Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 254

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:42:06
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chúng tìm !"

Sở Cẩm Niên kích động : "Cha nương, chúng tìm !"

Tiểu gia hỏa cũng trong lòng nghĩ như thế nào, nhưng chính là nó tìm , gấp chờ nổi thấy .

Trái tim Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cũng chút run rẩy, luôn cảm thấy sẽ cái gì chờ bọn họ.

Sở Trường Phong nhanh nhà, với một tiếng, liền cùng Thẩm Chỉ mang theo Sở Cẩm Niên và Mộc Mộc đến rừng cây mà đám khất cái .

Bọn họ thật lâu, mới thấy bìa rừng, thoạt chỉ là một cánh rừng nhỏ, nhưng đứa bé nhất định sẽ ở chỗ , cho dù tới tìm cũng là mò kim đáy bể.

Sở Cẩm Niên vội vã chạy tới.

Từ đồng cỏ chạy qua, nhanh trong rừng.

Khu rừng ở đây tươi như những khu rừng ở phía núi của bọn họ đây.

Cây cối cũng là những loại cây mà bọn họ từng thấy qua.

Sở Cẩm Niên một vòng, liền vội vàng vẫy tay với ,"Cha nương, Mộc Mộc! Mau tới đây! Cây ở đây thật kỳ quái!"

Mộc Mộc nhanh chóng tới bên cạnh nó, tò mò xung quanh.

Những loại cây chuyên mọc ở vùng khô cằn.

Sở Trường Phong trong rừng cây,"Niên Niên, Mộc Mộc, hai các con chạy loạn, theo bên cạnh chúng ."

Hai tiểu gia hỏa , lúc mới chạy loạn xung quanh nữa, nhưng bọn chúng vẫn mặt hai lớn mở đường.

Đi một lúc, Sở Cẩm Niên đột nhiên bước hụt, cả rơi một cái hố sâu.

"A! Cha nương! Mộc Mộc!" Nó sợ hãi vội vàng gọi .

Mộc Mộc sợ đến choáng váng, vội vàng vươn tay ,"Nhanh bắt lấy tay của , kéo ngươi lên!"

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ vội vàng chạy tới.

Sở Trường Phong một tay vớt tiểu gia hỏa ,"Thế nào? Trên đau ???"

Sở Cẩm Niên lắc lắc cái đầu nhỏ, tuy rằng thương, nhưng cả bẩn.

Sở Trường Phong thoáng qua cái hố , đất trong hố mới, miệng hố còn đặt một lớp cỏ.

Cho nên... Đây là một cái bẫy nhỏ.

Sở Cẩm Niên cúi đầu cái hố ,"Ở đây hố chứ, con cũng thấy, nó giấu quá ."

Thẩm Chỉ kéo bàn tay nhỏ bé của nó, phủi phủi quần áo của nó,"Bảo con chậm một chút, con , lúc nguy hiểm ?"

Sở Cẩm Niên cúi thấp đầu,"... con tìm đứa bé , túi xách nhỏ của ca ca."

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ chuyện.

Sở Trường Phong nghĩ , tại ở Bắc Dương một đứa bé cầm đồ của con trai .

Con trai c.h.ế.t ở một nơi cách đây xa, cái túi nhỏ chỉ thể để trong hang.

Lúc tìm lâu nhưng cũng tìm .

Hoặc là cầm túi chạy trốn, cái túi mới vô tình rơi xuống một đứa bé khác.

Nếu là như , nhất định tìm , sẽ cho phép chạy thoát.

Tất cả bọn chúng chôn cùng con của !

Thấy ánh mắt trở nên sắc bén, Thẩm Chỏ vỗ vỗ tay ,"Còn tìm , đừng như ."

Sở Trường Phong lúc mới ôn hòa .

Một nhà bốn tìm khắp rừng cây nhỏ, cũng tìm đứa bé nào.

Mộc Mộc thở dài,"Người ở đây, đây? Có chúng tìm ?"

Thẩm Chỉ: "Ngày mai chúng đến, đừng nóng vội."

Sở Trường Phong rũ mi mắt, tìm thấy... Vốn khả năng lớn.

Theo như đám khất cái , đứa bé đó hoặc là bỏ chạy, hoặc là c.h.ế.t.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-254.html.]

Chàng thở dài, : "Đi thôi, trở về, ngày khác chúng đến."

TBC

Đi theo cha nương ngoài rừng cây, trái tim Sở Cẩm Niên đập thình thịch.

Trong lòng dường như một giọng cho nó , nó nhất định tìm đứa bé , đứa bé vô cùng quan trọng.

Đi ngang qua cái bẫy nhỏ mà nó rơi , do dự một chút lấy búp bê đất cất giấu trong n.g.ự.c ném trong.

Nhìn thấy động tác của nó, Mộc Mộc trợn tròn mắt, hạ giọng ,"Niên Niên! Ngươi ?"

Ba bọn chúng đều một búp bê đất, là lễ mừng năm mới, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ tìm đặt ở huyện Lâm Hà, cố ý quà tặng cho bọn chúng.

Đó là một món quà quan trọng! Mộc Mộc hiểu vì Sở Cẩm Niên vứt bỏ.

Sở Cẩm Niên giữ c.h.ặ.t t.a.y Mộc Mộc,"Mộc Mộc, ngươi !"

Nó cũng là tại , nhưng nó chính là để búp bê đất ở đó.

Nó luôn cảm thấy sẽ chuyện gì đó ngờ tới xảy .

Mộc Mộc cau mày,"Vậy nếu cha và nương phát hiện thì ?"

Sở Cẩm Niên: "Phát hiện thì phát hiện thôi, Mộc Mộc, ngươi đừng sợ, , cùng lắm hai ngày nữa sẽ nhặt nó về."

Mộc Mộc bất đắc dĩ lắc đầu,"Vậy sẽ cùng ngươi."

Khu rừng cách huyện thành cũng xa, nếu , thể rủ Ngưu Ngưu ca ca bọn họ cùng .

Ngưu Ngưu ca ca lớn hơn bọn chúng, thể cho bọn chúng thêm can đảm.

Đi một lúc, Sở Cẩm Niên nhịn đầu thoáng qua cái bẫy nhỏ , khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ lưu luyến

nắm tay nhỏ của nó siết chặt, đầu nữa.

Đến chạng vạng tối, Sở Cẩm Chu từ trong huyện thành trở về, nó mua một cái màn thành, ăn nửa cái, nửa cái còn giấu trong quần áo.

Tiền thúc thúc bụng cho nó còn nhiều lắm, nó tiết kiệm một chút.

Nếu qua hai ngày nữa liền chịu đói.

rừng cây xem cái bẫy mà đặt con mồi .

Đến nơi, còn cách vài bước, nó liền phát lớp cỏ bẫy còn nữa.

Hai mắt nó sáng lên, chẳng lẽ con mồi rơi ?!

Nó vội vàng chạy tới.

khi cúi xuống hố, phát hiện bên trong trống rỗng, con mồi nào?

Ánh sáng trong mắt lập tức trở nên ảm đạm.

Nơi con mồi quá ít, bình thường cũng thấy, gì đến chuyện săn .

Lần thật vất vả mới săn một con thỏ, còn cướp .

Còn nữa... cái túi xách nhỏ nương cho nó cũng còn...

quỳ ở miệng hố, ngơ ngác thở dài.

Im lặng thật lâu, mới ủ rũ nhảy trong hố, định lấy hết cỏ dại bên trong , một nữa bố trí cạm bẫy.

khi nhặt cỏ dại, nó đột nhiên chạm một thứ.

Hiện tại trời cũng sắp tối, trong hố đặc biệt tối, cho nên nó cũng phát hiện.

Nó tò mò cầm lên, ánh sáng lờ mờ, một lúc, hai mắt nó dại , một lát , nước mắt tuôn như suối.

Nó cẩn thận vuốt ve búp bê bằng đất quen thuộc .

Cho dù qua mấy chục năm, cả đời nó cũng sẽ quên.

Đây là của Niên Niên!

Đây chính là món quà năm mới mà nương tìm một thợ thủ công trong thành theo hình vẽ đáng yêu của ba bọn chúng!

Mỗi búp bê đất đều là độc nhất vô nhị! Búp bê đất chính là của Niên Niên!

Mắt, mũi, khuôn mặt nhỏ nhắn đều giống hệt ! Quần áo búp bê đều giống y như đúc với quần áo mà thích nhất!

 

Loading...