Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 159

Cập nhật lúc: 2025-12-03 13:37:14
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão đại phu nắm tay Sở Trường Phong nhiều , mặt lộ vẻ khiếp sợ cùng dám tin.

Nhìn vẻ mặt của ông, Thẩm Chỉ chút khẩn trương,"Đại phu, thế nào? Không chứ?"

Sở Trường Phong nhíu mày, trái tim đều sắp nhảy ngoài, ai so với chính càng sợ hãi xuất hiện sai lầm.

Lão đại phu nhíu mày,"Lần khi châm cứu cho ngươi, các ngươi ăn qua cái gì? Hoặc là tìm một đại phu khác xem?"

Sở Trường Phong lắc đầu.

Trong lòng Thẩm Chỉ trầm xuống, chẳng lẽ nước linh tuyền ngăn chặn hiệu quả châm cứu?

"Đại phu, xảy vấn đề gì ?" Nàng run giọng hỏi.

Lão đại phu lắc đầu,"Tình trạng của bây giờ khá hơn nhiều, giống như hiệu quả châm cứu ba ..."

"Các ngươi thật sự tìm đại phu khác? Đây rốt cuộc là ? Thật sự là kỳ lạ!"

Thẩm Chỉ thở phào nhẹ nhõm,"Chúng tìm đại phu khác, cũng ăn cái gì, thể là do tự hồi phục."

Sở Trường Phong ngẩng đầu nàng một cái, thêm gì.

Lão đại phu thở dài,"Được , đây hôm nay châm cho mấy mũi, châm xong các ngươi liền cần đến nữa, ở nhà đỡ chậm rãi vận động là ."

Dặn dò một tiếng, ông bắt đầu châm cứu.

Châm cứu kết thúc, Thẩm Chỉ mang theo Sở Trường Phong khỏi y quán. Dọc theo đường , Sở Trường Phong đều ngẩng đầu Thẩm Chỉ.

Thẩm Chỉ đến cả khó chịu,"Chàng đừng luôn chằm chằm , gì?"

Sở Trường Phong: "Thuốc mà nàng cho uống... chính là nước ... rốt cuộc từ tới?"

Nàng chớp mắt một cái,"Không với ? Là xin từ một vị lang y, nhưng cũng ông , thể cả đời cũng gặp ."

"Thật ?" Sở Trường Phong hiển nhiên tin.

Ngoại trừ chuyện Thẩm Chỉ Thẩm Chỉ, nàng hình như còn nhiều chỗ thần kỳ hơn.

Lúc thể của xảy vấn đề chiến trường, tướng quân mời đại phu đặc biệt xem qua cho .

Lúc đại phu đều hy vọng, nửa còn tri giác, thật sự trở thành một bại liệt.

mỗi ngày Thẩm Chỉ đều cho uống loại nước , uống mãi, thể hiểu bắt đầu tri giác.

Sau vị đại phu đó châm cứu cho , mỗi uống nước, đều cảm thấy hai chân đang nóng lên.

Cái loại cảm giác mềm mại tê dại, kỳ quái.

Hôm nay, lão đại phu những lời , liền xác định, Thẩm Chỉ cho uống cái thật sự là nước bình thường, cũng dỗ dành .

Đó mới là thần d.ư.ợ.c chân chính.

Thẩm Chỉ lời dối như giả, nhưng ai thể sự thật đây?

"Đương nhiên là thật, lừa cái gì?"

Sở Trường Phong mím môi .

Thẩm Chỉ: "Chàng đói ? Ta dẫn ăn mì ?"

"Ta đói bụng, nếu nàng đói thì chúng ăn."

Đồ ăn trong huyện thành cái gì cũng ngon lắm, ăn đều là lãng phí bạc.

"Vậy cũng ăn, chúng trở về ăn cơm."

Đẩy xe lăn của Sở Trường Phong về phía ,"Chúng mua chút đồ ăn vặt cho ba Niên Niên , hôm nay mua kẹo hồ lô, mỗi đều mua, bọn chúng lẽ sẽ ngán."

Sở Trường Phong : "Bọn chúng thể ngán? Hận thể mỗi ngày đều ăn đấy chứ."

Thẩm Chỉ: "Vậy cũng đổi khẩu vị, thể ăn mãi ."

"Được , nàng."

Hai dạo trong huyện thành, bỗng nhiên thấy một cửa hàng điểm tâm, Thẩm Chỉ đẩy Sở Trương Phong qua.

"Mua chút điểm tâm , còn mua cho bọn chúng loại ."

Hai bên trong một chút.

Đủ loại điểm tâm bày , tiến liền ngửi mùi thơm nồng đậm.

Ngửi thơm, kết quả hỏi giá cả, Thẩm Chỉ liền choáng váng.

Điểm tâm thật đúng là đắt bình thường, một khối nhỏ liền hai mươi văn!

Bất quá tuy rằng đau lòng, nhưng nàng vẫn mua mười khối hoa đào tô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-159.html.]

Loại điểm tâm nhất, bên trong tương hoa đào từ hoa đào, hồng hồng mềm mại, còn mang theo một mùi thơm ngát.

Mua điểm tâm xong, tiếp tục dạo, Thẩm Chỉ cầm một miếng, bẻ thành hai nửa, chia cho Sở Trường Phong một nửa,"Nếm thử."

Sở Trường Phong há miệng c.ắ.n một miếng liền ăn nữa, ngoại trừ Thẩm Chỉ những món ăn vị ngọt , đối với ngọt hứng thú gì.

Thẩm Chỉ c.ắ.n một miếng, hương vị điểm tâm đào hoa tô nồng, nhưng tính là đặc biệt ngọt.

Điểm tâm tính là ngọt, liền xem như ăn ngon.

"Trường Phong, cái ăn ngon, ăn thêm một miếng nữa ."

"Ta ăn, nàng tự ăn , thích ngọt."

"Ai nha, ăn một miếng , nha?"

Sở Trường Phong bất đắc dĩ, đành c.ắ.n một miếng.

Lúc Thẩm Chỉ vui vẻ, nàng ăn hết phần điểm tâm còn .

Điểm tâm thể ăn quá nhiều, ăn nhiều cũng sẽ ngán.

"Trường Phong, hôm nay mua một cái dày heo, mua một con gà bồi bổ cho ."

TBC

"Ta bổ cái gì, hôm qua mới ăn món gà om cay nàng ."

"Ai nha, món gà hầm dày heo cho ăn, thơm, canh tươi ngọt, xem, ăn ?"

Sở Trường Phong trả lời.

"Chàng ."

Nàng thúc giục một tiếng, nhưng Sở Trường Phong vẫn lên tiếng.

Thẩm Chỉ cau mày cúi đầu, chỉ thấy Sở Trường Phong thần sắc phức tạp về phía .

Thẩm Chỉ theo tầm mắt của sang.

Chỉ thấy cách đó xa một nam nhân hình cường tráng, mặc quan y bộ khoái.

Sở Trường Phong nam nhân , nam nhân cũng chằm chằm Sở Trường Phong, dương như đôi mắt còn hồng hồng.

"Sở Trường Phong... Đó là ai? Chàng quen đó ?"

Còn nhận câu trả lời, bộ khoái bước nhanh tới.

"Sở... Phó tướng..."

Bộ khoái đỏ mắt, khẽ hô một tiếng,"Ngài... Thân thể của ngài thế nào? Đã hồi phục ?"

Hắn đ.á.n.h giá xe lăn Sở Trường Phong .

"Võ Nhai."

"Phó tướng, tại ngài gặp chúng ? Hiện tại ngài nguyện ý gặp chúng ?"

"Ta gặp các ngươi, hơn nữa khá hơn nhiều, nhanh... thể lên..."

Thẩm Chỉ đ.á.n.h giá nam nhân mắt,

Võ Nhai... Võ Nhai...

Nàng trầm tư một lát, rốt cục cũng nhớ , đây chính là Sở Trường Phong từng với nàng, nếu khác khi dễ thì tìm .

Còn ! Phó tướng?

Sở Trường Phong là phó tướng?!

Sao nàng từng nhắc tới?

"Phó tướng, các ... Đều nhớ ngài..."

Võ Nhai một đại nam nhân như , nước mắt cũng rơi xuống, cho khỏi động dung.

Sở Trường Phong: "Ta còn là phó tướng gì nữa, các ngươi cũng đều chỗ dung , còn việc kiếm sống, đó là nhất."

"Ngài... cũng quá nhẫn tâm, thương, gặp chúng , còn tự lén rời ! Nhà ngài ở ? Ngài cho ! Ta mang các đến thăm ngài!"

Thẩm Chỉ vỗ vỗ bả vai Sở Trường Phong,"Nhà chúng ở thôn Tiểu Lâm, nếu các ngươi tới, cứ hỏi tên thể tìm ."

Võ Nhai lau nước mắt, Thẩm Chỉ,"Phó tướng, đây là phu nhân của ngài ?"

Sở Trường Phong gật đầu,"Các ngươi... các ngươi nếu tới thì tới , đúng , bọn họ hiện tại đang gì?"

Trên đường cái là nơi để chuyện, Thẩm Chỉ dẫn bọn họ đến cửa hàng nhà .

 

Loading...