Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 238
Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:41:50
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn xong, trời cũng tối.
Trong lòng Thẩm Chỉ luôn lo sợ bất an, nàng dựa trong lòng Sở Trường Phong, mới thể miễn cưỡng đè xuống nỗi bất an .
Nhận thấy cảm xúc của nàng đúng lắm, Sở Trường Phong nhịn ôm vai nàng an ủi,"Sao ? Có quá lạnh ? Hay là vẫn còn đau lòng?"
Thẩm Chỉ mím môi,"Ta , chỉ là lạnh."
Sở Trường Phong kéo quần áo ôm chặt lấy nàng.
Thẩm Chỉ dựa trong lòng , lâu liền ngủ say.
Nàng vùi trong vòng tay ấm áp của , sự rùng và khủng hoảng khi chằm chằm từ phía nhanh chóng biến mất.
Thậm chí nàng còn mơ một giấc mộng .
Nàng mơ thấy Sở Cẩm Chu.
Tiểu gia hỏa trắng trẻo mập mạp gọi "Cha nương", khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo nụ thẹn thùng, còn một đứa con hiếu thuận, một ca ca trách nhiệm.
Thẩm Chỉ nhịn nở nụ .
Sở Trường Phong cúi đầu mặt nàng lộ nụ nhàn nhạt, chua xót sờ sờ mặt nàng.
Hôn lên trán nàng một cái, nhỏ giọng : "Xin ..."
Đã lâu lâu thấy nàng , dường như chỉ ở trong mộng, nàng mới thể nở nụ .
Cũng hôm nay nàng mơ thấy gì mà vui vẻ như ...
Mơ thấy Chu Chu ?
Sở Trường Phong bỗng nhiên cũng ngủ, cũng mơ thấy Chu Chu của .
Không từ khi nào, cũng mơ mơ màng màng nhắm mắt .
——
"Tiểu gia hỏa, cha nương ngươi ?" Một lão nhân tóc bạc trắng, cả dơ bẩn co ro ở cửa miếu đổ nát.
Bên trong miếu đổ nát đều là một đám dân chạy nạn quen , bọn họ kết bè kết nhóm chiếm lấy miếu đổ nát, những khác căn bản .
Bên ngoài trời đổ mưa to, nhưng già và những dân chạy nạn khác cũng chỉ thể ở cửa miếu đổ nát miễn cưỡng tránh mưa.
Ngồi một hồi lâu, lão nhân mới phát hiện bên cạnh một cục bùn nhỏ tròn trịa.
Nhìn kỹ một chút, mới phát hiện là một đứa bé năm sáu tuổi.
Tiểu gia hỏa gầy gò, mặc quần áo rách rưới, cánh tay cùng chân đều lộ ngoài, tóc dính đầy bùn và trông bẩn.
Cho dù tất cả đều là dân chạy nạn, cũng ai tới gần một đứa bé bẩn thỉu như .
Lão nhân thấy nó co ro thành một đoàn, hình như chỉ một nó, liền nhịn hỏi.
Tiểu gia hỏa càng co , chân ngắn di chuyển, nhanh cách cánh tay lão nhân một dài, một câu cũng .
Lão nhân ngẩn , nhịn tới gần,"Tiểu gia hỏa, ngươi lạc mất cha nương ? Ta thể giúp ngươi tìm."
tiểu gia hỏa chỉ mặt qua một bên, chút phản ứng.
Lão nhân thở dài.
Tiểu gia hỏa tính cách cũng quá lạnh lùng, thời điểm , tiểu hài t.ử đều sẽ ỷ lớn ?
Sao nó bài xích tiếp xúc với khác như ?
TBC
Tiểu gia hỏa phản ứng, lão nhân cũng tiếp tục tiến gần, chỉ thỉnh thoảng lặng lẽ quan sát nó.
Tiểu gia hỏa mặc quá mỏng, nó cố gắng ôm lấy hai chân, nhưng vẫn run lẩy bẩy.
Lão nhân hiểu chút đau lòng, nhưng ông cũng quần áo gì, quần áo cũng rách nát, cũng giúp gì.
Ông đoán cha của đứa nhỏ lẽ đều còn, thật đáng thương.
Nghĩ tới đây, ông nhịn bật , cái thế đạo ai đáng thương chứ?
Đứa trẻ nhỏ như , còn trải qua bao nhiêu cực khổ, chừng lúc nào đó thì xảy chuyện.
Có thể sống ngày nào ngày đó.
Mưa ít nhất một canh giờ mới từ từ ngừng , nhưng nhiệt độ vẫn thấp như cũ, tuy rằng hiện tại là mùa xuân, cây cối núi và trong ruộng đều bắt đầu mọc rễ nảy mầm, nhưng vẫn lạnh lẽo như cũ.
Tiểu gia hỏa đen thui nhịn rùng một cái.
Nó ngẩng đầu, trời tối om, khi nào trời mới sáng, cũng lúc nào mới thể tìm cha nương, gia gia nãi nãi cùng các .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-238.html.]
nó sẽ cố gắng, nó nhất định sẽ tìm bọn họ!
Ngày hôm , khi lão nhân mơ mơ màng màng tỉnh dậy, trời sáng, chân trời hiện ánh sáng ấm áp.
Hôm nay trời sẽ nắng!
Lão nhân đến ngây .
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, ông vội vàng về phía bên cạnh.
cái gì cũng .
Vật nhỏ ngày hôm qua núp ở trong góc nhỏ cũng từ lúc nào, mà sớm như .
Lão nhân nghĩ, mặt trời mọc, hy vọng những ngày đó thể ấm áp hơn một chút, để cho vật nhỏ sống lâu một chút.
Thật vất vả mới tới thế giời một , thể c.h.ế.t như chứ?
Trời tờ mờ sáng, Sở Cẩm Chu xuất phát, hôm nay mặt trời mọc, là một ngày trời, hôm nay nó thể thật lâu.
Huyện Bắc Dương, cha từng với nó, nó nhất định sẽ tìm nơi đó, cùng đoàn tụ.
Quần áo dày nó đều cướp , hiện tại chỉ thể mặc quần áo rách nát mà khác cần.
Trên chân cũng chỉ là một đôi giày rơm nhỏ, cũng may mùa xuân tới, thời tiết sẽ lạnh như mùa đông, nhanh rau dại cũng sẽ lục tục mọc .
Những dân chạy nạn đói bụng cũng đồ ăn, hẳn là sẽ xuất hiện loại ghê tởm nữa.
Đương nhiên, chính nó cũng thể ăn những thứ rau dại mà sống sót.
Chỉ cần sống sót, nó sẽ sợ gì cả.
Đi một lúc, nó nhịn gãi gãi đầu, đầu ngứa quá, nó gội đầu.
thể.
Chỉ chính trở nên bẩn thỉu, chán ghét, nó mới thể càng an .
Bên .
Sáng sớm thức dậy, Sở Trường Phong liền mang theo lên đường, đám dân chạy nạn dường như cũng cùng đường với bọn họ, cũng theo bọn họ.
Sở Trường Phong hỏi thăm bọn họ , bất quá hiện tại đến địa phận Bắc Vực, lẽ cũng là huyện Bắc Dương.
Điều cũng kỳ quái, tuy rằng Trung Nguyên bộ đều hỗn loạn, nhưng nhiều dân chạy nạn vẫn chọn về đô thành.
Người Mạc Bắc ít càng ít.
Đám đến đó, phỏng chừng... dân chạy nạn bình thường.
Tiến Bắc Vực, cảnh vật hoang vu hơn nhiều, một ngày cũng tìm một chỗ nghỉ ngơi.
Tất cả đều là hoang mạc hoặc thảo nguyên.
Buổi tối ngủ đều tự dùng khăn trải giường hoặc dùng vải dựng một cái lều đơn giản.
Bọn họ nhiều ngày, đều là màn trời chiếu đất như .
quan trọng nhất là, ở những nơi nhiều con mồi như núi, thật khó để bắt một con thỏ.
Nhiều đám chạy nạn đó săn đều tay mà về.
Mấy ngày nay săn đều là hai nam nhân cường tráng , Sở Trường Phong suy đoán bọn họ hẳn là đầu lĩnh.
Chỉ là đột nhiên một ngày, săn đổi.
Đổi thành một trông bình thường, tên là Vương Ngũ.
Hắn mỗi ngày đều ẩn nấp ở trong đám , mặc quần áo gây chú ý, vóc dáng trung bình, tướng mạo cũng bình thường, cũng ít chuyện, ai để ý tới .
Chỉ là ngoài một chuyến, mà khiêng về một con sói còn ba con thỏ hoang.
Nhìn thấy lấy về mấy thứ , Sở Trường Phong cùng Sở Khiếu liếc mắt .
Trong lòng hai lập tức dâng lên phòng .
Người luôn bộc lộ thực lực, che giấu cũng quá !
Từ đó, Sở Trường Phong mới thật sự bắt đầu chú ý .
Mỗi ngày đều theo dõi nhiều .
Vương Ngũ bất thình lình đối diện với tầm mắt của , còn thiện mà .