Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 199
Cập nhật lúc: 2025-12-04 23:15:36
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương đại nương chột , Thẩm Chỉ vài ,"Thẩm Chỉ nha đầu, ngươi cũng đừng trách , chỉ là đau lòng vì bạc của ngươi."
Trương đại nương giải thích một câu.
Thẩm Chỉ mỉm ,"Không trách ngươi."
Đừng là bọn họ, hôm nay bất kể là nào đến, đều sẽ cảm thấy nàng nên tiêu tiền .
"Các ngươi yên tâm , mua mấy thứ tác dụng lớn, hôm nay thể mua chúng là vận khí ."
Về đến nhà, nàng đem hoa cỏ mua về đặt ở trong sân, tưới nước linh tuyền.
Hai gốc cây mà nàng chọn đầu tiên , hiện tại cũng dám đặt ở bên ngoài, chỉ sợ khác tùy tiện giẫm một cước, thì xong .
Cho nên khi tất cả chú ý, nàng dời chúng trong gian.
Hiện tại bất kể thứ gì trồng trong gian, tốc độ sinh trưởng đều sẽ nhanh hơn nhiều, hơn nữa hai cây đều nở hoa, hẳn là nhanh sẽ thể kết quả.
Nàng mong chờ.
Lâm Tranh ba chậu hoa trong sân,"Mua chút hoa cũng , chúng thể trồng ở nhà mới, còn thể trồng cây ăn quả."
Thẩm Chỉ Lâm Tranh một cái, bà còn giá cả của mấy thứ , Sở Trường Phong và Sở Khiếu cũng .
Thẩm Chỉ: "Ừm! Đến lúc đó con sẽ mua cây cherry và cây đào, mua nhiều một chút, trồng ở sân và sân nhà chúng , kết đầy quả, lúc nào cũng thể ăn."
Nói đến trái cây, Lâm Tranh liền nhớ tới hương vị ngọt ngào của cherry.
Ba tiểu gia hỏa ngoài tìm tiểu đồng bọn của bọn chúng chơi, chờ khi trở về, sắc trời cũng còn sớm.
Nghe nương mua mấy cây hoa cỏ xinh , bọn chúng liền xổm trong sân thật lâu, còn sẽ bảo vệ thật .
Thẩm Chỉ mặc kệ bọn chúng, phòng bếp.
Nàng xào một phần lớn lòng gà xào ớt, hầm một nồi chân gà tôm tươi, xào rau xanh, hầm canh đậu hũ cải trắng.
Vừa nấu cơm xong, các thợ thủ công cũng lúc trở về.
Trong sân cùng trong nhà chính đều thơm ngào ngạt, bọn họ nhà liền bắt đầu điên cuồng tiết nước miếng.
"Nương t.ử chủ nhà, hôm nay ăn gì ?"
TBC
Thẩm Chỉ bưng chân gà hầm ,"Các ngươi nếm thử xem, xem thích ?"
Mọi vội vàng tiến đến bên cạnh bàn.
Hiện tại thời tiết mỗi ngày quá lạnh, đồ ăn cũng bày ở trong sân, nếu , bao lâu liền lạnh.
Bày ở trong nhà chính, nhiều , gian cũng hẹp, chen chúc , Thẩm Chỉ trực tiếp múc cơm cho bọn họ, đến cửa ăn.
Dù cũng ngại.
Múc cho bọn họ mỗi một chén cơm trắng, úp một muỗng lớn chân gà tôm tươi, một muỗng lòng gà xào ớt, một đũa rau dưa.
Bưng cơm, liền gấp chờ nổi cửa, đồng loạt xổm ở cửa ăn.
Lòng gà xào ớt chua chua cay cay, đặc biệt là hợp ăn cơm.
Còn chân gà tôm tươi thì chỗ chê.
Bọn họ đều là chân gà, do dự một chút mới ăn.
Một ăn , liền chấn kinh.
Chân gà mềm mại, thơm ngon cay cay, c.ắ.n một cái liền thoát xương.
"Không ! Cái thể là chân gà? Chân gà thể ăn ngon như ?"
" , chân gà hầm mềm như , dùng bao nhiêu củi lửa?"
"Chân gà hôi thối thể thơm như , tay nghề của nương t.ử chủ nhà thật sự là tuyệt!"
Bọn họ cảm thán, lúc , ba tiểu gia hỏa cũng bưng chén lắc lắc .
Bọn chúng đặt m.ô.n.g ở ngạch cửa.
"Thúc thúc bá bá, chân gà ăn ngon, ngoại trừ chân gà mềm nhừ, còn chân gà xương giòn giòn, chua chua cay cay nữa!"
" ! Cái đó cũng ngon! Nương còn từng mang bán, nhiều thích! Tất cả đều tranh mua!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-199.html.]
Các thợ thủ công càng càng cảm thấy bọn họ hạnh phúc, mỗi ngày đều thể ăn nhiều đồ ăn ngon như .
Chỉ cần đến nhà khác việc, thể ăn no là tệ .
Hôm nay Thẩm Chỉ nhiều món ăn, đến cuối cùng, còn một chút lòng gà và chân gà tôm tươi.
Trương Đại Lực đến hai mắt tỏa sáng.
"Nương t.ử chủ nhà, đồ ăn còn bán cho ?"
Thẩm Chỉ trực tiếp đóng hộp cho .
Các thợ thủ công khác thấy liền kinh ngạc! Bọn họ bao giờ , thức ăn thừa còn thể mang về!
"Cái ... những thức ăn thừa cần bao nhiêu tiền?" Có hỏi.
"Không cần tiền, nếu đồ ăn thừa, các ngươi đều thể mang về."
Tất cả hâm mộ Trương Đại Lực, vận khí của cũng quá ! Sao bọn họ nghĩ nhỉ?
Trương Đại Lực gãi đầu, chỉ da mặt dày, lúc tất cả đều , lẽ cũng sẽ xin chủ nhà mang về.
Trước khi , Thẩm Chỉ cho bọn họ mỗi một miếng đậu hũ.
"Đậu hũ dùng dầu chiên, thêm chút cải trắng nấu cũng ngon."
Các thợ thủ công vui mừng hớn hở, lúc mang theo đậu hũ rời hận thể nhảy vài cái.
——
Ban đêm, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ trở về phòng, mới cơ hội hỏi.
"Chỉ Chỉ, hôm nay nàng mua mấy thứ đó... rốt cuộc là cái gì? Có là một loại d.ư.ợ.c liệu ?"
Chàng thứ nàng mua chắc chắn là thứ vô dụng.
Thẩm Chỉ chớp chớp mắt,"Thứ giá trị cũng chỉ là mười lượng bạc, coi như là một trăm lượng, một ngàn lượng đều đáng giá."
Hai mắt Sở Trường Phong mở to đầy kinh ngạc,"Trân quý như ?"
Nàng gật đầu,"Đó là một loại lương thực, sản lượng cao."
Sở Trường Phong khó khăn nuốt nước miếng,"Lương thực..."
"Bằng cho rằng vì những Hồ canh giữ thứ nghiêm ngặt như ?"
"Loại hoa vàng mà chọn đầu tiên là một loại rau dưa thể ăn, sẽ kết quả, còn những loại hoa cỏ khác mua để trồng trong sân."
Trái tim Sở Trường Phong phát run, mà, mỗi nàng chuyện gì kỳ quái, phía khẳng định đều tác dụng lớn, tin tưởng nàng là đúng !
Xoa mặt Sở Trường Phong, cả rúc lòng , nàng : "Ta gian của tưới nước cho chúng, nhân tiện xem những loại rau dưa khác mà trồng mọc lên ."
Sở Trường Phong sửng sốt, còn kịp phản ứng, nàng biến mất mặt .
"Chỉ Chỉ!" Chàng nhịn hô một tiếng, mặt chút trắng bệch, một sống sờ sờ bỗng nhiên biến mất ở mặt , Sở Trường Phong cảm giác chỉ trong lòng trống rỗng, giống như tâm cũng trống rỗng theo.
"Chỉ Chỉ... Chỉ Chỉ... nàng... nàng ở ? Nàng..."
Trong lòng Sở Trường Phong vô cùng hoảng hốt,"Chỉ Chỉ... nàng ngoài , để nàng một chút..."
Mới xong, trong lòng bỗng nhiên ấm áp, Thẩm Chỉ bĩu môi bất mãn : "Đã với là trong gian xem cây trồng thế nào, vẫn gọi nha?"
Sở Trường Phong trả lời, chỉ ôm chặt lấy nàng, thể hình như còn run rẩy.
Nàng ngẩn , nhẹ nhàng vỗ vai ,"Được , ở đây, gì đều thấy."
"Chàng đừng sợ, sẽ ..."
Sở Trường Phong ôm nàng càng chặt hơn.
Thẩm Chỉ híp mắt,"Ta cảm giác thể rời khỏi , chỉ là rời một lát..."
"Ta chính là sợ nàng đột nhiên biến mất..." Chàng thấp giọng .
Thẩm Chỉ sờ sờ đầu ,"Vậy dẫn , từng dẫn qua, thể ."
Sở Trường Phong ngẩng đầu,"Không gian của nàng?"
Thẩm Chỉ gật đầu,"Ừ! Để xem nó trông như thế nào."