Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 163
Cập nhật lúc: 2025-12-03 13:37:19
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Chỉ ngơ ngác.
Sở Trường Phong đến lồng n.g.ự.c run rẩy, lớn tiếng ngông cuồng.
Không hiểu , Thẩm Chỉ cũng nở nụ theo.
Hai thật lâu, Sở Trường Phong : "Tiểu sắc lang, quản giáo nàng thật , thấy lớn lên mắt, liền hôn, vạn nhất thấy lớn lên mắt hơn thì đây?"
Sở Trường Phong nắm mũi của nàng, uy h.i.ế.p : "Nếu dám núi trông núi nọ, đ.á.n.h m.ô.n.g nàng!"
Thẩm Chỉ đỏ mặt,"Chàng hổ ? Một đại nam nhân cũng hổ đ.á.n.h m.ô.n.g nữ nhân ! Nói khác sẽ chê c.h.ế.t !"
"Dù nàng cũng là nương t.ử của , khác chê thì chê , sợ cái gì?"
"Sở Trường Phong, phát hiện bây giờ da mặt dày như ? Chàng đổi !"
Sở Trường Phong nhướng mày, vẻ mặt kiêu căng.
Thẩm Chỉ hừ hừ hai tiếng, dịch sang bên cạnh, nhưng đầu vẫn gối lên cánh tay .
"Chàng yên tâm , con của một đến già, nếu nhận định là , cho dù bất lực, cũng sẽ vứt bỏ ."
"Nàng..."
Sở Trường Phong thở dài,"Cái miệng a!"
Thẩm Chỉ bĩu môi,"Cái miệng của ? Ta sẽ nhiều lời ngon tiếng ngọt, chắc chắn sẽ dỗ tìm phương Bắc!"
Sở Trường Phong cúi đầu, bỗng nhiên c.ắ.n vành tai của nàng.
Thẩm Chỉ sửng sốt.
Chàng nghiến răng nghiến lợi: "Chưa từng thấy nữ nhân nào nguyền rủa nam nhân của bất lực."
Thẩm Chỉ vội vàng nhắm mắt ,"Ta chuyện với nữa, ngủ, ngày mai còn việc bận."
Sở Trường Phong dùng sức, c.ắ.n lỗ tai của nàng một dấu răng nhàn nhạt.
Thẩm Chỉ ôm vành tai, giận mà dám gì.
Ngày hôm .
Không chỉ vì đêm qua ngủ quá muộn là nguyên nhân nào khác, cơ hồ đều dậy muộn.
Ngược tiểu gia hỏa Sở Cẩm Niên bởi vì mắc tiểu, mơ mơ màng màng bò dậy.
Chờ nó tiểu xong, híp mắt, ngáp trở về phòng, cửa liền đụng một .
Cú va chạm , trong nháy mắt nó tỉnh táo hơn một chút.
Ngẩng đầu lên , liền ngây dại, chút mờ mịt cùng ủ rũ còn lập tức biến mất.
"Ngươi... Ngươi là ai? Sao ngươi ở nhà ?"
Tiểu gia hỏa lùi một bước dài.
Thấy rõ mắt, nó chớp chớp hai mắt, dám tin mà dụi dụi mắt.
"Ngươi từ tới? Sao ngươi như ?"
Hai tay nó chống nạnh, quen mất chuyện trong nhà đột nhiên xuất hiện một xa lạ, tất cả lực chú ý đều tập trung khuôn mặt tuấn lãng phi phàm của nam nhân.
Trên khuôn mặt mang theo một ít nếp nhăn dễ phát hiện, nhưng ấn tượng đầu tiên cho cảm giác chính là tuấn tú!
Sở Cẩm Niên chớp mắt, cha của noa ở trong lòng nó là tuấn tú nhất, tuyệt đối nghĩ tới thế gian còn tuấn tú giống như cha.
Hơn nữa... nó cảm giác chút giống cha?
Bất quá chỉ một chút!
"Người ! Ngươi chuyện! Ta cho ngươi! Nhà chính là ! Ngươi đột nhiên xông nhà , một lát mang theo các của cùng gia gia nãi nãi đ.á.n.h ngươi! Ngươi tin ?"
nam nhân chỉ mím môi , đến thoải mái.
TBC
Sở Cẩm Niên nuốt nước miếng,"Rốt cuộc ngươi đang cái gì? Ngươi đừng tưởng rằng ngươi như là thể gì thì ? Ta một chút cũng sợ ngươi!"
Tiểu gia hỏa xong, nam nhân đột nhiên cúi xuống, dang rộng hai tay,"Ta thích ngươi, ôm ngươi, thể ?"
Hô hấp Sở Cẩm Niên run lên,"Ngươi... ngươi thích ? Ngươi là kẻ bắt cóc chứ? Có ngươi định bắt cóc ?"
Đáy mắt nó lộ cảnh giác,"Ta cho ngươi , tuyệt đối thể !"
Bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nó vội vàng sờ lên một cái, nhưng sờ gì.
Hô hấp của tiểu gia hỏa run rẩy.
Thất sách !
Túi xách nhỏ của nó đeo ! Ná bảo bối của nó còn ở trong túi xách nhỏ!
Trái tim Sở Cẩm Niên run lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-163.html.]
"Niên Niên, ai nha, tiểu ngốc t.ử , gì!"
Rốt cục, nam nhân nhịn ,"Tiểu Niên Niên của , là gia gia của con mà!"
"A?" Giọng Sở Cẩm Niên run lên, nó dám tin một vòng một vòng quanh nam nhân.
Nam nhân cao, thể khỏe mạnh, nếu như mặt, thoạt đúng là gia gia!
... gia gia như ? Không gia gia râu ?
Râu...
"Gia gia... Thật sự là gia gia? Vậy... Vậy râu của gia gia ?"
Sở Khiếu ôm lấy noa,"Gia gia cạo râu , bây giờ gia gia thể hôn nhẹ mặt con ?"
Sở Cẩm Niên ngơ ngác gật đầu.
Sở Khiếu liền hôn nó một cái, lập tức thỏa mãn,"Gia gia râu, hôn con khó chịu ?"
"Có... chút đâm, nhưng chỉ một chút!"
Rốt cục kịp phản ứng, tiểu gia hỏa nâng mặt nam nhân cẩn thận quan sát.
"Gia gia... Người... lớn lên như a?"
Sở Khiếu ha ha.
"Cười lên càng !" Sở Cẩm Niên thầm.
"Gia gia, mau thả con xuống, con với ca ca và Mộc Mộc, để bọn họ cũng gia gia!"
Một lát , tiểu gia hỏa chạy căn phòng nhỏ của ba bọn họ.
"Ca ca! Mộc Mộc! Các ngươi mau rời giường!"
"Thật thần kỳ! Gia gia cạo râu, trở nên xinh giống như cha!"
Nó nhanh chóng bò lên giường, đẩy Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc,"Mau tỉnh !"
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc nó đ.á.n.h thức, dụi dụi mắt, từ từ dậy.
"Niên Niên..."
"Làm ..."
Sở Cẩm Niên thở dài,"Hai mở mắt cho kỹ! Nhìn xem ngoài cửa là ai?"
Nó chỉ Sở Khiếu đang híp mắt ở cửa.
Hai tiểu gia hỏa mê man về phía cửa.
Tùy ý ngó vài .
"Ừm... hình như là cha..." Mộc Mộc lẩm bẩm.
Sở Cẩm Chu: " cha... , hơn nữa chỉ là lớn lên chút giống cha, là cha..."
Bọn họ xong, tỉnh táo.
Sở Cẩm Niên cực kỳ đắc ý,"Hừ, là cha, các ngươi đoán xem là ai?"
Mộc Mộc cùng Sở Cẩm Chu trực tiếp bò xuống giường, tới mặt Sở Khiếu, ngẩng đầu .
Hai đến phát ngốc.
"Không cha."
"Ngươi là ai nha?"
"Ha ha ha..." Sở Cẩm Niên ở giường ha ha.
"Là gia gia nha! Hai ngốc quá! Ngay cả gia gia cũng nhận ! Ha ha ha..."
Nó quên sự thật nó cũng nhận .
"Gia gia?!"
Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc đều chấn kinh!
Sở Khiếu một tay ôm một đứa,"Gia gia cạo râu ."
Hai tiểu gia hỏa giống như Sở Cẩm Niên sờ mặt ông, miệng ông, giống như bảo bảo tò mò.
Chờ khi Thẩm Chỉ rời giường, thấy một giống Sở Trường Phong, còn khỏe mạnh ở mặt nàng, cũng ngây ngẩn cả .
thấy ba tiểu t.ử vây quanh bên cạnh , thấy mở miệng chuyện, nàng liền phản ứng .
Đây là công công râu rậm của nàng!