trẻ nhất định là một mỹ nhân tuyệt sắc, chỉ là một mỹ nhân như gả cho cha của Sở Trường Phong.

, công công của nàng thoạt khá qua loa.

"Nương!"

Sở Cẩm Chu đột nhiên thấy nàng, vội vàng kêu.

Mộc Mộc cũng theo. Nhìn thấy nương xinh quen thuộc, tiểu gia hỏa nhất thời ! Thật quá!

Nó cũng thích nãi nãi mới, nhưng nó quá khẩn trương sợ hãi, thế nào mới thể cho nãi nãi mới thích nó.

"Nương!" Nó cũng gọi theo.

Thẩm Chỉ tới, sờ sờ đầu bọn chúng, đó mới gọi Sở mẫu,"Nương, hai trở ."

Sở mẫu gật gật đầu,"Con huyện thành bận rộn một ngày, hẳn là mệt, nghỉ ngơi , rau hái sắp xong ."

Thẩm Chỉ đồng ý, theo cùng hái rau.

Tình cảm của nàng đối với cha của Sở Trường Phong phức tạp.

Hoặc là chút quá thích bọn họ, dù nàng cách nào hiểu , con ruột của tê liệt giường, bọn họ thể rời , mặc kệ hỏi.

Hai lớn, hai tiểu gia hỏa bận rộn một hồi, hái một rổ rau lớn.

Rau cải lớn lên ngon, non nớt, hơn nữa thỉnh thoảng Thẩm Chỉ sẽ tưới chút nước linh tuyền, tư vị cũng .

"Nãi nãi!!! Nương!!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-147.html.]

Bọn họ từ trong vườn rau , Sở Cẩm Niên như là thấy cứu tinh, chỉ từ trong lòng Sở phụ nhảy ngoài.

khí lực của Sở phụ lớn, nó quá nhỏ, cũng thực hiện .

Sở phụ vỗ vỗ m.ô.n.g nhỏ của nó,"Niên Niên, gia gia ôm con, con ngoan ngoãn một chút, đừng nghịch ngợm."

Sở Cẩm Niên nhăn mặt mếu máo, đôi mắt trông mong mà nương của nó.

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc đều tỏ vẻ đồng tình nó.

Sở phụ Sở mẫu trở về, liền ôm hai bọn chúng hôn. Râu của Sở phụ đ.â.m mặt bọn chúng ngứa ngáy, còn chút đau!

Quả thực là tra tấn!

Mộc Mộc nghĩ mãi , nó cũng là cháu ruột của gia gia râu rậm, vì khi cha nương nhận nó con nuôi, gia gia đối với nó cũng nhiệt tình như .

Ai, bộ râu nha!

"Ai nha! Niên Niên!"

Cũng may Sở mẫu đưa tay đón lấy tiểu gia hỏa,"Niên Niên nhớ nãi nãi ?"

Từ trong lòng gia gia râu rậm chạy , Sở Cẩm Niên mừng đến phát .

"Nhớ!" Tiểu gia hỏa nước mắt lưng tròng, đối với cứu vớt , nhớ cũng nhớ a!

Sở mẫu hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của nó,"Nào, nãi nãi hôn một cái."

TBC

Nãi nãi hôn nó, nó ngược vui vẻ, dù nãi nãi mùi thơm nhàn nhạt, giọng ôn nhu, còn râu!

Sở Cẩm Chu cùng Mộc Mộc đều vì nó mà thở phào một .

mà, hai tiểu gia hỏa cảm giác dường như một ánh mắt sáng quắc đang chằm chằm bọn chúng.

Hai tiểu gia hỏa trái , liền đối diện với khuôn mặt tươi của Sở phụ.

Trái tim nhỏ run rẩy, hai tiểu gia hỏa nhanh chóng chạy .

"Con và Mộc Mộc rửa tay!"

Như hai con thỏ nhỏ chạy trốn, cũng may thoát khỏi ma trảo của Sở Khiếu.

Sở Khiếu chút nghi hoặc, cũng chút thương tâm, ông luôn cảm thấy những đứa cháu của ông dường như quá thích ông.

"Bà xem, tại đám tiểu gia hỏa trông vẻ như thích ?" Ông đến bên cạnh Sở mẫu, hỏi.

Đầu Sở Cẩm Niên vùi cổ Sở mẫu, bộ như thấy, cũng thấy.

Sở mẫu cũng là vẻ mặt ngơ ngác.

Suy nghĩ một chút, bà vỗ vỗ m.ô.n.g Sở Cẩm Niên,"Niên Niên, con thích gia gia ?"

Sở Cẩm Niên mím môi,"Ừm... thích..."

Gia gia trông đáng sợ như , nó cũng dám thích nha.

"Vậy con để gia gia ôm một cái." Sở phụ vươn tay .

Sở Cẩm Niên sợ tới mức ôm chặt cổ nãi nãi, cái m.ô.n.g nhỏ cũng phát run theo.

Sở phụ thương tâm cực kỳ.

Thẩm Chỉ cầm rổ bên cạnh bọn họ, liếc mắt một cái liền điểm mấu chốt ở chỗ nào.

"Cha, râu của cha dài quá, chỉ thấy rõ mặt, râu khi hôn tiểu hài t.ử sẽ đ.â.m đau bọn chúng."

Nàng , Sở phụ Sở mẫu như bừng tỉnh.

Sở Khiếu cúi đầu Sở Cẩm Niên,"Niên Niên, nương con đúng ? Con thật sự sợ gia gia?"

Sở Cẩm Niên hít hít mũi, do dự một lát, vẫn gật gật đầu,"Ừm, gia gia... ... đáng sợ..."

Sở Khiếu càng tổn thương, đời ông từng ai là đáng sợ!

Sở mẫu chằm chằm ông vài , cuối cùng lệnh: "Lát nữa cạo sạch râu ."

"Ồ."

Thẩm Chỉ tò mò quan sát cha chồng của nàng, bọn họ ở chung giống như vợ chồng trung niên bình thường trong thôn.

Tình cảm của bọn họ .

Chỉ là tình cảm vợ chồng , đối với con trai mặc kệ hỏi.

Thẩm Chỉ mím môi, lẽ Sở Trường Phong sẽ đau lòng.

Lúc như , nguyên chủ đối xử với , còn nuôi một đứa con trai ngỗ ngược, kết quả cha còn vứt bỏ ...

 

Loading...