Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-12-03 13:37:29
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Đại Lực ha ha ngừng.

"Đây đúng là ruột già và dày heo, tay nghề của nương t.ử chủ nhà , cho nên tùy tiện những thứ cũng ngon."

Hắn thúc giục: "Mau ăn ."

Hai con vùi đầu ăn, bọn họ giống như cả đời cũng từng ăn ngon như .

Chỉ là hai phần thức ăn như , trong ngôi nhà rách nát liền trở thành một sự an ủi sâu sắc.

TBC

——

"Chỉ Chỉ, nên ngủ ."

Sở Trường Phong đuổi ba tiểu gia hỏa học chữ xong về phòng, thấy Thẩm Chỉ còn ở bên bàn gì đó, nhịn thúc giục.

Thẩm Chỉ xua xua tay,"Không vội vội, vẽ xong ngay đây."

Sở Trường Phong trượt xe lăn tới bên cạnh nàng.

Chàng đang dạy bọn nhỏ chữ, cũng nàng đang cái gì.

Lại gần , sửng sốt,"Đây là cái gì? Sao kỳ quái như ? Đây là dùng để gì?"

Thẩm Chỉ vùi đầu vẽ, còn quên giải thích với ,"Chờ nhà mới của chúng xây xong, đồ dùng mới, bàn ghế thì , còn giường, tủ quần áo nữa."

"Vậy đây là?"

Thẩm Chỉ đắc ý với , vẽ xong nét cuối cùng, nàng cầm bản vẽ đặt mặt ,"Đây là giường."

"Cái gì?"

Sở Trường Phong thể tin , đồ vật bản vẽ chia hai tầng, bên cạnh còn vẽ một cái thang.

Ban đầu đây là vật gì, nhưng trải qua nàng giải thích, Sở Trường Phong hiểu rõ.

Tầng 1 và tầng 2 đều thể ngủ .

"Loại giường gỗ thiết kế vững chắc, ở đây còn tấm chắn, mấy tiểu gia hỏa ngủ ở giường , cho dù lăn tới lăn lui cũng sẽ ngã."

"Cái thang cũng rộng, dốc, bọn chúng leo lên leo xuống cũng nguy hiểm."

Sở Trường Phong chằm chằm thật lâu,"Nàng... nàng nghĩ cái ? Loại cũng thú vị."

Dựa theo cá tính của mấy tiểu gia hỏa trong nhà , trong nhà chiếc giường đặc biệt như , sẽ bao nhiêu vui vẻ.

Thẩm Chỉ: "Ba bọn chúng mỗi ngày đều thích ngủ cùng một chỗ, chúng liền đặt hai cái giường gỗ ở trong một phòng, đến lúc đó nếu đồng bọn của bọn chúng tới, cũng thể ngủ ."

"Ta nghĩ nó , trông vui, bọn chúng chắc chắn sẽ thích."

Thẩm Chỉ híp mắt,"Đương nhiên, cái chính là dùng để dỗ dành bọn chúng."

Dứt lời, nàng cẩn thận thu bản vẽ .

" , bây giờ chúng đừng với chúng, chờ đặt giường xong, chờ nhà mới xây xong, bố trí phòng xong với bọn chúng."

Sở Trường Phong bất đắc dĩ,"Nàng cũng quá cưng chiều bọn chúng, cứ tiếp tục như , cả đám đều sẽ cưng chiều thành túi nhỏ yếu ớt mất thôi."

"Ai nha, bọn nhãi con nhà chúng ngoan, cho như ."

"..."

Thu dọn bút mực xong, Thẩm Chỉ bỗng nhiên xổm xuống, cằm tựa ở đùi Sở Trường phong, cứ như ngẩng đầu ,"Lại đến thời gian tập phục , Sở Phong Phong, chuẩn xong ?"

Sở Trường Phong nâng mặt nàng xoa xoa,"Ừ."

Thẩm Chỉ lên, hai tay xuyên qua nách , dùng sức ôm lên.

Phần lớn áp lực cơ thể Sở Trường Phong đều đặt lên nàng, ánh mắt Thẩm Chỉ đảo một vòng.

"Ta phát hiện một vấn đề."

"Cái gì?"

"Hình như nặng một chút." Hai mắt Thẩm Chỉ tỏa sáng.

Sở Trường Phong: "Mỗi ngày nàng đều nhiều đồ ăn ngon như , ăn nhiều khẳng định sẽ mập."

Thẩm Chỉ kiễng mũi chân, dùng chóp mũi cọ chóp mũi ,"Sở Phong Phong nhà chúng rốt cuộc cũng mập lên , giỏi như ?! Thật lợi hại!"

Sở Trường Phong tự nhiên dời tầm mắt ,"Lại hươu vượn, mập lên thì gì lợi hại..."

"Chính là lợi hại nha! Ta nuôi mập lên nha, hừ... Cái cảm giác thành tựu."

Nói xong, tay nàng trượt tới trượt lui,"Ta sờ xem chỗ khác thịt ."

"Thẩm Chỉ!"

Sắc mặt Sở Trường Phong đỏ bừng,"Đừng sờ lung tung."

Thẩm Chỉ , vẫn theo ý , sờ loạn khắp nơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-173.html.]

Sở Trường Phong đột nhiên kéo nàng trong lòng , Thẩm Chỉ trong lòng , ngơ ngác.

"Chàng... ?"

Yết hầu lăn lộn, Sở Trường Phong rũ mí mắt, híp mắt,"Hôm nay luyện tập."

"Cái gì?"

Không trả lời, Sở Trường Phong ôm lấy nàng, đẩy xe lăn tới bên giường.

Thẩm Chỉ ngẩn .

"Sở Trường Phong... ... lật trời?"

Sở Trường Phong đẩy nàng ngã xuống giường, nhanh cũng ngã xuống theo.

Thẩm Chỉ thở dồn dập,"Làm... gì?"

Sở Trường Phong ở bên cạnh nàng, nghiêng đầu nàng, bỗng nhiên thò đầu gần, nhẹ nhàng hôn lên mặt nàng.

Mặt ngứa ngáy, nàng tự nhiên mà chớp chớp lông mi,"Chàng ?"

Nụ hôn của Sở Trường Phong dần dần rơi xuống đôi môi mềm mại của nàng.

"Thịch thịch thịch..."

Cũng là tiếng tim đập của ai, mạnh mẽ hữu lực.

Hai mắt Thẩm Chỉ khép .

Nụ hôn của Sở Trường Phong lưu luyến ôn nhu, nàng cảm giác như đang đám mây mềm mại.

"Chỉ Chỉ..."

"Ừm-..." Nàng hừ nhẹ một tiếng.

Nụ hôn của Sở Trường Phong lập tức mang theo sự nóng bỏng và mãnh liệt thổi quét tất cả.

Môi nàng nhất thời trở nên nóng rát, c.ắ.n chút đau.

"Sở Trường Phong... Sở Trường Phong..."

Nàng nhịn trở , nửa tựa ,"Sở Trường Phong..."

Nàng nhẹ nhàng lẩm bẩm, trong miệng kêu tên của .

Sở Trường Phong nóng bỏng hôn lên cằm nàng,"Không nàng đều kêu là tướng công ?"

Chàng khẽ c.ắ.n môi của nàng một cái, giọng mang theo dụ dỗ,"Chỉ Chỉ, ngoan, kêu là tướng công ?"

Thẩm Chỉ khó khăn mở hai mắt m.ô.n.g lung, l.i.ế.m liếm đôi môi sưng lên, do dự một chút, vươn cánh tay tinh tế trắng noãn, ôm lấy cổ ,"Tướng... Tướng công..."

Hô hấp của Sở Trường Phong đột nhiên trầm xuống ——

Không qua bao lâu, Thẩm Chỉ bẹp giường, hôn đến cả vô lực.

Nàng gối đầu lên n.g.ự.c Sở Trường Phong, bên tai vang lên tiếng tim đập mạnh mẽ của .

"Chàng quá hung dữ..."

Nàng nhịn nhỏ giọng oán trách.

Giọng mềm mại, ôn nhu, như là đang nũng, cho hận thể mạng đều dâng cho nàng.

"Mỗi đều hôn mạnh như ... thật phiền..."

Nàng tiếp tục nhỏ giọng lẩm bẩm.

Sở Trường Phong nắm chặt bàn tay nhỏ của nàng.

Nàng nhịn nhỏ giọng hừ hừ,"Chàng đừng nắm tay chặt như , đau, thương , là nương t.ử của , tướng công nhà ai... Giống như ..."

Sở Trường Phong nuốt nuốt nước miếng, giọng khàn khàn "Chỉ Chỉ."

"Làm gì? Ta chuyện với nữa, đừng chuyện." Giọng cũng thế , đột nhiên trở nên khàn khàn.

Quá... Quá gợi cảm.

"Nàng còn nữa, liền tiếp tục hôn nàng."

"Chàng! Hừ!"

"Hửm?"

Thẩm Chỉ che miệng , nhưng vẫn nhịn nhỏ giọng lải nhải,"Quả thực phiền c.h.ế.t, hôn một cái, miệng sẽ đau lâu, ngày mai chừng còn sưng lên... Đến lúc đó, thật sự mất mặt..."

Còn thầm xong, đột nhiên, Sở Trường Phong cầm lấy bàn tay đang che miệng của nàng.

Thẩm Chỉ ngẩn , ngay đó, nụ hôn mãnh liệt đột nhiên rơi xuống...

 

Loading...