Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 222

Cập nhật lúc: 2025-12-04 23:15:59
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Tranh cũng nhiều năm gặp Trương Tuyết Mai, tiểu nha đầu lúc nhỏ khiến đau lòng, cho nên, bà định qua xem một chút.

Trương gia đốt chút than ít ỏi còn , vì nữ nhi và cháu ngoại, đều đốt củi.

trong phòng bốn phía gió lùa, vẫn lạnh.

Lâm Tranh ở nhà bọn họ một lúc, mặc quần áo dày, cả cũng rét run.

Buổi tối Trương Tuyết Mai đón về, nhưng bước nhà, nụ chờ mong của Trương đại nương và Ngưu Ngưu lập tức ngưng trệ.

"Tuyết Mai!"

"Tỷ tỷ!"

Trong lòng Trương Tuyết Mai ôm một đứa bé, đứa bé một hai tuổi, mặt đông lạnh đến đỏ bừng, tóc cũng ướt.

những thứ đều trọng yếu, quan trọng là mặt Trương Tuyết Mai còn vết thương.

Trương đại bá theo , sắc mặt đen đến dọa .

"Tuyết Mai, mặt thương? Con ở bên đ.á.n.h ?!" Trương đại nương lo lắng .

"Nương..."

Trương Tuyết Mai tới bên cạnh bà,"Nương... cuối cùng con cũng trở về ..."

"Hu oa..."

Nương , đứa bé cũng theo.

Lâm Tranh cau mày,"Tuyết Mai, rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi ở bên khi dễ, cho nên mới trở về?"

Trương Tuyết Mai đến cả phát run,"Thẩm thẩm... Nương..."

Tuyết mai một lúc lâu mới bắt đầu kể chuyện xảy bên .

Thì , năm quan phủ đến thôn, nhà bọn họ cũng nhiều bạc để giữ tất cả con trai, cuối cùng đưa một , liền đem trượng phu của nàng đẩy ngoài.

Trương Tuyết Mai đau lòng c.h.ế.t, con trai bọn họ mới hai tuổi, nam nhân của nàng còn chịu c.h.ế.t ?

Hơn nữa từ khi , thời tiết càng ngày càng lạnh, ít c.h.ế.t cóng.

Trương Tuyết Mai lo lắng thôi, mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt, con trai nàng cũng mỗi ngày.

Hai con bọn họ chỗ dựa, trong nhà ai cũng thể giẫm một cước.

Trước khi đến đây, nàng còn cãi một trận với bọn họ, vợ của đại phòng đánh, một giúp nàng.

Nàng ở trong cái nhà thật sự chịu nổi nữa, cái nhà g.i.ế.c c.h.ế.t một nhà bọn họ a.

Ngày thường đối đãi với hai vợ chồng bọn họ như súc vật, việc bẩn việc mệt gì đều là của bọn họ.

Cần lao dịch cũng là bọn họ.

Trương Tuyết Mai bao giờ trở về nữa, nhưng nàng nơi nào để , chỉ thể về nhà.

Nghe xong, Trương đại nương đau lòng đến rơi nước mắt, Ngưu Ngưu nắm chặt tay,"Tỷ tỷ, các ngươi đừng trở về nữa! Nhà bọn họ đều là ."

"Ngưu Ngưu..." Trong lòng Trương Tuyết Mai khó chịu.

"Sau tỷ tỷ thể sẽ ở nhà một thời gian dài."

"Ở! Ở mãi! Ta sẽ cho các ngươi trở về!"

"Khụ khụ khụ"

Đột nhiên, đứa nhỏ trong lòng Trương Tuyết Mai ho khan kịch liệt, nàng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Bọn họ dọc theo đường mất hết một ngày, ở xe bò vẫn luôn hóng gió, dù nàng cố gắng ôm đứa bé trong ngực, nhưng tiểu gia hỏa vẫn chịu đựng bệnh.

"Tiểu Bảo, khó chịu ?"

Nàng cẩn thận sờ trán nó, thăm dò nhiệt độ cơ thể một chút, nóng bừng bừng.

"Sốt ." Lông mi nàng run lên," Tiểu Bảo..."

Tiểu Bảo tiếp tục ho khan vài tiếng, mới mở mắt ,"Nương... Tiểu Bảo... đau... ..."

Lâm Tranh hai mắt cay cay: "Nhà các t.h.u.ố.c trị phong hàn ?"

TBC

"Không !" Trương Đại Nương phản ứng kịp, vội bảo Trương Đại Bá mua thuốc.

mà trời tối thế , lấy t.h.u.ố.c mà mua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-222.html.]

Lâm Tranh : "Nhà các gió lớn quá, cũng đủ ấm. Nhà chút t.h.u.ố.c trị phong hàn, tối nay, Tuyết Mai cứ đưa Tiểu Bảo sang nhà , đợi hai con khỏe hãy về."

Trương Đại Bá, Trương Đại Nương cảm kích thôi, cũng nên cảm ơn thế nào.

Hai cùng với Ngưu Ngưu đưa Trương Tuyết Mai đến Sở gia.

Vừa bước nhà, liền cảm nhận ấm rõ rệt.

Nghe thấy tiếng mở cửa, trong nhà đều đầu .

Lâm Tranh vội vã : "Sở Khiếu, mau đun nước nóng cho uống! Còn nữa, nhà chúng t.h.u.ố.c trị phong hàn đúng ? Mau nấu một chút thuốc, Tiểu Bảo nhà Tuyết Mai đang sốt!"

Thẩm Chỉ vội vàng dậy: "Nương, để con nấu thuốc!"

Nàng lướt qua đứa trẻ , gương mặt đỏ bừng, chắc là sốt nặng lắm.

Nàng cho thêm nước linh tuyền t.h.u.ố.c đang nấu, đó vội vàng đút cho tiểu gia hỏa uống.

Loại t.h.u.ố.c đắng, nhưng đứa bé ngoan ngoãn uống hết, hề một lời.

Chỉ là mỗi uống một ngụm, khuôn mặt nhỏ nhắn liền nhăn một chút.

Ngưu Ngưu lo lắng sát bên cạnh cháu ngoại, đến sắp .

Ba Sở Cẩm Chu cũng vây quanh, ai cũng cau mày.

Sở Cẩm Niên lặng lẽ nắm tay : "Tiểu Bảo đừng sợ, uống t.h.u.ố.c xong ngươi sẽ khỏe thôi."

Mộc Mộc: "Ta cũng từng uống loại t.h.u.ố.c , tuy đắng nhưng hiệu nghiệm."

Tiểu Bảo ngoan ngoãn gật đầu: "Ta... uống hết ..."

Cuối cùng cũng xong, Trương Tuyết Mai liền như ôm đứa bé sưởi ấm bên bàn sưởi.

Lâm Tranh đặt một túi chườm nóng giường trong phòng nhỏ.

"Lát nữa giường ấm , để Tiểu Bảo lên ngủ, ngủ một giấc, chừng sáng mai sẽ khỏe ."

"Cảm ơn , thẩm thảm." Trương Tuyết Mai đỏ mắt cảm ơn.

Tiểu Bảo uống t.h.u.ố.c xong, trong căn phòng ấm áp, nhanh liền ngủ .

Sở Trường Phong hỏi: "Cha đứa trẻ ? Năm nay trời tuyết lớn thế , các ngươi trở về? Đứa trẻ còn nhỏ như ."

Trương Tuyết Mai lập tức bật .

Trương Đại Nương bèn kể bộ chuyện xảy , xong, đều im lặng.

Tướng công của Trương Tuyết Mai bắt xây hành cung?

Vậy... còn thể trở về ?

Trong lòng đều nặng nề, khó chịu cực kỳ.

"Ta đ.á.n.h vẫn đủ, còn xây hành cung c.h.ế.t nhiều, chẳng mấy chốc sẽ bắt thêm , nếu nam nhân, đến nữ nhân cũng bắt , ... nếu còn ở đó, đẩy tiếp theo lẽ chính là ..."

Mọi hít một ngụm khí lạnh.

Trương Đại Nương tức giận mắng: " là lũ khốn kiếp! Khuê nữ của gả qua đó đối xử như !"

Trương Đại Bá : "Tuyết Mai, con đừng về đó nữa! Cứ ở nhà . Nếu quan phủ bắt thêm , cha sẽ ! Dù gì cha cũng khỏe mạnh, còn sức lực, sợ cái gì?!"

"Cha! Đến lúc đó nếu quan phủ thật sự đến bắt , con sẽ đưa Tiểu Bảo lên núi trốn!"

"Nói bừa!"

Sở Cẩm Niên c.ắ.n môi, len lén hỏi Thẩm Chỉ: "Nương, những quan lão gia đó thật sự còn bắt nữa ? Sao bọn họ bắt nhiều ? Chúng bắt ?"

Thẩm Chỉ xoa đầu nó: "Không , cha nương sẽ rời bỏ các con."

Sở Cẩm Chu mím môi, lông mi rũ xuống, đang nghĩ gì.

Ngồi một lát, giường ấm lên, Thẩm Chỉ liền thúc giục Trương Tuyết Mai đưa Tiểu Bảo nghỉ ngơi.

Hai vợ chồng Trương Đại Nương trở về nhà, Ngưu Ngưu lo lắng cho tỷ tỷ và ngoại ngoại nên ở .

Mọi ai nấy trở về phòng, chỉ còn Sở Trường Phong và Sở Khiếu trong nhà chính, trầm ngâm suy nghĩ.

"Cha, nếu thật sự , đầu xuân chúng liền rời ."

"Rời ? Đi ? Còn đến một bước , cứ chờ xem ."

 

Loading...