Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:36
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ai nha!! Thẩm Chỉ! Trường Phong, mau đến xem!"

Lúc Lâm Tranh rời giường, kiểm tra vết thương của Sở Khiếu một chút, kinh ngạc phát hiện vết thương vốn m.á.u thịt lẫn lộn ngày hôm qua kết một lớp vảy dày, trông giống như sắp khỏi hẳn.

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ thấy Lâm Tranh gọi, vội vàng phòng nhỏ.

Mấy tiểu gia hỏa trong sân cũng nhanh như chớp chạy .

Sở Khiếu thê t.ử nhà đ.á.n.h thức, ông tỉnh , khó chịu xoay , ngày hôm qua nghiêng ngủ thì là sấp ngủ, đều cứng đờ.

"Ông đừng nhúc nhích!" Lâm Tranh vỗ vai ông một cái.

Lúc Thẩm Chỉ bọn họ .

Lâm Tranh vẫy tay: "Các con mau tới xem, cũng hôm qua dùng t.h.u.ố.c gì, thế nhưng vết thương kết vảy , lẽ qua hai ngày nữa là khỏi !"

Sở Khiếu sửng sốt.

Thẩm Chỉ bình tĩnh miệng vết thương, nhẹ nhàng thở .

Nước linh tuyền của nàng quả nhiên là khắc tinh của ngoại thương, đêm qua bôi hai , hôm nay cũng khôi phục thành cái dạng .

Đoán chừng chỉ cần bôi thêm hai ba ngày, sẽ khỏi hẳn.

Sở Trường Phong chằm chằm miệng vết thương của Sở Khiếu thật lâu, một lúc, nghiêng đầu về phía Thẩm Chỉ, đây là nhờ nước thần tiên của nàng ?

"Thẩm Chỉ , t.h.u.ố.c hôm qua con lấy thật quá! Đây là thần dược! Có đắt ? Đi mua về? Ta mua thêm chút nữa."

Lâm Tranh cao hứng đến mức .

Ba tiểu gia hỏa chen đến bên giường xem vết thương, rõ ràng ngày hôm qua còn đáng sợ như , hôm nay giống như là vết sẹo bình thường.

Ba tiểu gia hỏa vui vẻ nhảy cẩng lên!

"Thật quá! Gia gia khỏe ! Gia gia đau nữa!"

"Thuốc của nương quá!"

"! Là thần dược!"

Sở Cẩm Chu lặng lẽ Thẩm Chỉ một cái, gì.

Mà Sở Khiếu bọn họ , nóng lòng miệng vết thương của rốt cuộc biến thành bộ dáng gì.

Lâm Tranh tìm cho ông một cái gương đồng, để ông nghiêng đầu .

Xem xong, Sở Khiếu chấn kinh.

Đây chỉ là thần dược?

Thẩm Chỉ rốt cuộc là từ lấy ?

Lông mi Sở Trường Phong chớp một cái,"Thuốc đương nhiên dùng , đây chính là t.h.u.ố.c mà Thẩm Chỉ cầu từ một cao nhân, t.h.u.ố.c , tay của con mới sức lực, chân hiện tại cũng tri giác."

"Nói chừng qua bao lâu nữa, con thể lên."

"Thật ?!"

"Trường Phong, con đùa với chúng đấy chứ?"

"Thật sự, cha nương, hai yên tâm, Thẩm Chỉ cho con uống t.h.u.ố.c còn hơn khám đại phu."

Sở Khiếu và Lâm Tranh còn để ý đến vết bỏng? Vội vàng quan tâm đến chân của Sở Trường Phong.

Bọn họ ngừng hỏi, Sở Trường Phong bình tĩnh trả lời.

Thẩm Chỉ: "Chỉ tiếc vị cao nhân du lịch tứ phương, chỉ sợ cũng tìm thấy nữa, cũng may ông cho con đủ thuốc, con tin chắc thể chữa khỏi cho Trường Phong, nhất định thể ."

"Thật quá... Thật quá..."

Hai vợ chồng Sở Khiếu niềm vui ngập trời bao phủ, đôi mắt đều đỏ lên.

"Thật quá..."

Nhìn gia gia nãi nãi bắt đầu , ba tiểu gia hỏa ngươi , ngươi, đồng loạt tiến đến mặt bọn họ, nhỏ giọng an ủi.

Thẩm Chỉ thở dài, nàng cũng hy vọng chân thể nhanh chóng khỏe .

Nàng mong chờ ngày đó.

Thu liễm cảm xúc, Sở Khiếu lau nước mắt,"Tuy rằng thần d.ư.ợ.c , nhưng vẫn nên gặp đại phu, tiền và nương các con kiếm chính là vì cho Trường Phong khám chân, đại phu cùng khám, chừng sẽ hồi phục hơn, nhanh hơn."

"Không cần." Sở Trường Phong cự tuyệt : "Cha nương, các ngươi cũng , đại phu nào thể chữa khỏi tê liệt cả."

"Có!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-153.html.]

Lâm Tranh : "Nương một đại phu dùng châm cứu chữa khỏi một chân còn tri giác, nhưng thể !"

Chỉ là chi phỉ chữa trị của vị đại phu đó đắt, cho nên hai vợ chồng bọn họ mới vội vã kiếm tiền.

"Châm cứu..."

Thẩm Chỉ thật nghĩ tới chuyện , ở hiện đại, việc điều trị cho trường hợp như thế cũng chủ yếu dựa châm cứu và phục hồi chức năng.

Ở thời hiện đại, Trung y sớm còn hiệu quả như bây giờ, d.ư.ợ.c liệu , nhiều điển tịch chữa bệnh cũng thất truyền.

Hiện giờ, thử xem?

Nói chừng nước linh tuyền phối hợp với châm cứu sẽ giúp Sở Trường Phong khôi phục nhanh hơn.

"Vậy chúng xem thử !" Thẩm Chỉ mở miệng .

Sở Trường Phong nhíu mày, ý của cha , đại phu thu phí đắt, chuyến còn tốn bao nhiêu bạc...

"Sở Trường Phong, châm cứu kết hợp với thuốc, chừng sẽ hiệu quả kỳ diệu, thôi."

"Cha, thôi-"

Hai tiểu gia hỏa cũng hiểu tầm quan trọng của việc .

Lâm Tranh: "Cha nương tiền, đủ trị."

Thậm chí là dư dả.

"Được, ." Sở Trường Phong siết chặt nắm tay.

TBC

Trị liệu hai chân cho Sở Trường phong, đây là chuyện quan trọng nhất của Sở gia.

Sở Khiếu đắp t.h.u.ố.c thêm một ngày, miệng vết thương lưng còn cảm nhận đau đớn, chỉ là lớp vảy qua một đoạn thời gian nữa mới thể tróc .

Sáng sớm, Thẩm Chỉ mượn xe bò, mang theo cả nhà đến huyện thành.

Đại phu mà Sở Khiếu và Lâm Tranh đang ở trong huyện thành.

Đại phu y thuật cao minh, mỗi ngày xếp hàng chỉ sợ sẽ mấy chục đến trăm .

Lúc bọn họ đến, cửa y quán mười mấy .

Ba tiểu gia hỏa thỉnh thoảng sẽ chạy tới cửa xem tiến độ, đó báo cáo với lớn.

Xếp hàng hơn một canh giờ, rốt cục cũng đến phiên Sở Trường Phong.

Chàng xe lăn, lúc , những xem bệnh xong, đang chờ lấy t.h.u.ố.c đều chằm chằm xe lăn của .

Lão đại phu thấy tiếng xe lăn lăn, cũng ngẩng đầu lên.

Sở Trường Phong tự trượt xe lăn tới mặt ông, ông cũng gì, ánh mắt chằm chằm xe lăn của Sở Trường Phong.

Thẩm Chỉ : "Đại phu, tướng công của là tướng sĩ tiền tuyến, mấy tháng ngoài ý thương, hai chân tàn phế, mới đầu hai chân hề tri giác, mấy ngày nay lúc bóp chân cho , tri giác, ngài giúp xem, chân của còn thể trị ?"

Lúc lão đại phu mới thu hồi tầm mắt khỏi xe lăn.

"Đưa tay ."

Sở Trường Phong giơ tay lên đặt ở mặt ông.

Lão đại phu bắt mạch, kiểm tra hai chân của Sở Trường Phong một chút, hoặc là bóp một cái, hoặc là nhẹ nhàng gõ, hỏi thăm cảm thụ của Sở Trường Phong.

Hỏi xong, đại phu thản nhiên : "Không tính là quá nghiêm trọng, châm cứu hai , khơi thông kinh mạch, đó các ngươi đỡ một chút, nhanh sẽ khỏi."

"Thật ?!" Thẩm Chỉ vui mừng, đáy mắt mang theo nụ .

Sở Trường Phong kinh ngạc vuốt ve hai chân của , còn chút thể tin .

Mà ba tiểu gia hỏa đang xổm bên cạnh cha đến mức hận thể mặt đất.

"Khụ..."

Lão đại phu ho một tiếng, lúc ba tiểu gia hỏa mới che miệng dám nữa.

Rất nhanh, lão đại phu lấy ngân châm , khi hạ châm, ông bỗng nhiên :

"Thi châm một ba lượng bạc, các ngươi giao bạc ."

Mọi :...

Thẩm Chỉ bất đắc dĩ, đành vội vàng giao.

Giao bạc xong, lão đại phu mới hạ châm, Thẩm Chỉ vốn tưởng rằng ông châm thật lâu, nhưng mà ông chỉ châm vài mũi hai chân Sở Trường Phong là xong việc.

 

Loading...