Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 169
Cập nhật lúc: 2025-12-03 13:37:25
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Chỉ mang theo hai cha con sân chọn gà, hai cha con chọn con nhỏ nhất, nhưng nhỏ nhất cũng ba cân rưỡi.
Cân xong , Thẩm Chỉ mang theo gà bếp xử lý.
Lưu loát thịt, nhúng nước sôi lông, tốc độ của nàng nhanh, chỉ tốn tới nửa khắc, xử lý xong cả con gà.
Lấy nội tạng gà , chặt gà thành từng miếng nhỏ, đó bắt đầu xào.
Các loại gia vị tác dụng của dầu mỡ phát mùi thơm nức mũi.
Mùi thơm từ phòng bếp bay tới đại sảnh, Lâm Thủ Tài và Lâm Hữu An đều yên.
Thịt gà sôi ùng ục trong nồi, hầm kém bao nhiêu, cho các loại rau củ chuẩn sẵn tiếp tục hầm.
Trong nồi gà hiện giờ rau cần, cải bẹ, ngó sen, ớt xanh đỏ, khi bỏ thêm rau củ, lượng thức ăn trong nồi lập tức nhiều gấp đôi.
Thịt gà sôi và nước dần cạn, khi hầm đủ, Thẩm Chỉ mở nắp nồi , lập tức mùi thơm của gà om cay phả mặt.
Thời đại cũng máy hút khói dầu, mùi vị gì cũng thể truyền ngoài, ngửi thấy rõ ràng.
Lâm Thủ Tài và Lâm Hữu An ngửi thấy mùi thơm càng ngày càng nồng, nước miếng tràn .
TBC
Mà xem náo nhiệt bên ngoài cửa hàng ngửi thấy mùi vị đều ngây dại.
"Đây... Đây là mùi gì ? Sao thơm như ?"
"Những tửu lâu khác đến buổi trưa, mùi thức ăn cũng thơm như !"
"Chỉ là thịt gà mà thôi... ông chủ Lâm nướng gà cũng đủ thơm lắm , nhưng cảm thấy vẫn thơm bằng mùi ."
"Gà om cay... Ta... Ta nếm thử..."
Mọi nhỏ giọng nghị luận.
Nhóm tiểu gia hỏa ở cửa mời chào khách mùi thơm của gà om cay thèm đến chảy nước miếng, bọn chúng nhiều ngày ăn gà om cay .
"Ực ực ực..."
Sở Cẩm Niên ngừng nuốt nước miếng, do dự một chút, nó lặng lẽ đến bên cạnh Sở Trường Phong,"Cha, con chuyện với ."
"Chuyện gì?" Sở Trường Phong nghiêng đầu về phía nó,"Có gì nhỏ ?"
"Âng!"
Sở Cẩm Niên kiễng chân, bàn tay nhỏ đặt lên vai cha nó,"Cha, hôm nay chúng ăn cái gì nha? Người thể với nương, hôm nay chúng ăn gà bao bao ?"
"Hôm qua nương , chúng hôm nay là ngày đầu tiên khai trương, sẽ vất vả, dặn chúng ăn cái gì, nương sẽ cho chúng , con ăn gà bao bao."
Sở Trường Phong nhéo cái mũi nhỏ của nó, nhưng đưa tay liền chạm mặt nạ, đành thu .
"Vậy chuyện con thương lượng với gia gia nãi nãi và các ca ca của con, nếu bọn họ cũng ăn, chúng sẽ thương lượng với nương của con."
"Con... con sẽ ! Hôm nay con nhất định sẽ cố gắng việc! Nương nhất định sẽ đồng ý!"
Tiểu gia hỏa vây quanh gia gia nãi nãi và hai ca ca nhỏ giọng hỏi một , ai cự tuyệt đề nghị của nó.
Khuôn mặt nhỏ nhắn chiếc mặt tươi như hoa.
Trong khi đó, Thẩm Chỉ cho một nắm rau thơm nồi gà, liền bưng ngoài.
Bưng nồi gà om cay từng bước từng bước tới, Lâm Thủ Tài và Lâm Hữu An chằm chằm, ánh mắt dính nồi gà trong tay nàng, mơ hồ còn thấy tiếng nồi gà sôi ùng ục.
Nồi nấu gà om cay là nồi đặt riêng, phía thể cho than lửa, nếu như ăn hết thịt mà vẫn đủ, còn thể gọi thêm món bỏ nấu.
"Gà om cay xong ! Các ngươi nếm thử xem."
Lâm Thủ Tài cùng Lâm Hữu An cúi đầu , bọn họ con gà ba cân rưỡi lớn bao nhiêu, chặt thịt gà thành từng miếng nấu chín, căn bản thể nhiều như .
Vừa là bỏ nhiều đồ ăn kèm, thật là hào phóng.
"Thẩm Chỉ cô nương, thật thơm!" Lâm Hữu An .
Thẩm Chỉ , múc cho bọn họ hai chén cơm, đó cửa xem còn khách .
Hai cha con Lâm Thủ Tài bưng cơm, ăn một miếng thịt gà, liền cảm thán một tiếng.
Thịt thơm mềm, chỉ ăn một miếng cảm thấy ngon!
Lâm Thỉ Tài bán gà nướng nhiều năm như , bao giờ thịt gà còn thể ngon như !
"Cha, đây là như thế nào a? Thật... Thật sự quá thơm... Con cảm thấy còn ngon hơn món chân gà xương ăn ngày đó!"
Lâm Thủ Tài nuốt miếng thịt gà trong miệng,"Đây là do tay nghề của Thẩm Chỉ cô nương ! Cái gì ở trong tay nàng cũng đều trở nên ăn ngon, chân gà cũng , thịt gà cũng thế!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-169.html.]
Lâm Hữu An ăn gật đầu.
Người vây quanh ở cửa ngửi mùi thơm, thật sự chịu nổi.
"Bà chủ, gà om cay nhà ngươi nếu là ăn no, tốn bao nhiêu tiền?"
Thẩm Chỉ: "Gà om cay nhà chúng đề nghị hai hoặc nhiều đến ăn, gà sẽ tính theo cân, trung bình một ... bốn mươi văn."
Mọi ngươi , ngươi, nhanh liền mấy tổ chức thành một nhóm, nhao nhao trong tiệm.
Mọi đều thông minh, ba thành một nhóm, đến lúc đó chia đều tiền là , còn thể lời.
Hầu hết đều như , nhanh, liền bán năm con gà.
Thẩm Chỉ sửng sốt, những thật là nghĩ cách, bất quá đây là chuyện , nàng nhanh chóng mang theo gà bếp.
Nhiều , Sở Khiếu và Lâm Tranh đều giúp.
Sở Khiếu xử lý gà sống, Lâm Tranh phụ trách chặt thịt, Thẩm Chỉ phụ trách xào nấu, phân công công việc rõ ràng.
Chỉ chốc lát , năm phần gà om cay bưng lên bàn.
Vốn còn đang thấp thỏm, sợ tốn nhiều tiền nhưng mùi vị cũng ngon, các khách nhân khi thấy gà om cay , lập tức đem loại ý nghĩ vứt bỏ.
Từng bưng cơm ăn ngấu nghiến.
Thịt gà non mềm thơm đến mệnh!
Một con gà bốn cân cũng đủ cho ba ăn no.
Ăn xong, các khách nhân đều là ưỡn bụng .
Khi hỏi, bọn họ liền khen ngợi dứt.
Vốn cho rằng đợt khách ăn xong, phỏng chừng sẽ một thời gian vắng khách, nhưng ngờ một truyền mười, mười truyền trăm, nhanh trong tiệm đầy .
"Bà chủ! Bốn chúng thì gà bao lớn là thích hợp?"
"Bà chủ, trong gà om cay nhà các ngươi thêm đồ ăn kèm gì ?"
"Bà chủ, thịt gà hầm mềm một chút cho , răng của cha !"
"Được !"
Bốn phương tám hướng đều đang hỏi vấn đề, Thẩm Chỉ vội đến đầu óc choáng váng.
Cũng may Sở Trường Phong đẩy xe lăn kịp thời tới giúp.
"Mọi , mỗi bàn bao nhiêu báo một chút, chúng sẽ ghi chép , tiện cân gà cho ."
"Chúng bốn !"
"Nhà năm !"
"Chúng ở đây hai !"
Dựa theo nhân , Thẩm Chỉ bắt đầu cân gà, cân xong Sở Khiếu nhanh chóng thịt, nhổ lông rửa sạch.
Trong đại sảnh đầy ắp.
Mắt thấy từng con gà lượt thịt, các khách nhân ăn đến thơm ngào ngạt, ba tiểu gia hỏa vội vàng chạy đến sân .
Nhìn trong lồng gà, vốn hơn 30 con gà, hiện tại chỉ còn 5 con!
Ba tiểu gia hỏa đưa mắt .
Sở Cẩm Niên vểnh cái m.ô.n.g nhỏ, kỹ, thật sự chỉ 5 con!
Lúc , Thẩm Chỉ mang theo một đám .
Ba tiểu gia hỏa nhanh chóng sang một bên, dám quấy rầy, thế nhưng ánh mắt vẫn dán chặt lồng gà, trơ mắt 5 con gà cuối cùng đều bắt hết.
Bọn chúng ngây dại.
Sở Cẩm Niên thất hồn lạc phách: "Gà... gà... hết ..."
Mộc Mộc: "Thật sự... hết ..."
Sở Cẩm Chu mím môi, gần thoáng qua, đầu với hai : "Chỉ còn lông gà."
"Ăn cái lông gà nha!" Sở Cẩm Niên bi phẫn.