Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-12-03 13:37:38
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không chút suy nghĩ, ba tiểu gia hỏa trực tiếp vọt tới.

Sở Cẩm Chu dùng đầu húc mạnh bụng Thẩm mẫu, đẩy bà ngã xuống đất.

Nhìn bà ngã xuống đất, tiểu gia hỏa tranh thủ thời gian lập tức .

"Niên Niên, Mộc Mộc, mau đ.á.n.h bà !"

TBC

Mộc Mộc cũng Thẩm mẫu, véo đánh.

Sở Cẩm Niên thì trong phòng tìm một khúc gỗ, lôi ngoài.

Nhìn Sở Trường Phong mặt đất, nước mắt nó rơi lã chã, lá gan lập tức lớn lên.

Nó giơ gậy gỗ lên dùng sức đập xuống chân Thẩm mẫu.

Dùng hết sức lực .

"A..."

Tiếng hét thê lương của Thẩm mẫu vang vọng khắp nơi.

Lúc Thẩm Vũ , liền thấy cảnh tượng nương của nàng đánh.

Tim nàng đập lỡ một nhịp, chạy tới, một cước đá văng Sở Cẩm Niên,"Tiểu tạp chủng! Ngươi cũng dám đ.á.n.h bà ngoại ngươi?!"

Sở Cẩm Niên mặt đất, nàng dùng chân nghiền, đau c.h.ế.t, nhưng nó c.ắ.n răng, kêu lên dù chỉ một câu.

"Niên Niên!"

Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc kêu một tiếng, bọn chúng cũng để ý tới Thẩm mẫu, vội vàng lên cứu Sở Cẩm Niên.

"Ngươi cút ngay! Không cho ngươi khi dễ ! Cút!"

Sở Cẩm Chu đá đánh, Mộc Mộc trực tiếp lao cắn.

Thẩm Vũ chỉ cần hai ba cái liền hất bọn chúng , sức lực của hai tiểu gia hỏa cuối cùng vẫn thể thắng lớn.

Thẩm mẫu cũng loạng choạng lên, nghiêng ngả lảo đảo về phía hai tiểu gia hỏa.

Trên truyền đến đau nhức kịch liệt, Sở Cẩm Chu và Mộc Mộc đá một cước từ phía , hai tiểu gia hỏa đau đến đỏ cả mắt.

"Lão yêu bà! Không cho ngươi khi dễ ca ca cùng Mộc Mộc... Cứu mạng a! Cứu mạng!"

Sở Trường Phong đang hôn mê tiếng kêu cứu của nó đ.á.n.h thức.

Vừa mở mắt , thấy ba đứa con trai Thẩm mẫu đánh, tim đột nhiên ngừng đập.

"Niên Niên! Chu Chu! Mộc Mộc!"

Hai mắt đỏ bừng, nắm chặt nắm đấm,"Các ngươi buông bọn chúng ! Bọn chúng chỉ là trẻ con! Các ngươi sẽ trời phạt!"

"Cứu mạng! Có ai ! Cứu mạng!"

Sở Trường Phong lớn tiếng kêu, hy vọng thể gọi các thợ thủ công tới.

Vừa kêu, kéo lê thể chậm rãi bò về phía ba tiểu gia hỏa,"Đừng sợ... cha... cha tới ..."

Thẩm mẫu xoa cái chân Sở Cẩm Niên đập trúng, đau đớn thấu tim khiến bà nổi lên sát tâm với Sở Cẩm Niên.

chỉ cần giải quyết sạch sẽ ba cha con bọn họ, Vương viên ngoại cũng sẽ giúp bà xử lý việc, bà cũng sợ.

Ba tiểu gia hỏa vẫn đang Thẩm Vũ dùng chân đá liên tục để trút giận.

"Ngươi dừng tay! Dừng tay!" Hai mắt Sở Trường Phong đỏ bừng, cố gắng bò đến mặt Thẩm mẫu, ngẩng đầu Thẩm mẫu,"Ta... hòa li! Hòa Li! Chỉ cần ngươi tha cho bọn chúng."

Thẩm mẫu nhạo một tiếng.

"Cứu mạng!! Cứu mạng!" lúc Sở Cẩm Niên kêu lên cứu mạng.

"Tiểu tạp chủng! Ngươi câm miệng cho !"

"Cứu mạng! Có ai cứu cha với?!"

Sợ khác , Thẩm mẫu Thẩm Vũ một cái,"Nếu là..."

Thẩm Vũ nuốt nuốt nước miếng, gật gật đầu,"Ừ."

Thẩm mẫu cầm d.a.o về phía Sở Trường Phong,"Ngươi c.h.ế.t , Thẩm Chỉ nhà mới thể gả cho Vương viên ngoại, phế vật như ngươi, dù cũng c.h.ế.t."

Còn Thẩm Vũ thì tới gần ba tiểu gia hỏa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-182.html.]

Sở Cẩm Chu nắm chặt nắm đ.ấ.m nhỏ, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc ngây dại.

"Không khi dễ cha ! Ta g.i.ế.c ngươi!"

Không Sở Cẩm Chu lấy sức lực, đột nhiên ôm lấy chân Thẩm Vũ dùng sức kéo, kéo nàng ngã xuống đất.

Lúc , nó dùng hết bộ sức lực, từng nắm đ.ấ.m nhỏ liên tục đ.ấ.m n.g.ự.c Thẩm Vũ.

Thẩm Vũ đau đến còn chút sức lực, thể động đậy.

Sở Cẩm Chu thở hổn hển lên, tới phía Thẩm mẫu, thấy con d.a.o trong tay bà sắp đ.â.m n.g.ự.c Sở Trường Phong, nó lặng lẽ nhặt gậy gỗ mặt đất lên, dùng hết sức đ.á.n.h mạnh lưng Thẩm mẫu.

Thẩm mẫu đau đến mức mắt tối sầm, còn sức lực.

Sở Cẩm Chu cầm lấy con d.a.o rơi mặt đất, chút lưu tình đ.â.m đùi, bắp chân của Thẩm mẫu...

Thẩm mẫu ngã mặt đất đau đến mức gần như bất tỉnh.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Cẩm Chu đều là máu, nó mím môi, lẩm bẩm : "Các ngươi để cho nhà, liền g.i.ế.c các ngươi... Liền g.i.ế.c các ngươi... Các ngươi giống như bọn quỷ t.ử phá hoại nhà ... G.i.ế.c các ngươi..."

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc bò đến bên cạnh Sở Trường Phong,"Cha..."

Sở Trường Phong sờ sờ đầu bọn chúng, về phía Sở Cẩm Chu, đau lòng, áy náy... vài loại cảm xúc xen lẫn , khiến nên lời.

"Cha... hu hu hu... Có đau ?"

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc hỏi vết thương đùi Sở Trường Phong.

Máu ngừng chảy, cầm .

Hai tiểu gia hỏa cực kỳ sợ hãi, nức nở ngừng.

lúc , cửa sân mở .

"Chủ nhà!"

Trương Đại Lực mang theo các thợ thủ công chạy tới, thấy tình hình trong sân, cả đám đều ngây dại.

Sau khi bọn nhãi con trở về, Trương Đại Lực tiếp tục chú ý đến sân nữa, mãi đến khi loáng thoáng tiếng kêu cứu, mới quan sát một chút, lúc mới phát hiện trong sân hình như xảy tranh chấp kịch liệt, thậm chí còn thấy ba tiểu gia hỏa đánh, liền lập tức dẫn chạy tới.

"G.i.ế.c các ngươi... Người ... G.i.ế.c các ngươi..."

Sở Cẩm Chu vẫn còn nhỏ giọng lẩm bẩm.

Phát hiện trong tay nó đang cầm một con d.a.o dính đầy máu, đều khiếp sợ đến mức nên lời.

Tiểu gia hỏa trắng trẻo mập mạp, đáng yêu mềm mại như , cầm con d.a.o dính máu, mặt cũng dính máu, ai thấy cũng khỏi sững .

Sở Trường Phong vội vàng bò đến bên cạnh nó, đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ của nó,"Chu Chu, nhãi con, ngoan, đưa d.a.o cho cha, ngoan..."

Sở Cẩm Chu thể còn đang phát run, dường như cái gì cũng thấy, tay nắm chặt chuôi dao,"Bảo vệ cha... G.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ... Người ... c.h.ế.t ..."

"Nhãi con... cha ở đây, cha , cha ở đây."

Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc đến gần,"Ca ca, nữa , đừng sợ..."

"Chu Chu ca ca, hu hu hu... Ngươi... Ngươi đừng cầm dao, d.a.o nguy hiểm..."

Trương Đại Lực phản ứng , vội vàng chuyển xe lăn đến bên cạnh Sở Trường Phong, ôm lên xe lăn.

Những khác thì kiểm tra tình huống của Thẩm mẫu và Thẩm Vũ, hai mặt đất, đau đến thấp giọng kêu rên.

Ngồi lên xe lăn, Sở Trường Phong vội vàng ôm lấy Sở Cẩm Chu,"Nhãi con, cha ở đây, cha , đừng sợ."

Nhân cơ hội, nhanh chóng lấy con d.a.o khỏi tay tiểu gia hỏa.

Trong tay trống , Sở Cẩm Chu lập tức lên,"Hu oa..."

Sở Trường Phong ôm chặt lấy nó, nhẹ nhàng vỗ lưng nó,"Chu Chu ngoan... ngoan... ..."

"Hu oa... cha... cha..."

Sở Cẩm Chu thương tâm, nó thật sự sợ hãi.

Sở Trường Phong nhẹ nhàng hôn lên trán nó,"Nhãi con ngoan..."

Sở Cẩm Chu đến thương tâm, Sở Cẩm Niên cùng Mộc Mộc cũng đến thở , hai tiểu gia hỏa cũng cố gắng rúc trong lòng Sở Trường Phong.

Mấy Trương Đại Lực đành lòng , bọn họ chân tướng sự việc, nhưng bọn họ hiểu rõ thái độ của Sở gia, khẳng định là hai nữ nhân cái gì.

 

Loading...