Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 152
Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:35
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cha , ngoan nào."
Lúc Sở Cẩm Chu mới ngừng giãy giụa,"Cha, gì với con?"
Sở Trường Phong hai tay ôm eo nó, lúc mới hỏi: "Con là ai?"
Sở Cẩm Chu sửng sốt,"Cái gì?"
"Con từ tới? Sao tới đây? Hắn ?"
Sở Trường Phong chân tướng, cho nên khuôn mặt nghiêm túc.
Nghe xong, khuôn mặt Sở Cẩm Chu trắng bệch đến dọa .
Sở Trường Phong mà đau lòng, nhưng vẫn cố kiềm chế cảm giác xoa đầu nó, dỗ dành nó,"Con cho ."
"Cha... con xin ..."
Sở Cẩm Chu ngơ ngẩn, vẻ mặt ủ rũ tuyệt vọng,"Xin ..."
Nó xong .
Nó thật vất vả mới nhà, cha , cùng gai gia nãi nãi, tất cả đều là của nó nữa.
Cha phát hiện nó là giả, cha tìm con trai ruột của .
Sở Trường Phong cố gắng giữ bình tĩnh,"Con đừng xin , cho , con là ai, từ tới? Làm con tới đây?"
Trái tim Sở Cẩm Chu đột nhiên căng thẳng, khổ sở đến nước mắt chảy ròng, cha từng hung dữ với nó như .
Cha... Thật sự cha của nó nữa...
"Cha, đừng giận con... Con... Con cho ..."
Sở Trường Phong chờ đợi.
Tiểu gia hỏa lau nước mắt, mím môi ,"Con là Chu Chu ... con là một đứa trẻ cha ... con..."
Sở Cẩm Chu , đến chính từng chịu khổ, đến càng thương tâm.
Tại nó bất hạnh như ? Ngay cả khi c.h.ế.t, cũng thể cha ?
Nói đến chính nổ c.h.ế.t, đó bất ngờ trong thể .
Sở Trường Phong giữ c.h.ặ.t t.a.y nó, Sở Cẩm Chu chỉ cảm thấy cha như bóp c.h.ế.t nó.
Nếu từng thì sẽ khổ sở như ...
Sở Cẩm Chu chỉ cảm thấy tim đều vỡ thành từng cánh từng mảnh, gì thể chữa lành .
"Cha, chính là như , con Chu Chu ... ... là đứa trẻ ngoan, khi dễ , cho uống t.h.u.ố.c độc..."
TBC
Sở Cẩm Chu đầu loại chuyện , nó tựa như một con chuột nhỏ hôi thối, ở mặt cha của Sở Cẩm Chu , .
nó chỉ hy vọng cha thể chán ghét như , nếu Chu Chu trở về, cha thể đề phòng .
Nó chơi trò mưu mẹo nhỏ nhưng trong lòng Sở Trường Phong sớm đau lòng chịu nổi.
"Sở Chu Chu, nhớ vấn đề con hỏi phụ ?"
"Cái gì... Vấn đề gì?"
"Con hỏi nếu như con là Chu Chu, cha còn thích con ."
Sở Cẩm Chu ngơ ngác.
"Lần với con, cha chỉ thích Chu Chu của hiện tại, thích Chu Chu ngoan ngoãn, hiểu chuyện, hiếu thuận."
Nói xong, Sở Trường Phong xoa xoa đầu nhỏ của nó,"Tiểu nhãi con, ăn nhiều khổ như , vất vả tới bên cạnh chúng , chính là bảo bối trong nhà chúng , cha trách con, cha cũng sẽ giận con."
"Ô oa..."
Sở Cẩm Chu nhịn , lập tức lên, đầu của nó chôn trong n.g.ự.c Sở Trường Phong, nước mắt trong nháy mắt ướt quần áo của Sở Trường Phong.
Sở Trường Phong thở dài, vuốt ve đầu nó, vỗ vỗ lưng nó.
Chỉ là tiểu gia hỏa miêu tả, cũng thể cảm nhận sự đáng sợ của chiến tranh.
Hơn nữa, nó còn là một đứa trẻ, nhiều năm như , thế nào sống sót a...
Sở Trường Phong cảm thấy, mặc kệ quan tâm nó, bảo vệ nó như thế nào, cũng đều cảm thấy đủ.
"Chu Chu, cha chân tướng, mới hung dữ như , con đừng trách cha."
"Ô ô ô... cha..."
"Cha ở đây."
Sở Cẩm Chu đến dừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-152.html.]
Nó cảm thấy như nó cả thế giới!
Cha, nương đều nó là giả, nhưng bọn họ cần nó.
Bọn họ còn thích nó
"Cha... Cảm ơn ... cha..."
Nỗi niềm trong lòng Sở Trường Phong trong nháy mắt tan .
Từ nay, Chu Chu chính là con trai của , về phần đứa bé ...
Sở Trường Phong ngẩn nghĩ, lẽ cũng cha .
Có lẽ bọn họ duyên phận cha con, chỉ hy vọng kiếp thể một cha mà thích và hài lòng.
"Được , tiểu nam t.ử hán đừng , chẳng lẽ còn cha dỗ con ?"
"Con lớn , là ca ca, cũng thể giống như Niên Niên một tiểu nhè, thật mất mặt a."
"Cha... con chính là ... Con cũng ..."
Biểu tình của tiểu gia hảo trở nên kỳ quái, mà , .
Sở Trường Phong ha ha vài tiếng,"Lén một chút thôi, đừng để những khác phát hiện."
"Âng."
"Còn nữa, cha còn hỏi con một vấn đề."
"Gì ạ?"
"Con nương của con từ tới ? Trước nàng sống thế nào? Có cũng chịu khổ như con ?"
Sở Cẩm Chu ngơ ngác, khuôn mặt nhỏ vẫn còn nước mắt, choáng váng.
"Con lén cho , sẽ cho nương của con." Sở Trường Phong dỗ nó.
Sở Cẩm Chu chớp chớp mắt, do dự một chút, nó nhỏ giọng : "Cha, con thể , nương , chuyện của con và nương, ai cũng thể ."
"Cha cũng thể ?"
"Không... Không thể ..."
Sở Trường Phong cũng miễn cưỡng, quên , cơ hội sẽ hỏi nàng.
"Vậy chuyện hôm nay, con đừng cho nương của con, đừng để cho nàng phận của con."
"Ừm ừm!"
Sau khi trấn an tiểu gia hỏa, Sở Trường Phong tò mò về nới mà nó từng sống, cũng tò mò về những đồ vật ở đó, vì thế hỏi thêm.
Sở Cẩm Chu ngoan ngoãn với , hai cha con cứ thế trò chuyện đến khi mặt trời mọc.
"Hô nga nga nga..."
Sở Cẩm Niên ngáp một cái, vỗ miệng chậm rãi .
"Ca ca-ca ca-"
"Cha! Các tỉnh !"
Sở Trường Phong trong lòng nặng trịch, nỡ buông nó xuống,"Chu Chu, nơi những đáng sợ , khí độc như con , cũng s.ú.n.g ống đạn pháo, con chỉ là con trai của chúng , đừng sợ."
Nghe tiểu gia hỏa xong, cũng hiểu ác mộng ngày đó nó gặp là ý gì.
Sở Cẩm Chu gật gật đầu,"Cha, con tìm !"
Sở Trường Phong gật đầu, nó liền chạy về phía Sở Cẩm Niên,"Đệ !"
Nó ôm chặt Sở Cẩm Niên,"Đệ ! Ca ca thật thích ngươi nha!"
Sở Cẩm Niên ngơ ngác, nó rõ vì sáng sớm ca ca biểu hiện sự yêu thích bó mãnh liệt như , khiến thật ngượng ngùng nha.
"Ai nha, Niên Niên cũng thích ca ca." Nó híp mắt đáp .
Sở Cẩm Chu lôi kéo tiểu gia hỏa nhà, lúc Mộc Mộc cũng từ trong phòng nhỏ .
Búi tóc nhỏ đầu nó rối tung, chiếc áo ngắn ngủn xộc xệch, lộ bả vai nhỏ.
Bất quá Mộc Mộc chú ý tới những thứ , nó híp mắt, vẫn còn buồn ngủ tỉnh hẳn.
Mơ mơ màng màng thấy Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên, nó gọi,"Chu Chu ca ca, Niên Niên..."
Sở Cẩm Chu cũng cho một cái ôm gấu,"Mộc Mộc! Ta thích ngươi nha!"
"Ừm... ừm..." Mộc Mộc mơ mơ màng màng đáp.
Sở Cẩm Niên: "..."