Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-12-03 13:37:30
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nắng sớm mờ mờ.
Người Sở gia dậy từ sớm, Sở Khiếu và Lâm Tranh vườn rau hái đồ ăn cho hôm nay.
Sở Cẩm Chu phân công việc cho Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc.
"Mộc Mộc, ngươi quét nhà."
"Ừ ừ!"
"Niên Niên, ngươi lau bàn và ghế."
"Được!"
Còn Sở Cẩm Chu thì phụ trách nấu nước rửa mặt.
Sở Cẩm Niên quỳ ghế, thể nhỏ nhắn nửa bàn ăn, hì hục lau.
Bởi vì dùng sức, khuôn mặt nhỏ nhắn đều phồng lên.
Mộc Mộc quét nhà, ánh mắt chằm chằm khắp phòng, sợ bỏ lỡ bất kỳ góc nào.
"Kẽo kẹt..."
Bỗng nhiên, cửa phòng ngủ mở .
Hai tiểu gia hỏa đồng loạt .
Sở Trường Phong xe lăn , liền đối diện với hai đôi mắt to tròn xoe.
"Cha! Nương ?" Sở Cẩm Niên hỏi.
Mộc Mộc thì ôm chổi đến cửa, nghiêng đầu bên trong. Không thấy động tĩnh, nó nhỏ giọng hỏi: "Cha, nương còn đang ngủ ?"
Sở Trường Phong xoa xoa đầu nó,"Ừ."
Sở Cẩm Niên gần,"Con xem một chút."
Nói xong liền chui trong phòng, nhưng Sở Trường Phong túm lấy cổ áo kéo .
Sở Cẩm Niên ngơ ngác,"Cha, cho con ? Con xem nương!"
"Nương con cái gì mà xem?"
Sở Trường Phong cau mày một tay liền xách nó đến bên cạnh,"Về phòng của chúng các con tùy tiện , ?"
Sở Cẩm Niên khỏi cau mày, ngay cả cái mũi nhỏ cũng nhíu ,"Cha thật keo kiệt! Phòng cũng cho chúng con ! Nương ?"
"Biết." Sở Trường Phong lời lẽ chính đáng ,"Trẻ con phòng của trẻ con, lớn phòng của lớn, các con từ từ sẽ trưởng thành, cũng tiểu bảo bảo, còn nhớ thương và nương các con gì?"
"Ha!" Sở Cẩm Niên tức giận nở nụ ,"Sở Phong Phong! Khi đó con ngủ ở bên chân của cha, giúp cha ấm chân, xoa bóp chân, cha cũng như !"
"Con hỏi cha, con "Cha, Niên Niên mỗi ngày đều ngủ cùng cha, mỗi ngày giúp cha ấm chân, ?" Cha ,"Được, cha thích Niên Niên của chúng nhất!" Đó cha ?"
Sở Cẩm Niên hai tay chống nạnh, hung dữ chất vấn.
Mộc Mộc xong sửng sốt.
Sở Trường Phong xoa xoa mi tâm,"Chuyện xảy bao lâu ? Sao con còn nhớ? Tiểu nhãi con trí nhớ còn ."
"Ha ha ha... con thông minh cỡ nào, cha ?"
Sở Trường Phong á khẩu trả lời .
"Hơn nữa nương cũng là của một cha, cha còn chiếm lấy nương cho chúng con ! Có quá đáng ?"
Sở Trường Phong khóe miệng co rút,"Sở Niên Niên, con lật trời ? Con còn dám giáo d.ụ.c , là cha của con đó, ?"
"Con ngốc, cha cho rằng con là cha ?"
"..."
"Sao ? Sáng sớm hai cãi cái gì?"
Thẩm Chỉ ngáp một cái, chậm rãi ,"Sở Trường Phong, và Niên Niên cãi ?"
"Nương..." Sở Cẩm Niên lập tức nhào trong lòng nàng, ôm chân nàng, ủy khuất cáo trạng.
"Nương, tướng công của khi dễ quá!"
"Hắn gì con?"
"Hừ!" Sở Cẩm Niên bĩu môi gào ,"Sở Phong Phong cho chúng con tìm , cho chúng con chuyện với , còn tìm hai nữa!"
Thẩm Chỉ về phía Sở Trường Phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-174.html.]
Sở Trường Phong: "... Sở Niên Niên, con đừng mà sấm to mưa nhỏ, một giọt nước tiểu mèo cũng , đừng giả bộ ."
Tiếng của tiểu gia hỏa ngừng ,"Hừ! Ai với cha là con giả ? Con là bởi vì cha cho tức đến nước mắt cũng ."
Thẩm Chỉ bất lực trợn trắng mắt,"Được , hai các ngươi đều ngoan một chút ? Nhỏ ấu trĩ, lớn cũng ấu trĩ, đều câm miệng cho , ầm ĩ!"
TBC
Nàng lệnh một tiếng, hai cha con lập tức im bặt.
Mộc Mộc ở bên cạnh , trong lòng run sợ, hung hăng thở phào nhẹ nhõm.
Vừa nó cũng dám tới gần, nghĩ tới Niên Niên cũng dám cãi với cha nuôi.
Còn cãi dữ dội như ! Lá gan của quá lớn!
Thẩm Chỉ cúi đầu Mộc Mộc một cái, bộ dáng kinh hoảng của nó, nhịn chọc .
Nàng nắm bàn tay nhỏ của Mộc Mộc,"Đi, nương dẫn con rửa mặt, đừng để ý đến cha con và Niên Niên, bọn họ hai cái quỷ ấu trĩ ngày nào cũng cãi , vẫn là Mộc Mộc của chúng tương đối ngoan."
Sở Cẩm Niên và Sở Trường Phong ngơ ngác liếc , đó đồng loạt mặt .
Rửa mặt xong, ăn cơm sáng, Sở Trường Phong ở nhà, những khác nhanh chóng huyện thành.
Đến huyện thành, mặt trời mọc.
Đi tới cửa hàng, cảnh tượng mắt, cả nhà đều ngây dại.
Chỉ thấy bên ngoài cửa hàng xếp hàng thật dài, ít nhất cũng hai ba mươi .
Mọi hai mặt .
"Sao nhiều như ?"
"Thẩm Chỉ, gà hôm nay chúng mua, thể đủ ?"
Thẩm Chỉ mím môi, về phía Sở Khiếu,"Cha, cha mau đến chỗ ông chủ Lâm hỏi xem, hôm nay còn thể bán thêm cho chúng 20 con gà nữa ?"
"Được!"
Sở Khiếu nhanh chóng rời .
Thẩm Chỉ hít sâu một , lúc mới đẩy một xe rau dưa đến gần.
Nàng đến, các thực khách xếp hàng dài nhao nhao hô lên.
"Bà chủ! Cuối cùng ngươi cũng đến ! Chúng xếp hàng lâu ! Mau giúp chúng !"
Thẩm Chỉ: "Đừng nóng vội! Mọi từ từ sẽ đến! Ta còn chuẩn đồ ăn kèm, hơn nữa gà còn đưa tới, còn chờ một chút nữa."
Lúc mới yên tĩnh, la hét nữa.
Thẩm Chỉ và Lâm Tranh nhanh nhẹn chuẩn đồ ăn kèm, ba tiểu gia hỏa vùi đầu rửa rau, đừng chúng nhỏ nhưng tốc độ nhanh, còn rửa sạch sẽ.
Thẩm Chỉ nhanh chóng cắt, Lâm Tranh xử lý rau, ba giờ rửa rau, bà liền hỗ trợ nhào bột mì sợi.
Món ăn cơ bản nhất trong gà om cay là cố định, nhưng nếu thêm nhiều món ăn thì trả thêm tiền.
Ngày hôm qua Thẩm Chỉ xong thực đơn cần dùng cho hôm nay, mỗi loại món chay một phần bao nhiêu tiền, đều rõ ràng.
Bất quá hiện tại đồ ăn kèm còn ít, chỉ rau mầm, rau cần, cải trắng, đậu hũ khoai môn và mì sợi.
Bận rộn qua thời gian , nàng mới thời gian suy nghĩ thêm chuyện đồ ăn kèm.
Đồ ăn kèm chuẩn một nửa, Lâm Hữu An và Sở Khiếu mang 50 con gà đặt ngày hôm qua tới.
"Thẩm cô nương, hai mươi con gà mà các ngươi còn đặt thêm, lẽ một canh giờ nữa mới tới, còn về nhà lấy."
"Được! Cảm ơn!"
Lâm Hữu An rời , Thẩm Chỉ liền bắt đầu đón khách.
"Mọi từng bàn một, vội!"
"Bà chủ, chúng năm , ngươi giúp chúng cân một con gà lớn!"
"Năm chúng lượng cơm ăn lớn, một con gà đủ ?"
Thẩm Chỏ: "Chỉ ăn thịt gà thể đủ, nhưng còn những món khác, giới thiệu cho một chút."
Nàng thực đơn một , tò mò gọi hai phần mì sợi, một phần đậu hũ khoai môn thêm một đĩa rau mầm.
Thẩm Chỉ gật gật đầu.
Liên tiếp cân năm con gà, Sở Khiếu liền nhanh chóng xử lý.
Thẩm Chỉ tiếp tục cân, cân xong, nàng dựa theo đ.á.n.h của mỗi bàn, buộc thứ tự lên chân mỗi con gà, như sẽ nhầm.