Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 249
Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:42:01
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước khi , tiêu đầu nhét cho nó một ít tiền.
Tổng cộng năm mươi văn.
"Chút tiền ngươi cầm lấy, nhớ giữ kỹ, đói bụng thì mua chút màn thầu ăn, ?"
Sở Cẩm Chu cúi đầu tiền xu, ngơ ngẩn, thật lâu cũng chuyện.
"Chờ bá bá rảnh rỗi, sẽ tới tìm ngươi, hy vọng còn thể gặp ngươi."
Nói xong, Tiêu đầu dứt khoát rời .
Bọn họ cũng đứa bé nhỏ như sống sót trong thành , đơn giản chính là khất cái.
Nó tìm cha nương, thể là khó như lên trời.
Ở trong thành lớn như , nó thể sống sót chứ?
Bọn họ tuy mềm lòng, nhưng cũng thể gì nhiều hơn, đây là điều nhất mà bọn họ thể .
Sở Cẩm Chu tại chỗ, bọn họ cưỡi ngựa xa, trong lòng nó đột nhiên trống trải.
nhanh nó siết chặt nắm tay, trong mắt lộ ánh sáng kiên định.
Nó nhất định sẽ tìm cha nương và !
Bọn họ chắc chắn đến đây an .
Chỉ cần mỗi ngày nó đều tìm, sẽ tìm bọn họ!
Nghĩ đến đây, trái tim nó nóng lên, tràn đầy sức mạnh.
Nó giấu kỹ tiền mà tiêu đầu cho, đó bắt đầu hỏi thăm tin tức của cha nương.
Nó đến từng cửa hàng đường để hỏi, nhưng bọn họ , mỗi ngày đến , bao nhiêu , thể nhớ đám nó .
Sở Cẩm Chu cũng nhụt chí.
Nói chừng cha nương và còn tới đây.
Dù cứ từ từ tìm là .
Ngày đầu tiên, nó hỏi hết tất cả cửa hàng đường, đáp án, buổi tối liền ngủ mái hiên một hộ gia đình.
Chỉ là ngủ một lát, đột nhiên cả lạnh lẽo, nó đột nhiên bừng tỉnh, phát hiện cả đều là nước, ướt sũng.
Nó ngẩng đầu, liền thấy một nữ nhân hung dữ mặt,"Tiểu khất cái từ tới! Đừng ở cửa nhà , mau cút !"
"Lát nữa bẩn cửa nhà !! Thối c.h.ế.t!"
Sở Cẩm Chu ôm cánh tay, chậm rãi lên.
Buổi tối lạnh, lúc cả nó đều ướt, liền đặc biệt lạnh.
Nó rời khỏi cửa nhà , bước từng bước nhỏ về phía , lạnh đến cả đều run rẩy.
Bóng dáng nho nhỏ gầy gò trong đêm tối đen kịt, giống như một tiểu quỷ nhà để về.
Nó nên , lỡ như tìm một chỗ khác đuổi thì ?
Lỡ như dội nước thì ?
Sở Cẩm Chu chút dám.
Môi nó run rẩy, bóng tối vô tận, đột nhiên .
Không lang thang đường bao lâu, phát hiện một con hẻm nhỏ, nó liền .
Bên trong là khất cái, thấy nó là một đứa trẻ, cũng mặc kệ nó.
Nó liền tự tìm một góc xuống, nó cũng dám ngủ, những đều là lành gì.
Đợi đến sáng !
Hai tay nó ôm chặt lấy , ngây ngốc.
Cha nương và rốt cuộc đang ở ?
Bọn họ... bình an ?
Cho dù nó tìm thấy bọn họ cũng , nó hy vọng bọn họ đều khỏe mạnh.
Nhất định bình an vô sự.
Ban đêm, nó mơ mơ màng màng phát hiện hình như là nóng lên, cả nóng hầm hập, đầu cũng choáng váng.
Nó dựa vách tường, thể mềm nhũn, một chút sức lực cũng .
Ngay cả thở cũng cảm thấy nóng bỏng.
Sở Cẩm Chu cố gắng ôm chặt hơn, chỉ cần kiên trì một chút, vượt qua là ...
Không việc gì... Không việc gì...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-249.html.]
Không trời sáng từ lúc nào, đám khất cái trong hẻm nhỏ nhao nhao lên định ngoài ăn xin.
Đi qua bên Sở Cẩm Chu, đứa bé giống như con chuột , khẽ một tiếng.
TBC
Có thấy nó mặt đỏ rực, trông như sắp c.h.ế.t, nhịn : "Nhìn như là sắp c.h.ế.t, lỡ như c.h.ế.t ở chỗ thì ?"
Một tên khất cái trong đó , nụ mặt lập tức biến mất, do dự một chút, đưa tay nhấc tiểu gia hỏa lên,"Đi thôi, lúc ngoài vặn ném ."
"C.h.ế.t chỗ nào ? Chạy đến địa bàn của chúng , thật sự là xui xẻo!"
Sở Cẩm Chu ý thức mơ hồ, mang , cũng cách nào phản kháng.
Lắc lư bao lâu, đột nhiên ném nơi nào đó.
Bị tùy tiện ném xuống đất, chút đau, nó nhịn nhíu mày, nhưng nhanh liền mất ý thức.
Chờ nó tỉnh thì là hai ngày .
Nó gian nan mở mắt , đập mắt là bầu trời xanh biếc, mặt trời lớn, một chút đám mây cũng .
Nó dịch tầm mắt xung quanh.
Nơi bừa bộn, ngổn ngang đầy những thứ bỏ , bốc mùi hôi thối, đây chắc là nơi dân trong thành vứt rác.
Nó ai ném nó đống rác.
Dừng thật lâu, hình như nó quen với mùi hôi thối .
Khó khăn bò dậy, hai chân đều đang run rẩy.
Vốn là bệnh, còn lâu như ăn gì, một chút sức lực cũng , mất nhiều công sức mới bò khỏi đống rác.
Vừa , nó liền vội vàng kiểm tra tiền giấu ở .
Cũng may tiền đều ở đây.
Ngay cả túi xách nhỏ và ná cũng ở đây.
Nó nhẹ nhàng thở .
Nghỉ ngơi thật lâu, nó liền cầm hai văn tiền mua màn thầu.
Nó mua hai cái màn thầu, ăn ngấu nghiến một cái, cái còn giấu trong túi xách nhỏ.
Túi xách nhỏ bẩn đến màu sắc, nhưng nó cũng chê mà bỏ màn thầu trong. .
Miễn cưỡng ăn no, sờ sờ đầu cũng nóng nữa, nó tiếp tục hỏi thăm tin tức của cha nương.
"Xin hỏi ngài thấy một đám từ Trung Nguyên tới ? Bọn họ..."
Nó hỏi xong, khác ghét bỏ nó một cái, đẩy nó liền rời .
Sở Cẩm Chu thở dài, tiếp tục.
Hỏi hơn nửa ngày, miệng khô lưỡi khô, nó tìm một dòng suối nhỏ, uống nước đến no mới cảm thấy thoải mái một chút.
Lấy màn thầu trong túi xách nhỏ ăn, nó tiếp tục đường.
Dạo qua hai vòng đường, đột nhiên thấy cái gì, nhịn dừng bước.
Trong tiệm cơm mắt, một đang uống canh thịt dê.
Canh thịt dê nhiều thịt dê, hương vị thơm.
Sở Cẩm Chu lập tức nhớ tới canh thịt dê mà nương nó hầm mùa đông cùng canh thịt dê mà các bá bá bụng mời nó ăn.
Thơm quá, thơm quá...
Nó ngửi mùi thơm nhàn nhạt, cửa tiệm cơm thật lâu, còn ngừng nuốt nước miếng.
Không qua bao lâu, nó đột nhiên chạy .
Không thịt dê, nó thể tự kiếm thịt khác!
Phía thành Bắc Dương một mảnh thảo nguyên rộng lớn, còn một cánh rừng, ở đó sẽ thỏ.
Hiện tại nó sức lực, thể kéo ná, gặp thỏ, chắc chắn thể b.ắ.n trúng.
Càng nghĩ trong lòng càng vui vẻ.
Chạy thật lâu thật lâu, cuối cùng cũng tới thảo nguyên .
Nó thảo nguyên, thật lâu thật lâu, cũng gặp con thỏ nào, cho đến khi tới rừng cây nhỏ bên cạnh thảo nguyên, xa xa, nó liền thấy thỏ con trắng như tuyết đang ăn cỏ bên cạnh rừng.
Nó hít một thật sâu, lấy ná , cẩn thận nhắm .
Rất nhanh, chính xác b.ắ.n trúng!
Nó nhịn nhảy lên, nhanh chóng chạy tới.
Con thỏ mập! Cầm lên ước chừng hai ba cân.
Hai mắt nó đến cong cong, thịt ăn !