Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 211
Cập nhật lúc: 2025-12-04 23:15:48
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Chỉ là thứ chắc chắn là thứ .
Mọi bỏ bộ cá trong thùng, thả những con cá nhỏ nhất xuống sông, trở về nhà.
"Chúng hôm nay liền ăn cá bạc nhỏ!"
Hiện tại chỉ cần là đồ ăn nàng , tất cả đều tràn đầy chờ mong.
Trời đông giá rét, rửa rau cũng đun nước nóng, tốn ít củi lửa.
Thẩm Chỉ ở phòng bếp bận rộn, chờ Sở Trường Phong bọn họ trở về, bàn ấm áp của nhà chính bày biện thức ăn nóng hổi.
Một đĩa lớn trứng chiên cá bạc, một đĩa khoai tây sợi ớt xanh, còn một phần thịt khô xào ớt xanh.
Đang suy nghĩ xem nấu ăn canh gì, nàng đột nhiên nghĩ tới gì đó, vội vàng kiểm tra trong gian.
Chỉ thấy một mảnh ruộng, trong đó kết đầy quả đỏ đỏ xanh xanh.
Trong lòng Thẩm Chỉ vui vẻ, quả sớm chín, hơn nữa trồng vài vụ, hôm nay vặn cho nếm thử.
Nàng hái vài quả, còn trực tiếp ăn sống một quả, liền bắt đầu nấu canh.
Tất cả ở bên ngoài đợi cả buổi sáng, cả lạnh lẽo, tay chân tê cứng.
Cho nên Thẩm Chỉ đặt một cái bếp lò nhỏ gầm bàn sưởi, bàn trải t.h.ả.m rộng dài, t.h.ả.m rủ xuống đất, mỗi hướng đều cắt khâu để giữ nhiệt, thuận tiện cho , cũng thuận tiện giúp nhiệt tụ .
Sở Trường Phong cùng Sở Khiếu xuống, liền cảm nhận nhiệt độ ấm áp bàn , thức ăn thơm ngào ngạt bàn, thèm đến phát hoảng.
"Ăn cơm thôi!"
"Chỉ Chỉ, đây là thứ gì?"
Sở Trường Phong chỉ cá bạc nhỏ hỏi.
"Đây là cá bạc, lúc ở trong sông thì trong suốt, nhưng khi vớt lên là loại cá nhỏ màu trắng."
Sở Trường Phong sửng sốt,"Ta nếm thử xem."
Trứng chiên cá bạc đặc biệt thơm ngon, cá bạc một chút xương.
TBC
Sở Trường Phong cả kinh,"Ăn ngon!"
"Ăn ngon thì ăn nhiều một chút."
Những khác , vội vàng bưng chén lên ăn.
Vừa ăn, ai nấy đều hối hận thôi.
"Sớm loại cá bạc ăn ngon như , mùa đông còn chịu đói chứ?"
Lâm Tranh: "Loại cá chỉ lưới của Thẩm Chỉ mới vớt , chúng tay thì vớt ."
Ăn vài miếng cá bạc, Sở Trường Phong bắt đầu ăn món ăn khác, thịt khô cùng khoai tây sợi bình thường đều là món thích nhất, thơm ngon vô cùng!
Tuy nhiên, món canh hôm nay chút khác biệt.
Chàng tò mò múc một chén, trong canh là trứng cùng một loại đồ vật đỏ rực.
Hẳn là một loại trái cây, nhưng nấu nhừ.
"Chỉ Chỉ, đây là cái gì?"
"Đây là canh trứng cà chua, chính là trong hoa cỏ chúng mua, là gốc cây chọn trúng đầu tiên , nó kết trái cây chua chua ngọt ngọt, ăn ngon, ngoại trừ canh, còn thể dùng để nhiều món ăn."
Sở Trường Phong uống một ngụm canh, cảm giác quá ngon, thể là nhờ trứng gà nên mùi vị vẫn thơm.
cảm thấy nếu như trái cây , canh sẽ càng ngon hơn.
"Thế nào? Uống ngon ? Uống quen ?"
Sở Trường Phong: "Hơi lạ, nhưng vẫn uống ."
"Chưa từng ăn thứ , mới bắt đầu ăn cũng sẽ quen, về sẽ thôi."
Sở Trường Phong quen, nhưng Sở Khiếu bọn họ thích, bọn họ một uống một chén canh nóng hầm hập, cực kỳ thoải mái.
Chờ cơm nước xong, sưởi ấm trong chốc lát, Sở Khiếu cùng Sở Trường Phong lên núi.
Buổi chiều bọn họ săn.
Bên ngoài tuyết vẫn còn đang rơi, Thẩm Chỉ thật sự yên tâm để bọn họ , nhưng bọn họ lời nàng, chỉ là khi bão tuyết tới, kiếm thêm củi và săn chút con mồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-211.html.]
Bọn họ , Thẩm Chỉ liền mang theo Lâm Tranh tiếp tục bắt cá, nhưng nỡ để bọn nhỏ theo nữa, để cho bọn nhỏ ở nhà sưởi ấm.
Phát hiện bọn họ đến bờ sông bắt cá, trong thôn cũng kéo đến.
họ lưới đ.á.n.h cá, bắt cá cũng dễ dàng, thả mồi để dụ cá.
Không lâu , Trương đại nương và Trương đại bá mang theo Ngưu Ngưu tới.
Bọn họ cầm một cái lồng trúc thật to, còn mang theo chút gạo.
Bọn họ như khẳng định bắt bao nhiêu.
Nhìn Ngưu Ngưu lạnh đến run lẩy bẩy, ngừng hít nước mũi, Thẩm Chỉ cũng đành lòng.
Ngưu Ngưu cũng cảm thấy đáng thương, thấy Thẩm Chỉ liền vui mừng chạy tới,"Thẩm thẩm, Niên Niên bọn họ ? Bọn họ theo thẩm bắt cá ?"
Thẩm Chỉ sờ sờ đầu Ngưu Ngưu,"Trời lạnh quá, con cũng theo? Hay là trở về ."
Ngưu Ngưu khoát khoát tay,"Không! Con giúp cha nương bắt cá, con lợi hại!"
Thấy Ngưu Ngưu bắt đầu chảy nước mũi, Thẩm Chỉ thở dài, dù bọn họ kéo lưới lên cũng định trở về, vặn cho bọn họ mượn dùng.
"Trương đại nương, các dùng lồng trúc bắt chậm, vẫn là dùng lưới đ.á.n.h cá , đưa lưới đ.á.n.h cá của cho các dùng! Hôm nay chúng dùng nữa."
Trương đại nương , vội vàng chạy tới,"Ai nha, cám ơn ngươi nha, Thẩm Chỉ!"
"Không cần khách sáo."
Chờ lưới đ.á.n.h cá kéo lên, thấy các loại cá bạc nhỏ và cá trích cá trắm cỏ bên trong, Trương đại nương chấn kinh.
"Sao... Có thể vớt nhiều như ? Lưới thật !"
Thẩm Chỉ và Lâm Tranh vội vàng lấy cá xuống, đưa lưới cho bọn họ,"Hai bắt cá , thấy Ngưu Ngưu đông lạnh đến nước mũi chảy ròng, đưa Ngưu Ngưu về nhà sưởi ấm ."
Hai vợ chồng Ngưu Ngưu, cũng đau lòng,"Được, phiền ngươi."
"Không việc gì, phiền!"
Trên Ngưu Ngưu tuy là mặc áo bông mới , nhưng bông dùng nhiều lắm, sờ cũng tính là dày.
Thẩm Chỉ sờ sờ đầu Ngưu Ngưu,"Ngưu Ngưu, lạnh ?"
Tiểu gia hỏa lắc đầu,"Không lạnh! Hôm nay con mặc quần áo mới! Ấm lắm!"
Thẩm Chỉ thở dài,"Vậy ở nhà con đốt củi sưởi ấm ?"
"Không , cha nương lạnh liền lên giường ngủ, năm nay thời tiết chắc chắn khắc nghiệt, tuyết càng lúc càng lớn, tuy cha chặt ít củi, nhưng đủ để dùng mỗi ngày."
"Vậy nếu lạnh thì tới nhà , gọi Tiểu Thạch Đầu, Tam Nha và Nhị Nha nữa, nhà ấm áp."
Nhà mới xây năm nay, giống nhà tranh gió lùa khắp nơi.
"Hắc hắc hắc... Được..."
Về đến nhà.
Thấy Ngưu Ngưu, ba tiểu gia hỏa lập tức từ bên cạnh bàn xê dịch,"Mau tới đây! Ở đây ấm lắm!"
Ngưu Ngưu tò mò cái bàn lớn dùng t.h.ả.m dày đắp lên, noa xuống, lập tức cảm nhận ấm áp tràn ngập.
"Sao... ấm áp như ?!" Nó kêu lên thành tiếng.
Sở Cẩm Niên ngây ngô một tiếng, đẩy tấm t.h.ả.m dày một chút,"Bởi vì phía bếp lò, bếp lò t.h.ả.m và bàn vây quanh, nhiệt cũng tản , cho nên ấm áp!"
Ngưu Ngưu khom lưng , hưng phấn : "Nói như , tất cả ở chỗ đều ấm áp!"
Thẩm Chỉ bưng cho bọn nhỏ một chút thịt khô đặt ở bàn, thịt khô là dùng thịt heo hun, tê tê cay cay, để nhấp nháp cho vui.
"Cho nên, Tiểu Ngưu Ngưu, con cứ đưa Thạch Đầu đến, cũng cần đông lạnh nữa."
"Ngày mai con sẽ gọi bọn họ!"
Bàn sưởi nhà bọn họ đủ lớn, các tiểu gia hỏa đều nho nhỏ, chen chúc cùng một chỗ, căn bản chiếm bao nhiêu chỗ.
Từ khi tuyết rơi, Ngưu Ngưu từng ấm áp như , cho dù buổi tối ngủ đều là lạnh lẽo, cảm giác trong nhà khắp nơi đều lọt gió.
căn nhà mới cảm nhận gió lạnh.
Thật .