Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 168

Cập nhật lúc: 2025-12-03 13:37:24
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hai các ngươi mỗi một nửa! Không đùn đẩy."

Cuối cùng Trương Đại Lực cường thế chia sủi cảo hai phần cho hai con.

Không còn cách nào, lúc hai mới ăn từng miếng nhỏ.

Mỗi nửa miếng sủi cảo chiên, nhỏ cũng ít, cho dù ăn miếng nhỏ nhưng chỉ trong chốc lát liền ăn xong.

Tiểu gia hỏa ăn đến híp mắt, lớp vỏ bánh thơm giòn bao lấy nhân thịt băm, như thể cả đời từng ăn thứ gì ngon như .

Trương thị: "Cái ... đều từ bột mì trắng, dầu và thịt a, thật là thơm."

Trương Đại Lực ,"Lúc mới nồi còn thơm hơn nữa!"

"Cha, đây là món ngon nhất con từng ăn." Tiểu gia hỏa l.i.ế.m liếm miệng, vẫn còn thèm.

Trương Đại Lực: "Chờ xong công việc nhà bọn họ, sẽ hỏi xem thể mua , mang về cho hai con ăn."

"Đừng." Trương thị lắc đầu,"Thứ cần thiết, một cái cũng tốn ít , đừng mua."

"Cha, chờ con trưởng thành, con kiếm nhiều nhiều bạc, sẽ mua cái cho cha nương ăn!"

Trương Đại Lực xoa đầu nó,"Ăn trái cây , trái cây mười mấy quả, ăn nhiều một chút."

Lúc hai con nhường tới nhường lui, bọn họ mỗi cầm một quả ăn.

Vừa c.ắ.n một miếng, vị ngọt thơm tan ngập tràn trong miệng.

Hai đều kinh ngạc.

"Cha đứa nhỏ! Chàng mau nếm thử!"

Trương thị vội vàng nhét cho Trương Đại Lực một quả,"Cái ăn ngon quá!"

"Rất ngọt!"

Trương Đại Lực lúc chỉ thấy các đồng bạn của ngọt ngon.

Chính ngược từng ăn qua, nghĩ đến mười mấy quả, liền ăn một quả.

Vừa ăn, cũng ngây ngẩn cả .

"Đây là thần quả , trái cây ngọt như ?!"

Cả nhà đều thể tin .

Tiểu gia hỏa ăn đến miệng đều phiếm hồng, ăn quá ngon...

Trương Đại Lực nỡ ăn quá nhiều, đều để cho hai con ăn.

Bọn họ ăn xong, chỉ cảm thấy hôm nay thật hạnh phúc.

——

Qua mười ngày, những đồ vật cần thiết trong cửa hàng đều chuẩn đầy đủ, bàn ghế cũng sắp xếp ngay ngắn.

Cửa hàng lập tức trở nên rực rỡ hẳn lên.

Thẩm Chỉ cũng chuẩn khai trương cửa hàng.

Vừa mới bắt đầu, việc ăn thường quá thuận lợi, vì nàng liền đặt ba mươi con gà ở chỗ Lâm Thủ Tài.

Buổi sáng khai trương, trời còn sáng, cả nhà Sở gia bận rộn.

Thẩm Chỉ và Sở mẫu phụ trách rửa sạch các loại rau củ.

Sở Trường Phong chống quải trượng gian nan trong sân, giúp gì, liền cố gắng hồi phục nhanh nhất thể.

Ba tiểu gia hỏa cũng rời giường sớm, vây quanh Thẩm Chỉ.

Một lúc thì giúp lấy nước, lúc giúp đổ nước, hỗ trợ rửa nồi.

Chuẩn xong tất cả, cả nhà đều đến huyện thành.

Đến cửa hàng, mang tất cả các loại đồ ăn phụ lên, đó Thẩm Chỉ sân kiểm tra gà đất mang đến hôm qua.

Gà đất tinh thần, đang mổ lá cỏ mặt đất ăn.

"Thẩm Chỉ, chúng nên g.i.ế.c gà ?"

"Không cần, thịt gà tươi xào, chờ khách tự chọn, chúng bán theo cân."

"Vậy lát nữa khi sẽ bận rộn kịp?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-168.html.]

"Mọi yên tâm , ngày đầu tiên nhiều khách như , hơn nữa ăn gà om cay, thịt gà cần tươi, ăn ngon, đương nhiên chờ."

Ba tiểu gia hỏa xổm mặt đất, đưa bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng vuốt ve gà đất.

Sở Cẩm Chu: "Nương, nhà chúng nhiều gà nha, những con gà đều bán ?"

"Nhìn xem khách nhiều , nhất định sẽ bán hết."

"Nhất định thể!" Mộc Mộc chắc chắn.

Sở Cẩm Niên siết chặt nắm đ.ấ.m nhỏ,"Nếu tất cả mua, con sẽ mang theo ca ca và Mộc Mộc ngoài mời khách!"

Thẩm Chỉ cúi đầu liếc mắt một cái, thở dài.

"Sở Niên Niên, cái mặt nạ của con... Rốt cuộc khi nào mới thể tháo xuống? Mỗi ngày đều đeo ở mặt, con khó chịu ?"

"Con khó chịu nha!"

Nhìn đôi mắt to lộ qua lỗ mặt nạ, nàng hung hăng xoa đầu nó,"Mỗi ngày đều thấy mặt mũi, để cho mặt của con hít thở một chút ."

Hôm nay nhiều nhiều lạ, con che mặt thật kỹ mới !"

Mộc Mộc: "Nương, Niên Niên đúng, như , nếu như kẻ thấy, sẽ lén bắt cóc mất!"

Sở Cẩm Chu: "Mỗi ngày đều che thật kỹ!"

Thẩm Chỉ xoa xoa mi tâm, cảm thấy Mộc Mộc tẩy não nhẹ, rõ ràng chính cũng là một đứa bé đáng yêu, thanh thanh tú tú, khen tiểu hắc than thành như ?

"Ai nga ai nha! Mọi đừng lúc nào cũng khen , cũng , khen cũng nhỏ giọng một chút, đừng để khác thấy."

Mộc Mộc vội vàng che miệng,"Vậy nhỏ giọng một chút!"

Thẩm Chỉ mặc kệ, tính cảm giác mấy ngày thấy khuôn mặt tiểu hắc than nhà nàng, đừng bình thường đeo mặt nạ, ngay cả lúc ăn cơm cũng đeo, luyện tập, phòng ngừa lúc ngoài ăn cơm .

"Được , ba các con đừng chơi nữa, đây , lát nữa đốt pháo !

Đốt pháo đối với bọn họ mà là một chuyện thú vị.

Đợi đến khi mặt trời mọc, đường , Sở Khiếu mở bảng hiệu tiệm , lộ mấy chữ "Lâm Hà gà om cay".

Sau đó đốt pháo.

Thẩm Chỉ ở cửa gõ chiêng,"Hôm nay Lâm Hà gà om cay khai trương! Ba ngày đầu giảm giá 20%, giảm 20%!"

Tiếng gõ chiêng lớn, qua đường cho dù ăn cơm, cũng sẽ nhịn thêm vài .

Người chữ tên cửa hàng lẩm bẩm,"Lâm Hà... Lâm Hà gà om cay..."

"Lâm Hà là huyện thành của chúng , gà om cay là cái gì?"

"Còn giảm giá 20% nữa là ?"

Trong đám đông phát nghi vấn, Thẩm Chỏ lớn tiếng giải thích,"Giảm giá 20% nghĩa là một món nếu bán 100 văn, giảm 20% cũng chỉ cần trả 80 văn, thể rẻ hơn 2 phần."

"Rẻ nhiều như ?!"

" , nhưng chỉ ba ngày đầu thể giảm giá, đó khôi phục giá gốc!"

"Vậy gà om cay nhà các ngươi là gì? Là thịt gà ?"

"Khách quan, gà om cay nhà chúng hương vị đặc biệt ngon, gà tươi tại chỗ, dùng đều là gà nhất!"

Nếu như chỉ là bán thịt, giá cả sẽ đáng đắt, trong lòng đều hiểu rõ, cho nên một đám cũng chỉ là xem náo nhiệt, cũng dám .

TBC

, nhanh đó liền đến.

Hai cha con Lâm Thủ Tài và Lâm Hữu An nuôi gà, đương nhiên thời gian khai trương nhà bọn họ, cho nên hai cha con đến sớm, bỏ cả việc nướng gà.

nhận Lâm Thủ Tài, nhao nhao chào hỏi.

"Ông chủ Lâm, ngươi tới đây? Năm nay nướng gà nữa ?"

Lâm Thủ Tài tủm tỉm,"Ta và bà chủ tiệm gà om cay quen , đồ ăn nhà bọn họ ngon! Hôm nay bọn họ khai trương, đến ủng hộ."

Dứt lời, liền mang theo Lâm Hữu An tiệm.

"Thẩm Chỉ cô nương! Gà om cay nhà ngươi bán thế nào? Mau cho chúng một phần !"

Lâm Thủ Tài nóng lòng thử.

"Ông chủ Lâm, gà nhà chúng bán theo cân, để chọn cho các ngươi chọn một con gà nhỏ, giá một cân ba mươi văn, giảm 20%, vẫn hời."

"Được! Hai chúng ăn nhiều, chọn con nhỏ thôi."

 

Loading...