Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 232
Cập nhật lúc: 2025-12-04 23:16:10
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm , đoàn tỉnh dậy liền xuất phát.
khi bọn họ tiến địa phận Lạc Châu, đột nhiên nhiều dân chạy nạn.
Sở Trường Phong hỏi một chút, thì Lạc Châu xưng vương, đang đ.á.n.h với quân triều đình, bọn họ chiếm lấy huyện thành lớn nhất, phồn hoa nhất của Lạc Châu đô thành, dân chúng bên trong áp bức thê thảm.
Toàn bộ nam nhân đều kéo sung quân, quân của bọn họ nhiều lắm, mỗi ngày đều đ.á.n.h trận, mỗi ngày đều c.h.ế.t, hiện giờ thậm chí ngay cả tùy tiện gặp đường cũng bắt tòng quân.
Nghe những lời , sắc mặt Sở Trường Phong lập tức trầm xuống.
Nếu như , đoạn đường phía thể yên , yên .
Dân chạy nạn nhiều như ...
"Thế nào? Tình hình ? Sao nhiều dân chạy nạn như ?"
Sở Trường Phong trở về, Thẩm Chỉ liền vội vàng hỏi.
Chàng thở dài,"Nơi xưng vương, đang đ.á.n.h trận với triều đình, chúng nhanh chóng rời ."
Lúc bọn họ cũng dám đường chính nữa, tuy rằng đường vòng sẽ tốn nhiều thời gian hơn, nhưng cũng chỉ thể đường nhỏ.
Đi như hai ngày, phía đột nhiên khai chiến, dù là đường nhỏ, nhưng khắp nơi cũng đều là dân chạy nạn, trời đông giá rét, tất cả lương thực của bọn họ đều cướp, bọn họ chạy nạn bao lâu, mỗi đều đói đến hoa mắt.
Đoàn Sở Trường Phong tới liền gặp một đám dân chạy nạn quần áo rách rưới, ánh mắt u ám lạnh lẽo, trong đó nam nữ, già trẻ, nhưng trẻ con.
Nhìn thấy bọn họ, Sở Trường Phong lập tức nâng cao cảnh giác.
Thẩm Chỉ rõ nguyên do, vì khẩn trương như .
Vào buổi tối, bọn họ cùng những dân chạy nạn đó sống trong một thôn trang bỏ hoang.
Sở Trường Phong cũng , nhưng cũng chỗ nào hơn để dung .
Tối nay, cũng dám ngủ.
Đến giờ nấu cơm, Sở Trường Phong kéo Thẩm Chỉ .
Thẩm Chỉ gì,"Sao ? Có đói bụng ? Lập tức liền , ăn gì?"
Sở Trường Phong lắc đầu,"Hôm nay cần nấu cơm, cũng cần ăn gì, nhiều nhất chỉ uống chút nước thôi."
Thẩm Chỉ nhíu mày, nhịn về phía đám dân chạy nạn ,"Ý là những ..."
Sở Trường Phong hai tay nắm vai nàng,"Những ánh mắt đúng, ở đường vẫn chằm chằm hành lý và xe ngựa của chúng , chừng gì đó."
Căng thẳng nuốt nước miếng, Thẩm Chỉ gật gật đầu,"Được, lời , với một chút."
Tất cả ở trong một căn nhà rách nát, Sở Trường Phong ở cửa, ánh mắt mang theo cảnh giác cùng phòng những ngoài .
Những đó cũng như thế.
Xuyên qua cánh cửa đang mở, ánh mắt của bọn họ đảo qua đảo đám trẻ đang tụ tập.
Bọn nhỏ bọn chúng trở thành con mồi của khác.
Trong lòng Sở Trường Phong chút lo sợ bất an, luôn cảm thấy những đang ấp ủ âm mưu lớn gì đó.
Trong nhà, ai cũng đói đến bụng kêu ùng ục.
Thẩm Chỉ nhỏ giọng : "Hôm nay chúng thể nấu cơm ăn, đám dân chạy nạn bên ngoài , bọn họ thấy chúng đồ ăn, sợ rằng sẽ xảy chuyện."
Mọi , một câu hiểu ý của nàng.
Đương nhiên là đồng ý.
Bất quá bọn họ vẫn còn một chút màn thầu.
Dù những đó cũng ở trong nhà , bọn họ trốn một chút, một gặm một cái màn thầu cũng thể.
Bảo Sở Trường Phong đóng cửa , Thẩm Chỉ chia màn thầu cho , bảo bọn họ ăn nhanh một chút.
Sở Trường Phong nhanh chóng ăn một cái màn thầu liền canh giữ ở cửa.
Những khác cũng nhanh chóng ăn xong.
Thấy Sở Trường Phong một canh giữ ở cửa, Sở Cẩm Niên cùng Sở Cẩm Chu tới bên cạnh .
"Cha, nơi lạnh, còn gió lớn, sưởi ấm ."
" , cha, những chắc chắn dám tới, chúng nhiều như ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-232.html.]
Sở Trường Phong sờ sờ đầu bọn chúng,"Cha ."
"Vậy chúng con ở đây với cha một lát!" Sở Cẩm Niên vỗ vỗ ngực.
Bỗng dưng cảm nhận ánh mắt lạnh lẽo đến rợn , Sở Trường Phong lập tức về phía đám dân chạy nạn .
Bọn họ trong lúc lơ đãng về phía , ánh mắt nóng rực đầy hưng phấn.
Sở Trường Phong cảnh giác, bọn họ hưng phấn như , ...
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, đột nhiên về phía hai tiểu bảo bối nhà .
Sở Cẩm Chu vốn trắng trẻo mập mạp, Sở Cẩm Niên chẳng từ lúc nào cũng trắng hơn, béo hơn nhiều.
Những ... nếu...
Trái tim Sở Trường Phong đột nhiên trầm xuống,"Niên Niên, Chu Chu, hai các con mau , đừng đây nữa."
Hai tiểu gia hỏa gãi đầu, tuy vì cha cho bọn chúng ở , nhưng vẫn ngoan ngoãn .
Sở Trường Phong ngước mắt về phía đám dân chạy nạn , ánh mắt âm ngoan.
Bất thình lình , lửa nóng trong mắt những đó rút , dần dần biến thành tối tăm.
Nửa đêm, tất cả đều ngủ, Sở Trường Phong cũng dám ngủ.
Đám dân chạy nạn dựa , là đang cái gì.
Sở Trường Phong rõ bọn họ gì, nhưng trong lòng sinh kiêng kỵ.
Sở Khiếu tới bên cạnh xuống,"Đi ngủ một lát , trông cho."
Sở Trường Phong lắc đầu,"Cha, tối nay tuyệt đối thể lơi lỏng, những ... đói đến đỏ mắt, cái gì cũng thể ăn."
Sở Khiếu giật , tim đập thình thịch,"Con... con là..."
"Ừ." Sở Trường Phong nghiêm túc gật đầu,"Loại chuyện trong tai họa và chiến loạn thực sự bình thường."
Sở Khiếu về phía các tiểu gia hỏa đang ngủ, trong lòng nặng trĩu,"Nếu chúng suốt đêm , ở chỗ , thực sự nguy hiểm, bọn họ nhiều ."
Sở Trường Phong: "Lạnh quá, chung quanh cũng chỉ một thôn trang hoang , chúng thể , ngày mai ."
"Được ." Sở Khiếu thở dài,"Ta sẽ canh cùng con."
Sắc trời dần sáng, tất cả tỉnh, Sở Trường Phong nhẹ nhàng thở , nhưng mà trong đám dân chạy nạn đột nhiên một nam nhân .
Hắn thẳng về phía Sở Trường Phong.
Sở Trường Phong lập tức tỉnh táo, nắm chặt đao trong tay, chằm chằm nam nhân từng bước tới.
Nam nhân mặc ít, đen, nhưng cũng tính là gầy, ánh mắt tối tăm, liền là dễ đối phó.
Sở Trường Phong lạnh lùng mở miệng,"Nơi là địa bàn của chúng , ngươi gì?"
Sở Khiếu cũng tỉnh, ở cửa đột nhiên xuất hiện một nam nhân, ông lập tức cảnh giác.
TBC
Nam nhân chằm chằm Sở Trường Phong, nhưng ánh mắt khống chế liếc trong nhà.
Sở Trường Phong rút đao , bất kỳ dấu hiệu nào đ.â.m thẳng cánh tay .
"A!!"
Nam nhân đau đớn kêu rên.
"Nếu còn dám lung tung, tiếp theo, chính là mắt của ngươi."
Đáy mắt Sở Trường Phong hiện lên một tia sát ý.
Nếu như bọn họ thật sự dám gì, sợ dính m.á.u .
Nam nhân ôm cánh tay, phẫn nộ , tựa hồ cũng cảm nhận thực lực của Sở Trường Phong thể khinh thường, cho nên dám tùy tiện động thủ.
"Ta cho ngươi một nữ nhân."
Giọng khàn khàn, đôi mắt giống như rắn độc.
Sở Trường Phong mặt chút đổi.
"Ngươi đưa cái đó cho ." Nam nhân chỉ trong nhà.