Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:41:54
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Tranh lau nước mắt, Sở Trường Phong đều là máu, cực kỳ lo lắng,"Trường Phong, con... con thương chứ?"

Sở Trường Phong cúi đầu, chuyện.

"Chỉ Chỉ ôm Niên Niên đột nhiên biến mất, đây là chuyện gì? Rốt cuộc bọn họ ? Có ..."

Sở Trường Phong gian nan mở miệng,"Nương, đừng nữa..."

Vẻ mặt đau khổ, bộ dạng như sắp sụp đổ, Lâm Tranh sợ tới mức dám nhiều lời.

Những khác đều nhỏ giọng nức nở, mặt mỗi đều lộ vẻ tuyệt vọng.

Ngưu Ngưu và Thạch Đầu bọn họ chảy nước mắt, đến thở , trong miệng thỉnh thoảng nhắc tới tên Sở Cẩm Niên.

Sở Khiếu cùng Trương đại bá bọn họ nhiều ít đều thương, nhưng bọn họ giống như cảm nhận đau đớn.

"Niên Niên thương nặng ? Không chứ?"

Bọn họ đều chú ý đến thương thế liền g.i.ế.c đám , căn bản tình huống.

Trương đại nương lắc đầu,"Niên Niên... Niên Niên... nó..."

Nói nửa ngày, cũng đành lòng lời tiểu gia hỏa c.h.ế.t.

"Ngươi mau ! Niên Niên khẳng định việc gì, đúng ?"

Trương đại nương siết chặt nắm tay, nước mắt ngừng,"C.h.ế.t ... Thật sự c.h.ế.t ... Niên Niên..."

"Câm miệng!" Sở Trường Phong đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lạnh băng hung ác,"Con của sẽ c.h.ế.t, tuyệt đối sẽ !"

Trương đại nương c.ắ.n môi, càng thêm thương tâm, bây giờ?

Vốn bọn họ mất một đứa con, hiện giờ Niên Niên còn, bọn họ bây giờ?

Tại ?

Tại ông trời thế với họ? Bọn họ như ... Tốt như ...

Sở Trường Phong hô hấp dồn dập, run rẩy.

Mộc Mộc: "Cha- Niên Niên sẽ c.h.ế.t, nương , nương sẽ cứu Niên Niên!"

TBC

Tiểu gia hỏa Sở Trường Phong như , cho dù trong lòng cũng đau c.h.ế.t, nhưng càng đau lòng Sở Trường Phong hơn.

Sở Khiếu cùng Lâm Tranh ở bên cạnh, đột nhiên nhớ tới cái gì, ánh mắt lóe lên một tia hy vọng.

"Chỉ Chỉ... thể mang Niên Niên đến đó, Trường Phong... Niên Niên chắc chắn hy vọng, chúng thể ủ rũ như !"

Sở Trường Phong cha nương, Mộc Mộc, nước mắt bỗng nhiên trào .

"A!!"

Chàng khống chế mà gào lên...

"A a a a... Niên Niên... Chu Chu..."

Tại ngay cả con của cũng thể bảo vệ ?

Tại ?

Tại ông trời cướp cả hai đứa con của ?

Tại ?

Chàng đến cả phát run.

Mộc Mộc chỉ thể an ủi,"Cha... hu hu hu... cha... Đừng ..."

Mộc Mộc thật sự quá hoảng loạn sợ hãi, nó từng gặp qua chuyện như .

Nó ngẩn đầu Sở Trường Phong, còn thêm gì đó, đột nhiên, nó sờ sờ tóc của Sở Trường Phong.

Cả đều ngây dại,"Cha... Tóc của cha biến thành màu trắng ..."

biến thành màu trắng hết bộ, nhưng nhiều sợi tóc trắng hiện lên rõ ràng.

Sở Trường Phong ôm nó trong ngực, căn bản thèm để ý, tiếp tục .

Mộc Mộc mếu máo, càng thêm đau lòng,"Cha..."

Trời sắp sáng, đều nghỉ ngơi, tất cả đều im lặng một chỗ.

Nước mắt mặt Sở Trường Phong sớm khô, mặt trời mọc xa xa, nhắm mắt , đáy mắt đột nhiên một mảnh mê mang, thể thể khống chế ngã về phía .

"Cha! Cha!"

Trước khi mất ý thức, thấy hai bóng dáng quen thuộc, đáng yêu .

Chu Chu của , Niên Niên của ...

"Trường Phong!!!"

"Cha!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-242.html.]

"Thúc thúc!"

Mọi vội vàng vây quanh Sở Trường Phong.

Lâm Tranh cùng Sở Khiếu kiểm tra thể cho Sở Trường Phong một chút, vài vết đao, chảy ít máu, hẳn là chảy m.á.u quá nhiều nên mới hôn mê bất tỉnh.

Vừa cho tới gần, cho nên ai thương nghiêm trọng như .

Lâm Tranh vội đắp thảo d.ư.ợ.c cầm m.á.u lên cho Sở Trường Phong, những sợi tóc trắng ẩn hiện giữa mái tóc đen, trái tim Sở Khiếu và Lâm Tranh như d.a.o cắt.

Khi Sở Trường Phong tỉnh , là buổi tối.

Chàng mở mắt , thấy Thẩm Chỉ, cũng thấy Sở Cẩm Niên, đôi mắt lập tức trở nên ảm đạm.

"Cha... Trên của cha đau ? Có ăn chút gì ? Nãi nãi nấu một chút thịt, để nhiều cho !" Mộc Mộc nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay ,"Cha, nương nhất định sẽ cứu Niên Niên, nương chính là tiên nữ."

Sở Trường Phong sờ sờ đầu nó,"Ngoan."

Chàng gì, cũng nên cái gì.

"Cha, con bưng canh thịt tới cho cha."

Sở Trường Phong lắc đầu,"Mộc Mộc, cha ăn."

Chàng đợi bọn họ.

Sở Khiếu xử lý bộ t.h.i t.h.ể của đám Vương Ngũ, ở chỗ chờ đợi nhiều ngày, Thẩm Chỉ và Sở Cẩm Niên vẫn xuất hiện.

Sở Trường Phong vẫn chờ đợi.

Bất tri bất giác, sợi tóc đen bóng của trắng phân nửa.

Sở Khiếu và Lâm Tranh cũng khổ sở kém, hai cũng thoáng cái già nhiều, như là già mười tuổi.

Càng chờ đợi, trong lòng Sở Trường Phong càng hoảng loạn, càng thống khổ.

Chàng Thẩm Chỉ đưa Sở Cẩm Niên , là gian của nàng? Hay là... thế giới của nàng?

Chàng chỉ thể hy vọng rằng nàng chỉ là mang tiểu gia hỏa trong gian.

Nếu như bọn họ đến một thế giới khác, bọn họ thể cả đời cũng sẽ trở về...

Không... nếu thể cho Niên Niên khá lên, mặc kệ bọn họ cũng .

Niên Niên... Tiểu Niên Niên của ...

Nghĩ tới tiểu gia hỏa, trong đầu đều là hình ảnh tiểu gia hỏa mặt đất, cả đầy máu.

——

Một đoàn tiêu sư ngang qua một đoạn đường núi, đột nhiên thấy âm thanh sột soạt, lập tức dừng bước.

Rất nhanh, từ trong bụi cỏ tươi chui một cái đầu nhỏ.

Mọi đều hoảng sợ.

Chỉ chốc lát , tiểu gia hỏa lộ bộ dáng chỉnh, nó nghiêng đầu quan sát đám .

Bọn họ ngựa xe, quần áo coi như chỉnh tề sạch sẽ, cho nên, bọn họ... chắc chạy nạn.

"Xin hỏi một chút, huyện Bắc Dương hướng nào?"

Nó nhỏ giọng hỏi, nhưng vì quá đói bụng, giọng chút nhỏ.

"Ngươi cái gì?"

Tiểu gia hỏa chỉ thể lặp một nữa.

Nghe xong, ngây ngẩn cả .

"Ngươi đến một nơi xa như gì? Tiểu gia hỏa, ngươi là dân chạy nạn?"

Tiểu gia hỏa gật gật đầu.

Mọi kinh ngạc nhướng mày.

"Chỉ một ngươi? Không khác cùng ?"

"Không , cho nên các ngươi Bắc Dương ở ?"

Mọi hai mặt , tiểu gia hỏa cả bẩn thỉu, đen thui, gầy như một con chuột nhỏ, mà cũng dám nghĩ đến chuyện bắc dương?

Nơi cách Bắc Dương ít nhất còn nửa tháng lộ trình!

Một vật nhỏ yếu ớt như , chỉ sợ quá hai ngày liền c.h.ế.t ở đường.

Tiêu đầu nó, khỏi mềm lòng.

"Chúng cũng Bắc Vực, nhưng Bắc Dương, thể dẫn ngươi một đoạn, đến lúc đó ngươi tự nghĩ cách ."

Sở Cẩm Chu ngẩn , chút phòng ,"Thật ? Ngươi... Ngươi lừa bán chứ?"

 

Loading...