Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-12-03 13:37:15
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Phong cùng Võ Nhai trò chuyện lâu, Thẩm Chỉ đều chen lọt.

Võ Nhai thoạt bội phục Sở Trường Phong, từng câu từng chữ đều là sùng bái cùng kính trọng.

Từ cuộc trò chuyện của bọn họ, Thẩm Chỉ Sở Trường Phong vì phó tướng, vì Võ Nhai kính trọng.

Thì lúc đ.á.n.h trận, bọn họ địch nhân bức lui, thiếu chút nữa mất một tòa thành trì, là Sở Trường Phong mang theo Võ Nhai cùng mấy khác xuyên qua đầm lầy cùng núi non, len lén tới phía địch nhân.

Trong lúc bọn họ ngủ say, đốt lương thảo của bọn họ, bắt sống chủ soái quân địch!

TBC

Trận chiến thật sự !

Từ đó về , Sở Trường Phong đề bạt phó tướng, quyền lực cũng lớn hơn.

Sở Trường Phong tuy rằng dũng mãnh như những tướng sĩ khác, c.h.é.m g.i.ế.c nhiều , nhưng đa mưu túc trí, mỗi đều thể cho quân địch chịu khổ.

Còn để cho đội ngũ của bọn họ thắng hai tòa thành trì.

Trong quân doanh, ai phục.

Thẩm Chỉ xong sửng sốt.

Nàng ngơ ngác Sở Trường Phong, ngờ lợi hại như .

Trách lúc bán bất toại, luôn kết liễu chính .

Sinh mệnh từng rực rỡ như bỗng nhiên rơi vũng bùn, đổi là ai, đều cách nào tiếp nhận.

"Phó tướng, chờ thắng trận, ngài rõ ràng thể thăng quan tiến tước, rõ ràng tương lai rộng mở! Đều trách ! Đều trách ! Nếu , ngài sẽ biến thành như ."

Sở Trường Phong: "Đừng những thứ , hại , nhưng chính cũng c.h.ế.t ở đó."

Võ Nhai vẫn cảm thấy đáng tiếc, bây giờ vẫn còn cảm thấy tức giận.

Hai ôn chuyện thật lâu, Võ Nhai vội vàng về huyện nha nên rời , khi , liên tục cam đoan nhất định sẽ đến thôn Tiểu Lâm tìm Sở Trường Phong.

Hắn , Thẩm Chỉ mới nhỏ giọng hỏi: "Vết thương của tính kế?"

Sở Trường Phong biểu hiện bình thản, sớm thèm để ý.

"Hắn cũng là phó tướng giống như , dũng mãnh, g.i.ế.c nhiều nhiều địch nhân, thấy g.i.ế.c bao nhiêu , liền phó tướng, trong lòng đố kỵ."

"Có một , lừa trong một hẻm núi một nơi mai phục tuyệt hảo, thăm dò địa hình, từ núi đẩy đá đập trúng, khiến xương sống cùng hai chân đều trọng thương."

"Bất quá chính cũng mất mạng trong trận chiến đó, cố tình, trận chiến kết thúc, chúng liền giành chiến thắng , đó là trận chiến cuối cùng, ... coi như là đáng đời."

Hốc mắt Thẩm Chỉ ửng đỏ, nàng thể tin , tảng đá lớn đập trúng hai chân và xương sống sẽ đau đến mức nào.

Cũng dâm nghĩ sẽ tuyệt vọng đến mức nào.

"Sở Trường Phong... sẽ thôi, lập tức sẽ thôi, như , ông trời cũng cảm thấy nên t.h.ả.m như , đúng ?"

Sở Trường Phong gật đầu, đúng , thể ông trời cảm thấy mạng nên tuyệt, mới để cho nàng tới bên cạnh .

"Chỉ Chỉ... Cảm ơn."

Thẩm Chỉ ôm đầu của vuốt ve, giọng của nàng run đến mở miệng .

Hai mua đồ xong về đến nhà, mặt trời sắp lặn, mà các thợ thủ công xây nhà hạ công về nhà.

Lâm Tranh dùng thịt hầm đồ ăn cho bọn họ, tuy rằng so kém thịt gà hầm Thẩm Chỉ , nhưng bọn họ vẫn ăn ngon.

Bữa nào cũng thịt, đây là nghĩ cũng dám nghĩ.

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ sáng ngoài, hiện giờ còn trở về, cả nhà đều lo lắng thôi.

Sở Cẩm Chu, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc ở cửa lớn lo lắng chờ đợi.

"Cha nương còn trở về?"

"Bọn họ sẽ gặp nguy hiểm chứ?"

"Phi phi phi! Không nguy hiểm! Không nên bậy!"

"Haiz... Thật lo lắng mà..."

Sở Cẩm Niên yên, lập tức lên chạy đường nhỏ vài .

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc nhíu chặt mày.

Cuối cùng, trong lúc mấy vô cùng lo lắng chờ đợi, tiếng xe lăn lăn mặt đất.

"Về ! Cha nương về !" Sở Cẩm Niên hô một tiếng, liền chạy về phía bọn họ.

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc cũng đột nhiên lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-160.html.]

"Cha! Nương!"

"Hai trở về? Sao trễ như mới trở về? Đại phu gia gia như thế nào?"

Ba tiểu gia hỏa vây quanh bọn họ líu ríu, hai lớn đều cơ hội chuyện.

"Cha nương, các ngươi mau chuyện ! Chân cha thành vấn đề chứ?"

Thẩm Chỉ hít sâu một ,"Không vấn đề gì, khôi phục , chúng là bởi vì cha của con gặp quen, chuyện với , cho nên mới trở về chậm.

Nàng giải thích, ba tiểu gia hỏa mới tính là yên tâm.

Đi trong sân, Sở Cẩm Niên bỗng nhiên ngửi thấy một mùi thơm kỳ lạ, nó nhún cái mũi nhỏ ngửi ngửi.

"Niên Niên, ngươi ngửi cái gì ?" Mộc Mộc nhỏ giọng hỏi.

Sở Cẩm Niên nhún nhún mũi,"Mộc Mộc, ngươi ngửi thấy ? Có mùi thơm, còn mùi ngọt ngọt nữa!"

Mộc Mộc cũng ngửi theo,"Hình như... quả thật một chút... nhưng giống như là mùi hoa gì đó."

Sở Cẩm Chu nhíu mày, gần nhà bọn họ hoa.

Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong liếc , mặt lộ nụ bất đắc dĩ cưng chiều.

Sở Trường Phong lấy túi đào hoa tô giấu xe lăn .

Thẩm Chỉ nhận lấy, đưa cho ba tiểu gia hỏa,"Các con nha, cái mũi nhỏ thật thính, chỉ cần đồ ăn, cái gì cũng thoát ."

"Nương! Chính là mùi vị !" Sở Cẩm Niên cực kỳ kích động,"Đây là đồ ăn ? Là gì nha?"

Đây là đào hoa tô, đặc biệt mua cho các con, mang chia cho gia gia nãi nãi cùng ăn."

"Vâng!"

Ba tiểu gia hỏa giống như một trận gió tràn nhà chính.

"Gia gia nãi nãi! Cha nương trở !"

"Cha nương mua hoa hoa tô ngọt ngọt thơm thơm!"

Sở Khiếu và Lâm Tranh tò mò sang,"Cái gì mà hoa hoa tô? Chúng xem thử?"

Sở Khiếu ôm lấy Mộc Mộc gần nhất, về phía túi điểm tâm bàn.

Lâm Tranh mở lớp giấy dầu , mùi thơm ngọt ngào lập tức tỏa .

"Oa! Thơm quá!"

Sở Cẩm Niên kiễng chân, nửa đều treo bàn.

Sở Cẩm Chu lặng lẽ nuốt nước miếng, là đồ ăn mà nó từng thấy qua.

"Điểm tâm? Ngọt ngào? Thơm quá!"

Mộc Mộc ừng ực nuốt nước miếng, ánh mắt chằm chằm đào hoa tô hồng hồng mềm mại trong giấy dầu.

Lúc , Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong .

Thẩm Chỉ : "Mọi mau ăn , đào hoa tô vị cũng tệ lắm, ngọt lắm, sẽ quá ngấy."

Lâm Tranh chủ chia cho ba tiểu gia hỏa một miếng,"Ăn , cha nương các con đặc biệt mua, còn để dành ngày mai ăn."

Ba tiểu gia hỏa hai mắt lấp lánh.

Thẩm Chỉ: "Cha nương, hai cũng ăn ."

Sở Khiếu tựa đầu đầu Mộc Mộc, lắc đầu,"Không ăn, ở tuổi còn ăn điểm tâm gì nữa? Cho bọn nhỏ ăn ."

Mộc Mộc xoay đầu ông,"Gia gia già! Gia gia thể ăn."

Thuận tiện còn đem đào hoa tô trong tay đưa cho gia gia,"Ăn!"

Sở Cẩm Niên gần,"! Căn bản già!"

Sở Khiếu c.ắ.n một miếng nhỏ,"Được, gia gia nếm thử xem."

"Ăn ngon ?" Mộc Mộc hỏi.

"Ăn ngon!"

"Nãi nãi cũng ăn!" Sở Cẩm Chu và Sở Cẩm Niên đồng loạt đưa đào hoa tô trong tay cho Lâm Tranh.

Lâm Tranh c.ắ.n một miếng.

Bà ăn xong, hai tiểu gia hỏa chia cho Thẩm Chỉ và Sở Trường Phong, nhưng hai đều cự tuyệt.

 

Loading...