Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-12-04 23:16:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nụ hôn của vô cùng dịu dàng, Thẩm Chỉ hôn đến đầu óc choáng váng.

Qua thật lâu, mới lui về phía , tiếp theo hôn nhẹ lên chóp mũi, gò má nàng.

"Ngủ ." Chàng ôn nhu .

Thẩm Chỉ cọ cọ cổ , lúc mới nhắm hai mắt giấc ngủ.

Đêm nay tất cả ngủ đặc biệt ngon giấc.

Ngày hôm , khi Thẩm Chỉ tỉnh , Sở Trường Phong dậy.

Nàng dụi dụi mắt, ngoài chăn lạnh lẽo, liền vội vàng rụt tay về.

"Bên ngoài lạnh, đừng dậy vội."

Sở Trường Phong bưng một chén nước nóng tới,"Uống chút nước nóng cho ấm."

Thẩm Chỉ dậy, dựa lòng uống một chén nước,"Được , dậy, gì, lát nữa chúng còn xuất phát."

"Còn sớm, còn dậy, xuống chân núi xem tình hình ."

TBC

"Vậy cẩn thận một chút, về sớm một chút."

Sở Trường Phong hôn lên môi nàng,"Biết ."

Xuống núi, đường còn quan binh nào, Sở Trường Phong đến thôn chân núi .

Khắp thôn đều tiếng lóc.

Chàng hỏi vài , gần như tất cả nam đinh trong thôn bọn họ đều bắt , mà quan sai hôm nay về hướng nam đến một thôn khác.

Nghe tin , lúc mới rời .

Lại một vòng đường, mới trở về sơn động.

Khi trở về, thu dọn xong xuôi.

"Thu dọn đồ đạc xong, chúng lập tức ngay, quan sai đến thôn phía nam, chúng về phía bắc, gặp bọn họ."

Mọi , vội vàng thu dọn đồ đạc.

Chờ xuống núi, lên đường, là nửa canh giờ .

Ngày hôm qua bắt quá nhiều , quan sai, cho nên dọc theo đường ít.

Sở Trường Phong dám lơ là, vẫn phía mở đường, kiểm tra tình huống.

Sở Khiếu thì ở bảo vệ .

Dọc theo đường còn tính là bình tĩnh, chạy một ngày đường, đến buổi tối, gió lạnh tàn sát bừa bãi, nổi lên tuyết lớn, bọn họ thể nhanh chóng tìm một chỗ nghỉ ngơi.

Cuối cùng phát hiện một gian miếu đổ nát.

, mới phát hiện bên trong còn ba nam nhân hung thần ác sát.

Sở Trường Phong nheo mắt, bên ngoài trời đông giá rét, phụ cận cũng bất kỳ nào, cũng thể tiếp tục lên đường, cho nên hôm nay bất luận như thế nào cũng nơi .

Sở Trường Phong bất động thanh sắc quan sát mấy nam nhân trong miếu.

Ba nam nhân cũng đang chằm chằm bọn họ, dáng cao gầy của , bọn họ nhạo một tiếng.

Ánh mắt dừng Thẩm Chỉ, Trương Tuyết Mai và Lâm Tranh, hai mắt lập tức tỏa ánh sáng.

Bọn họ lên, cầm trường đao tới.

"Các ngươi dám đến địa bàn của chúng , chúng là ai ?"

Sở Trường Phong: "Thời tiết bên ngoài thật sự là quá kém, chúng cũng chỉ là tới nghỉ ngơi một đêm, cam đoan sáng mai sẽ !"

"Ha ha ha... Sáng mai liền ..."

"Được a!"

Bọn họ chỉ Thẩm Chỉ và Trương Tuyết Mai và Lâm Tranh,"Để ba tiểu nương t.ử cho chúng chơi, giao bạc các ngươi đây, cho các ngươi ở đây nghỉ ngơi một đêm."

Nam nhân chuyện đôi mắt chằm chằm Thẩm Chỉ, nàng xinh nhất, làn da trắng như tuyết, bọn họ chỉ thôi, cả tê dại.

Ánh mắt của thật sự ghê tởm, Thẩm Chỉ nhíu mày, chút buồn nôn.

Những khác cũng tức giận chịu , đưa tay sờ lên vũ khí tự vệ của .

Sở Trường Phong siết chặt nắm đấm, khi nam nhân định chạm mặt Thẩm Chỉ, tức giận của đạt tới đỉnh điểm, một quyền liền đ.á.n.h thẳng mặt .

"A!!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-231.html.]

"Lão đại!"

"Lão đại! Sao ?!"

Nam nhân che mặt, nổi giận đùng đùng chằm chằm Sở Trường Phong,"Lên cho , thịt cho !"

Sở Trường Phong nhanh liền cùng bọn họ đ.á.n.h , Sở Khiếu cũng xông lên giúp.

Sở Cẩm Chu vội vàng lấy ná , ngắm mắt của ba nam nhân, b.ắ.n vài viên đá.

chỉ một viên b.ắ.n trúng.

Nam nhân gầy nhất che mắt, thống khổ lăn lộn mặt đất.

Sở Cẩm Chu tiếp tục, Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc , cũng vội vàng lấy ná .

Chỉ là kỹ thuật của bọn chúng , nhắm mắt , nhưng vẫn b.ắ.n trúng lưng bọn họ.

Bất quá ba tiểu gia hỏa còn kịp b.ắ.n mấy phát, ba nam nhân Sở Trường Phong và Sở Khiếu đ.á.n.h đến liệt mặt đất, thể động đậy.

Trương đại bá bọn họ vội vàng cầm dây thừng qua, trói ba .

Sở Trường Phong xoa xoa cổ tay, vội vàng tới bên cạnh Thẩm Chỉ,"Chỉ Chỉ, đừng sợ, bọn họ dám nàng nữa."

Thẩm Chỉ mặc dù quá sợ, nhưng thấy quan tâm , nhịn thể chút nhũn , dựa ,"Làm sợ c.h.ế.t..."

Sở Trường Phong ôm vai nàng,"Đừng sợ, ở đây."

Trương Tuyết Mai và Lâm Tranh cũng dọa nhẹ.

Bọn họ tuyệt đối ngờ tới, đường còn thể gặp như , bọn họ hẳn là bọn cướp chuyên môn nhà cướp của.

Mấy trói, lóc cầu xin Sở Trường Phong tha thứ, thả bọn họ .

Sở Trường Phong lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo,"Thả các ngươi ? Ta móc mắt các ngươi ! Còn kêu la nữa, cũng xác định thể nhịn ."

Mấy sợ tới mức run lẩy bẩy, cũng dám chuyện nữa.

Bọn nhỏ cũng tức giận, đều chạy đến bên cạnh bọn cướp đá vài cước.

"Không hổ! Cho ngươi khi dễ chúng !"

"Đá c.h.ế.t ngươi!"

"Còn dám như , chúng mới là thịt các ngươi!"

Ba nam nhân vốn Sở Trường Phong cùng Sở Khiếu đ.á.n.h nhẹ, một đám tiểu gia hỏa quyền đ.ấ.m cước đá, thêm một tầng thương tích.

Phát hỏa xong, miễn cưỡng thở một , bọn nhỏ mới trở bên cạnh lớn.

Sở Trường Phong nhóm lửa lên, để vây quanh bên đống củi.

Thu liễm cảm xúc sợ hãi , Thẩm Chỉ Trương đại nương bắt đầu chuẩn đồ ăn.

Số thịt mà Sở Trường Phong săn ngày hôm qua còn thừa nhiều, bọn họ mang theo lương khô, nên Thẩm Chỉ định nấu một chút thức ăn.

Nàng cắt thịt heo rừng, xào với ớt xanh và tỏi, một phần cà chua xào trứng gà.

Mùi thơm ngào ngạt ngừng bay , đói bụng một ngày, nước miếng chảy ròng.

Đồ ăn xào xong, bọn họ lấy bánh bao , vây quanh nồi mà ăn.

Ba tên cướp trói ngửi thấy mùi thịt, thèm đến mức nuốt nước miếng, nhưng đều mặc kệ bọn chúng.

Ăn hết tất cả đồ ăn, thu dọn sạch sẽ, lúc mới nghỉ ngơi.

trong ngôi miếu đổ nát ba tên cướp, ai xung quanh đây còn tên nào nữa , cho nên Sở Trường Phong và Sở Khiếu dám ngủ, hai canh gác.

Sở Trường Phong canh .

Thẩm Chỉ ở góc, Sở Trường Phong liền bên cạnh nàng nhắm mắt dưỡng thần.

Thẩm Chỉ đau lòng ,"Hôm nay vẫn ngủ ? Hẳn là sẽ việc gì ?"

Sở Trường Phong sờ sờ đầu nàng,"Đừng lo lắng, cũng đừng sợ, và cha trông, khẳng định việc gì."

"Nàng ngủ , ở đây, sẽ ai tới ."

Thẩm Chỉ kéo tay của ôm trong lòng,"Vậy... ngủ đây, vất vả cho ."

Khóe miệng Sở Trường Phong cong lên, xoa bóp lòng bàn tay nàng,"Ngủ ."

Suốt một đêm còn tính là yên , ai đến nữa, xem ba cũng đồng bọn gì.

 

Loading...