Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 204
Cập nhật lúc: 2025-12-04 23:15:41
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bất tri bất giác, tay Sở Trường Phong khoát lên vai Thẩm Chỉ, nghiêng đầu, ở bên tai nàng nhỏ giọng : "Thân thể khó chịu ?"
Thẩm Chỉ trừng mắt ,"Câm miệng!"
TBC
Sở Trường Phong nhướng mày, thêm gì nữa, chỉ là cánh tay ôm nàng thu trở về.
Lúc thì xoa bóp lỗ tai nàng, lúc thì sờ sờ mặt nàng, thật sự nhàn rỗi.
Mặt Thẩm Chỉ càng ngày càng đỏ, ... coi nàng là món đồ chơi riêng của ?
Bọn nhỏ vẫn còn ở đây!
Nàng dùng sức véo một cái,"Chàng quy củ một chút cho ."
Sở Trường Phong nhướng mày, chằm chằm mắt nàng.
Thẩm Chỉ khẽ run lên, bất đắc dĩ cúi đầu xuống.
Ba tiểu gia hỏa trời đất, xong, dựa cánh tay Sở Trường Phong, gối lên chân Thẩm Chỉ, sảng khoái.
Sở Khiếu cùng Lâm Tranh ở cửa chính Sở Trường Phong híp mắt, cũng nhịn mà ngây .
Kế tiếp một đoạn thời gian, chân của Sở Trường Phong càng ngày càng linh hoạt, thậm chí còn thể chạy thể nhảy.
Mọi đều kinh ngạc khả năng phục hồi của .
Bọn Ngưu Ngưu cùng Thạch Đầu thấy bộ dáng của Sở Trường Phong, chấn kinh thật lâu.
Đương nhiên, bọn họ khiếp sợ nhất chính là thì cha của Niên Niên cao như !!!
Cao hơn cha của tất cả bọn họ.
Nhìn ánh mắt hâm mộ của bọn họ, cả Sở Cẩm Niên cũng sắp bay lên! Mỗi ngày trong lòng đều đến nổi bong bóng.
Đặc biệt là những vẫn cảm thấy cha của nó thể khỏi, cảm thấy cha vĩnh viễn là một bại liệt, là phế nhân, cha xứng với nương, hiện giờ thấy cha của nó, còn khen cha và nương xứng đôi.
Nói bọn họ là một đôi trời đất tạo thành, nó càng thêm đắc ý!
Mỗi thấy những , hận thể đều ngửa cằm lên trời.
Cha và nương của nó đương nhiên là nhất! Đó là điều mà nó luôn !
——
Thời gian thoáng cái trôi qua, đảo mắt, căn nhà mới xây xong.
Mà bàn ghế, giường cùng ngăn tủ gì đó mà Thẩm Chỉ đặt cũng đều từng đợt từng đợt vận chuyển tới.
Các công nhân giúp chuyển bộ đồ dùng trong nhà, còn giúp quét dọn vệ sinh.
Đây là cuối cùng bọn họ tới nơi việc, trong lòng mỗi đều luyến tiếc.
Ngày cuối cùng, Thẩm Chỉ một bữa tiệc lớn chiêu đãi .
Sau khi ăn xong, Thẩm Chỉ phát tiền công cho .
Mọi tổng cộng 45 ngày, một chính là bốn lượng cùng năm trăm văn tiền.
Có tiền , năm nay thể qua năm mới .
Tim Trương Đại Lực nóng lên, nhà bọn họ còn thiếu nợ bên ngoài ba lượng bạc, hôm nay trả xong, cuộc sống thể càng ngày càng !
mà, quá vài ngày, quan phủ bắt đầu thu thuế.
Mỗi nhà mỗi hộ, nếu như lương thực, một đầu giao ba trăm văn tiền.
Nghe tin tức , tất cả đều ngây .
Chiến tranh cũng sớm kết thúc, theo lý mà , thuế chỉ giảm bớt, còn gia tăng?!
Dân chúng nhao nhao chạy đến cửa quan phủ náo loạn.
Chỉ là dân chúng bình dân thể chống quan phủ?
Sau khi đ.á.n.h mấy con chim đầu đàn, cũng im lặng.
Sở gia tuy rằng thiếu tiền , nhưng tâm tình đều nặng nề, đoán chừng thể đ.á.n.h trận .
Sở Khiếu: "Thật vất vả mới đ.á.n.h xong trận, chỉ mới qua một năm thái bình... Sao... haiz..."
Lâm Tranh ở một bên than thở,"Nếu còn đ.á.n.h trận... thì đây..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-204.html.]
Thẩm Chỉ nhíu mày, trong lòng cũng khó chịu.
Chẳng qua so với bọn họ, Sở Cẩm Chu càng thống khổ hơn.
Đánh trận... Đây là ác mộng của nó, nó ghét nhất là đ.á.n.h trận, nó nhiều c.h.ế.t như .
Mộc Mộc và Niên Niên hiểu đ.á.n.h trận cái gì đáng sợ, nhưng sẽ c.h.ế.t nhiều nhiều , bọn chúng liền chít chít.
Thẩm Chỉ: "Chúng một bước tính một bước, đến lúc đó luôn biện pháp ứng phó."
Lúc , Sở Trường Phong trở .
Chàng nhà, liền hỏi: "Thế nào? Võ Nhai như thế nào? Bọn họ tin tức gì ?"
Sở Trường Phong bên cạnh Thẩm Chỉ, ôm Niên Niên lòng, lúc mới mở miệng,"Không đ.á.n.h trận, bệ hạ xây hành cung gì đó, trận thế lớn, diện tích rộng."
Mọi thở phào nhẹ nhõm, đ.á.n.h trận là !
Sở Trường Phong hề buông lỏng,"Muốn xây hành cung khổng lồ, cần nhiều nhân lực vật lực tài lực, hiện tại là nộp nhiều thuế, đợi đến lúc khởi công, chừng chính là trưng dụng lao dịch."
Trong lòng đều trầm xuống, nhất thời cũng lên tiếng.
Lao dịch... so với đ.á.n.h trận cũng khá hơn chút nào, mỗi ngày đều vắt kiệt sức đến c.h.ế.t, mỗi ngày việc nặng mệt nhọc, bệnh c.h.ế.t mệt c.h.ế.t nhiều đếm xuể.
Nhìn tâm tình đều kém, khí đặc biệt trầm trọng.
Thẩm Chỉ : "Chuyện để hãy , chúng còn chuyện quan trọng hơn ."
Mọi nghi hoặc về phía nàng.
Thẩm Chỉ mỉm ,"Chúng chuyển nhà!"
"Ồ! Chuyển nhà!"
"Cuối cùng cũng chuyển nhà!"
Người lớn còn kịp phản ứng, các tiểu gia hỏa liền yên!
Bọn chúng ngủ một chiếc giường gỗ thần kỳ từ lâu!! Mỗi ngày đều đến nhà mới xem vô !
"Nương, hôm nay chúng con thể ở trong phòng mới ?"
"Con cùng ca ca và Mộc Mộc ngủ giường mới! Con ngủ giường !" Sở Cẩm Niên kích động thôi.
Thẩm Chỉ xoa xoa cái đầu nhỏ của nó,"Được! Vậy hôm nay chúng nắm chắc, tranh thủ chuyển hết đồ đạc , trải hết chăn ga giường lên!"
Chỉnh lý tâm tình cả nhà bắt đầu bận rộn.
Sở Khiếu, Sở Trường Phong mang theo ba tiểu gia hỏa chuyển đồ, Thẩm Chỉ và Lâm Tranh phụ trách dọn dẹp nhà ở.
Tủ, vị trí đặt giường đều vặn.
Thẩm Chỉ mua nhiều bông, vài cái chăn mới, khăn trải giường vỏ chăn là tự thiết kế, dùng cúc áo thế khóa kéo, cho nên bọc chăn vô cùng thuận tiện và dễ dàng.
Phần lớn đồ đạc đều chuyển xong, cũng chỉ còn các loại thịt khô cùng các thổ sản phơi khô.
Thẩm Chỉ cố ý để phòng bếp vô cùng rộng rãi, sắp bắt kịp phòng bếp trong tiệm thịt gà om cay .
Bên trong đặt hai cái tủ bát, tủ đặt chỉnh tề các loại nồi chén gáo bồn, dùng một khối vải màu vàng nhạt che .
Toàn bộ thổ sản phơi khô đặt ở trong ngăn tủ trống, thịt khô đều treo ở một góc phòng bếp.
Ngoại trừ thịt khô, còn gà khô, vịt khô, cá khô, đủ loại thịt khô liền thấy thỏa mãn.
Mùa đông cần nhịn đói nữa.
Mọi bận rộn một ngày, chờ thu dọn xong tất cả đồ đạc, trời tối.
Mọi đều mệt mỏi nhúc nhích.
Ba tiểu gia hỏa tuy rằng lấy đồ lớn, nhưng bọn chúng chạy tới chạy lui, mặc dù mỗi chỉ lấy một cái băng ghế nhỏ, cầm vài bộ quần áo, chạy một ngày cũng mệt mỏi quá sức, giờ phút đều ghế dài lót đệm mềm, miệng rầm rì.
Thẩm Chỉ cũng đau lòng.
Bọn họ dọn đồ mệt mỏi, nhưng nàng và Lâm Tranh .
Để cho bọn họ nghỉ ngơi, nàng liền phòng bếp chuẩn đồ ăn.
Buổi tối, cũng lười xào món gì, Thẩm Chỉ trực tiếp lấy một con gà khô, khi rửa sạch sẽ, chặt thành từng miếng nhỏ hầm từ từ.
Mấy ngày nay, khoai tây chín mấy đợt, Thẩm Chỉ cũng tiếc nữa, nàng cắt ba củ khoai tây để chút nữa cho hầm.