Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:25:38
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy lớn đều im lặng, giống như chuyện quan trọng , Sở Cẩm Chu ở bên tai hai "Xuỵt" một tiếng.

"Đừng nữa." Nó nhỏ giọng .

Trong phòng lập tức yên tĩnh.

Thẩm Chỉ hít sâu một , hai tay đặt lên bàn,"Chúng hiện tại bạc, con định xây nhà của chúng , xây nhà lớn, nhà chúng nhiều hài tử, xây thêm mấy gian phòng."

Ba lớn gật đầu.

Ba tiểu gia hỏa nhíu mày.

"Nương, nếu như xây nhà mới, chúng con thể ngủ cùng ? con ngủ cùng ca ca và Mộc Mộc nha." Sở Cẩm Niên .

Mộc Mộc: "Con... con cũng ngủ với Chu Chu ca ca và Niên Niên, con cần phòng của ."

"Con cũng cần!" Sở Cẩm Chu vội vàng .

Thẩm Chỉ: "Sau các con trưởng thành cũng thể ngủ chung một chỗ, xây phòng riêng cho mỗi đứa, các con cũng thể chọn một phòng ngủ."

Ba tiểu gia hỏa mới yên tâm.

Sở Khiếu và Lâm Tranh cũng đồng ý.

Nhà bọn họ hiện tại quá nhỏ, đủ ở, hơn nữa cũng nhà gì.

Tuy rằng sửa chữa qua, nhưng đợi đến mùa đông, sẽ gió lùa khắp nơi, lạnh chịu .

Người lớn còn khó chịu, huống chi là ba đứa nhỏ.

Sở Khiếu: "Nếu xây nhà, ngày mai sẽ tìm , thừa dịp thời tiết bây giờ còn khá , tính là lạnh."

Sở Trường Phong: "Nhà chúng nếu như xây lớn, tốn thời gian sẽ lâu, hiện tại bắt đầu xây, khi mùa đông tới, hẳn là thể ở."

Thẩm Chỉ vỗ bàn một cái: "Quyết định như ! Ngày mai cha tìm phụ trách việc xây dựng nhà cửa, ngày mai con sẽ xem thể mua một cửa hàng nhỏ ."

Thương lượng xong, Thẩm Chỉ liền thúc giục nghỉ ngơi.

Nàng dùng thảo d.ư.ợ.c mà lão đại phu đưa, thêm nước linh tuyền đun một thùng nước nóng ngâm cho Sở Trường Phong. Trong lúc ngâm, Thẩm Chỉ còn xoa bóp chân cho Sở Trường Phong để tăng hiệu quả.

"Thế nào, hiện tại cảm giác gì ?"

Sở Trường Phong gật gật đầu,"Có chút đau... Chân mỏi mỏi trướng trướng."

"Có cảm giác liền ! Không ngờ đại phu thật đúng là lợi hại, nếu sớm như , sớm mang !"

đây, hai chân của Sở Trường Phong cảm giác, hai tay cũng sức lực, nếu khi đó , chừng cũng dễ trị.

Uống nước linh tuyền, dùng nước linh tuyền ngâm , mới thể hồi phục như bây giờ.

Bóp chân cho Sở Trường Phong, Thẩm Chỉ bóp vai cho .

Sở Trường Phong nghiêng đầu nàng,"Chỉ Chỉ."

"Hả?"

Sở Trường Phong dán cái đầu ướt sũng cánh tay nàng,"Vất vả cho nàng , cảm ơn nàng."

Thẩm Chỉ ngẩn , lập tức tươi,"Không cần cảm ơn, thích , cho nên nguyện ý đối với ."

Đôi mắt Sở Trường Phong hiện nước mắt,"Cảm ơn nàng... thích ."

Thẩm Chỉ mỉm , nữa.

Sở Trường Phong nghĩ, nàng cũng giống như Chu Chu như , liệu ở thế giới của nàng, nàng cũng c.h.ế.t ?

Nàng đến đây khi nào?

Hình như là ngày sắp c.h.ế.t.

Nàng đưa khỏi căn phòng tối tăm , chăm sóc .

Đối xử với một phế nhân xa lạ như , nàng thể chê chứ?

Đời lẽ là thiên đại chuyện , mới thể đổi nàng trở thành nương t.ử của .

Ngày hôm .

Sở Khiếu và Lâm Tranh sớm tìm xây nhà, còn Thẩm Chỉ thì huyện thành.

Nàng ở trong huyện thành quen ai, liền Tần phủ tìm Tần bà tử.

Dùng một bữa cơm dỗ Tần bà tử, lúc liền giúp nàng tìm cửa hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-155.html.]

Bất quá khi Tần Cửu An , trong nháy mắt chủ ý.

Vừa lúc tiệm thu hồi từ nhị phòng tạm thời vô dụng, bọn họ vẫn thường xuyên đến, đem cửa hàng trở về, chi bằng trực tiếp bán cửa hàng cho Thẩm Chỉ, xong hết chuyện.

"Thẩm cô nương, một cửa hàng ở phố chính, vị trí , nếu ngươi , bán cho ngươi."

Thẩm Chỉ nhớ một chút, phố chính đó vài ngày quả thật một cửa hàng nước, trong cửa hàng còn kể chuyện, cho nên diện tích lớn.

Vị trí còn như , giá cả chắc sẽ...

"Tần tiểu công tử, ngươi...

"Tần công t.ử thì Tần công tử! Tại gọi là Tần tiểu công tử?!"

Tần Cửu An bất mãn! Bị chính cô nương từng thích ghét bỏ nhỏ, thật sự tức giận.

" ngươi còn tới 13 tuổi, chỉ là một đứa trẻ thôi ." Thẩm Chỉ nhàn nhạt .

Tần Cửu An tức giận đến thế nào cho ,"Cẩn thận bán cửa hàng cho ngươi!"

"Quả nhiên là trẻ con, việc ấu trĩ như thế."

Tần Cửu An nghiến răng nghiến lợi, trong lòng khổ sở phiền muộn, chỉ mong mau lớn lên, lập tức biến thành một thiếu niên lang 18 tuổi.

TBC

"Được , tiểu thiếu gia, nếu mua cửa hàng của ngươi, xem ."

Tần Cửu An: "Vừa lúc thiếu gia việc gì, liền dẫn ngươi xem một chút."

Thẩm Chỉ từng cửa hàng , kinh ngạc.

Đây là bộ dáng của một tửu lâu nhỏ.

Trong đại sảnh ít nhất thể đặt hai mươi cái bàn, lầu còn nhã gian.

Phòng bếp càng rộng rãi hơn.

Không chỉ như thế, gian cửa hàng còn hậu viện, trong sân giếng, ngày thường dùng nước cũng cần lo lắng.

Đây thực sự là một cửa hàng tha thiết ước mơ.

Mỗi một chỗ đều ý nàng, nhưng nghĩ đến giá cả, chỉ sợ cũng sẽ đập ngang tim nàng.

Thẩm Chỉ cũng dám hỏi.

"Thế nào? Cửa hàng của tệ chứ? Nếu ngươi dùng nó để mở tửu lâu, thích hợp!"

Tần bà tử: " ! Cửa hàng vị trí nhất! Mặc kệ ở đây bán cái gì, ăn cũng kém."

Thẩm Chỉ vuốt ve tay vịn cầu thang,"Tần tiểu công tử."

"Tần công tử!"

"Được, Tần công tử, cửa hàng của ngươi vì bán?"

"Bởi vì giữ cũng vô dụng, nó chính là củ khoai phỏng tay, đặt ở trong tay , sẽ khác mơ ước, ngại phiền phức."

Tần Cửu An ăn ngay thật.

Nếu bán nhà, cả đời chỉ sợ cũng bán một gian.

"Vậy ngươi bán cửa hàng vấn đề cho , nếu tới tìm gây rắc rối thì ?"

Tần Cửu An bình tĩnh : "Ngươi yên tâm , bọn họ chỉ là mơ ước tài sản danh nghĩa của , cửa hàng bán , bọn họ sẽ những thứ khác của , cho dù bọn họ thật sự tới tìm ngươi, ngươi cứ tìm ."

Thẩm Chỉ: "Vậy ngươi , cửa hàng bao nhiêu tiền?"

"Một ngàn lượng."

Thẩm Chỉ ngoài nhưng trong ,"Ngươi xem giống thể lấy một ngàn lượng bạc ?"

Tần Cửu An dời mắt, rõ ràng lớn lên mắt như , cả ngày ăn mặc mộc mạc rách nát, thỉnh thoảng váy còn mụn vá, Tần Cửu An cảm thấy, chỉ sợ ngay cả 100 lượng nàng cũng lấy .

Thẩm Chỉ: "Ta chỉ thể 500 lượng, nhiều hơn một chút cũng , ngươi suy nghĩ một chút ."

Tần bà t.ử lập tức nhíu mày,"Thẩm nha đầu, cửa hàng của thiếu gia nhà cũng một ngàn lượng bạc! Bán cho ngươi tiện nghi , ngươi..."

"Được, bán cho ngươi."

Tần bà t.ử còn xong, Tần Cửu An cắt đứt.

Bà trợn trắng mắt, tiểu thiếu gia khốn kiếp nhà bà chẳng lẽ là Thẩm Chỉ câu mất hồn ?

Hắn điên ?

Loading...